Nhìn từ trên cao, dòng sông Tiền như một tấm thảm màu xanh xen lẫn với màu nâu của đất, kéo dài tới vô tận. Hai bên bờ, những hàng dừa xanh như một tấm áo đươc trang trí những hoa văn đẹp mắt của phái nữ. Thi thoảng, người ta còn thấy những con thuyền nhỏ như những con chim nhỏ trên bầu trời.
Lúc này, một loạt suy nghĩ đang diễn ra trong đầu Nhật Minh
"Rốt cuộc là đồng chí Sơn có ý gì khi đưa cho mình lá thứ đó, tại sao không đưa cho đồng chí Giang? Liệu thân phận của mình bị lộ hay là chưa. Nếu bị lộ tại sao chúng lại không tấn công. Nguyễn Thành Công là người cách mạng kiên trung hay là tên Việt gian phản động. Tại sao Thuồng Luồng Tinh lại giúp mình trốn thoát?"
Nói tới Nguyễn Thành Công, không hiểu sao, Nhật Minh có cảm giác như đang nói tới bản thân mình. Dù thế nào, bản thân cậu vẫn không nghĩ kẻ này là Việt gian phản động. Đôi lúc, cậu tự hỏi liệu kẻ này có phải có bí mật gì đó lớn lao hay không. Đồng thời, cậu ta cũng kiểm tra một số lọ linh hồn tìm được dưới lòng đất của Ngân hàng Quốc gia Việt Nam. Theo Vân nói, rõ ràng số này đã thuộc về quân đội Mỹ nhưng bây nó lại ở trong xào nguyệt của Thuồng Luồng Tinh.
Bất chợt, tiếng la lớn của Dũng làm mọi thứ trở về với thực tại
"Má ơi. Có con gì dưới lòng sông kia"
Lúc này, một con cá mập xuất hiện, hàm của nó to như hàng chục chiếc xe tăng bọc thép. Lúc còn ở ngoài Bắc, Nhật Minh đã từng thấy qua cá mập. Tuy nhiên, cái mà cậu đang thấy chính là quái vật. Hơn phân nữa của nó đã lòi ra xương trắng, như xác chết đang trong giai đoạn phân hủy. Đặc biệt, trên đấu nó còn có một biểu tượng thái cực. Khi nó trồi lên, nước văng lên tung tóe. Sau đó, nó cùng với hai con khác, hình thành thế bao vậy con thuyền.
Trước tình cảnh này, những người bộ đội đặc công cũng thủ sẵn vũ khi trong tay, những khẩu AK sử dụng đạn Vinamium, có dán cả bùa chú.
"Cái thứ quái vật gì vậy?" Dũng la lớn.
"Thủy quái. Nhìn biểu tượng này, không lẽ là Thiên Ý Phái?" Nhật Minh nói
"Là cái đám nào?"
"Một môn phái của Trung Quốc, tồn tại từ thời Ngũ Đại Thập Quốc*"
"Vậy liên quan gì tới cái đám này?" Dũng hỏi
Lúc này, một con Thủy quái đã tấn công vào mạn thuyền, bất chấp luồng đạn Vinamium do phía đặc công bắn ra.
"Các đồng chí, nếu tôi đoán không nhầm. Mục tiêu của chúng là tôi và đồng chí Dũng. Sau khi tôi nhảy xuống, hãy bơi ra xa" Minh la lớn
"Không được, nhiệm vụ của tôi là phải hộ tống các đồng chí liên lạc với Tỉnh ủy Bến Tre" Người bộ đội lên tiếng. Ánh mặt kiên quyết.
"Các đồng chí không làm nổi đâu, nhưng tôi thì có thể, vì tôi là Đội trưởng Việt Nam. Biến thân"
Sau khi biến hình, Minh kéo Dũng lại gần, nói
"Cậu cũng nhảy xuống với tôi"
"Hả" Dũng há mồm đủ để nhét trái cam vào, mắt mở to
"Hả cái gì, chúng cũng nhắm vào cậu đó"
"Đàn ông con trai kiểu gì hả. Nhảy xuống mau" Tiểu Kim Quy la lớn.
Sau đó, dưới lòng sông Tiền, một đám cá mập xác sống và hai người, một rùa đang rượt đuổi nhau ác liệt. Một con Thủy quái định tiếp cận lại gần. Minh tung một cước đá nó bay lên mặt nước. Sau đó, con quái vật nổ tung như pháo hoa đêm giao thừa. Sau đó, cả đám tiếp tục tham gia cuộc chạy đua dưới đáy sông.
Mạnh Dũng cũng không hiểu tại sao mình lại có thể thở được dưới nước. Cậu đinh la lớn nhưng phát hiện mình đang ở dưới nước nên không nói được.
"Nhờ ta nên ngươi mới không chết đuối đó. Ráng tu luyện lên Luyện Khí Hồn đi" Tiểu Kim Quy kiêu ngạo nói
Trong lúc này, Nhật Minh đột nhiên dường lại đột ngột. Cậu lấy thanh trường đao cắm chặt vào đáy sống rồi vận pháp lực vào đó. Trong khi đó, con quái do bị bất ngờ nên vẫn lao tới theo quan tính. Đột nhiên, hàng loạt lốc xoáy nước xuất hiện. Xuyên qua con quái làm nó nổ tung thành từng mảnh
"Vậy là xong. Giờ đi tới Bến Tre thôi" Nhật Minh lên tiếng
Dưới bầu trời như một tấm thảm xanh khổng lồ, Dũng và Minh ngồi trong một bụi cỏ, xung quanh được bao phủ bởi hàng dừa xanh. Lúc này, cái xe máy của Minh cũng thu nhỏ lại cho bằng lòng bàn tay. Sau đó, cậu bỏ chiếc xe của mình vào trong túi. Thực sự, cả hai đống là ướt như chuột lột. Phải nói, nếu không nhờ hai người họ sớm bơi vào bờ với Minh lấy chiếc xe máy ra chạy rồi biến mấy thì chắc cả hai đã mất mạng rồi
"Cuối cùng cũng tới Bến Tre, quê hương Đồng Khởi**, nơi ra đời tiểu đoàn 307*** rồi. Biết vậy đi dùng sức mạnh của Yết Kiêu đi cho lẹ" Minh lên tiếng
"Mà lính nhiều dữ" Dũng nói, tay chỉ vào đám lính cầm M16 ở đằng xa. Mỗi tên đều như con thú dữ cuồng loạn
"Đám lính không phải là mối lo duy nhất đâu. Ở Bến Tre, nhất là các huyện giáp biển, vào mùa khô, cường độ xâm nhập mặn rất dữ nên nước ở đây quý giá lắm đó. Ngoài ra chúng ta cũng không liên lạc được đơn vị nữa"
Sau đó, cả hai cùng đi trên con đường đất, nhìn bên ngoài, họ không khác gì những người dân bình thường
"Nè cậu biết nhà của em gái Nguyễn Thành Công ở đâu không vậy?"
"Chắc ở đâu đây mà." Minh lên tiếng
Lúc này, một âm thanh trong trẻo vang lên
"Các em học tới hôm nay thôi"
"Dạ, cám ơn cô"
Một loạt các giọng nói của con nít vang lên. Khi tới gần, Dũng và Minh thấy một loạt đứa trẻ, dáng người gầy gò, làn da đen sầm, quần áo cũ kĩ đang cuối chào một cô gái trẻ. Lúc này, Dũng mới để ý, dù chỉ mặc áo bà ba đặc trưng của phụ nữ Nam Bộ nhưng vẫn không che lấp được vẻ đẹp tiềm ẩn của cô gái này. Khuôn mặt cân đôi điều hòa cùng với đôi mắt trong như giọt sương mai nhưng vẫn ẩn chứa sự sắt bén như chim ưng. Đôi môi căng mộng tạo một nét riêng tên khuôn mặt không lẫn vào đâu được.
"Ủa cô ơi, có người tới tìm kìa" Một đứa trẻ la lên.
Sau đó, đám trẻ bắt đầu vây quanh người khác lạ
Lúc này, người con gái kia bắt đầu nhận ra khuôn mặt của Dũng. Thông qua nhật trình, cô cũng biết được anh trai mình đã bị sát hại
"Nè khoan đã, chúng tôi được Tổ chức cử tới đây" Minh lên tiếng
"Lấy gì làm bằng chứng" Cô gái ấy lại lên tiếng
"Tôi tới tìm đồ"
"Ở đây không có đồ" Cô gái trả lời
"Những có con voi lớn không?" Nhật Minh trả lời
"Chỉ có con hổ sử triệt hạ con voi tàn bạo" Cô gái trả lời. Sau đó, cô nhanh chóng làm bộ dạng nghiêm túc, nhìn hai họ lên tiếng
"Chào hai đồng chí, tôi là Nguyễn Thị Bảo Trúc, thường gọi là Ba Trúc. Nếu hai đồng chí không phiền thì tôi có việc ra ngoài một lát"
Sau đó, trong khi Trúc đi ra ngoài, Dũng và Minh ngồi trong nhà dưới sự giám sát của đám nhóc.
Lúc này, một đứa bé chạy vào:
"Mấy chú ơi. Tụi cháu là học trò của cô trúc. Cha mẹ của bọn cháu bị tụi Mỹ Ngụy giết hết rồi. Cô Trúc nhận nuôi chúng cháu, dạy chữ cho chúng cháu. Cô còn dạy toán lý hóa nữa. À mà, cô Trúc bận đi gánh nước nên lát nữa mới về"
Sau đó, một đứa trẻ khác lên tiếng
"Mấy chú biết anh Công hả?"
"Nè bọn anh đâu có già dữ vậy"
"À mà em tên gì? Em biết Nguyễn Thành Công hả
"Dạ em tên Tùng. Còn về anh Công, em chỉ nghe cô Trúc nói. Cô tự hào về anh ấy lắm. Hồi đó, anh ấy được ra ngoài Bắc học. Còn cô ở lại để bám đất giữ làng. Khi nghe tin anh theo giặc, cô buồn lắm nhưng sau đó, cô bình tĩnh trở lại. Cô nói cô tin anh. Từ ngày anh chết, cô vẫn chuẩn bị cơm với rau muống đợi anh về như thể anh còn sống vậy" Đứa nhỏ kể chuyện hay tới mức làm cả Minh và Dũng cũng phải cuống hút theo.
Đột nhiên, giọng của Trúc vang lên.
"Tụi em ra ngoài đi. Cô với mấy anh đây có chuyện muốn nói" Ngay khi Trúc vừa lên tiếng. Đám trẻ đã rời khỏi một cách có trật tự"
Sau khi đám trả đi khỏi, cuộc trò chuyện giữa ba người mới thực sự bắt đầu
"Mà rốt cuộc là cậu có giết anh hai tôi không?" Trúc hỏi. Thực sự, cái cô quan tâm nhất là liệu anh mình đã phản bội cách mạng hay đang nằm vùng trong lòng địch
"Thực ra thì người đó có thể là tôi" Minh chậm rãi trả lời. Bản thân cậu cũng rất băn khoăn về vấn đề này. Nếu Nguyễn Thành Công là kẻ phản bội thì có thể chính cậu là người theo lệnh của Tổ chức để giết anh ta hoặc nếu anh ta thực sự là gián điệp vậy thì cậu chính là Việt gian phản động.
Bỗng nhiên, từ phía xa có một tiếng la lớn. Thấy vậy, cả Nhật Minh và Mạnh Dũng liền chạy tới. Tai đó, đám trẻ đang nằm trên đất. Khuôn mặt trắng bệt, không còn chút máu vì sợ hãi.
"Phong cảnh Bến Tre cũng không tệ nhỉ. Mà các ngươi không định cám ơn ta vì đã giúp các ngươi à?" Một giọng nói kinh dị xen lẫn quen thuộc vang lên.
"Thuồng Luồng Tinh" Nhật Minh lên tiếng.
"Ta nghe nói ngươi đang tìm quyển bí kiếp tu luyện của do Nguyễn Thành Công viết thì phải?" Thuồng Luồng Tinh
Ngừng một chút, hắn lại nói
" Mà hình như cô bé xinh đẹp đây biết quyển sách ở đâu thì phải" Khi hắn lên tiếng, ánh mắt đáng sợ của tên yêu quái nhìn về phía Bảo Trúc.
"Ta không thể bàn giao nó cho mi" Bảo Trúc lớn tiếng.
"Có lẽ vậy" Hắn nói
Ngay khi Thuồng Luồng Tinh vừa nói xong, lá cờ ba sọc của Việt Nam Cộng hòa bỗng dưng xuất hiện. Sau đó, nó nhanh chóng bao quanh lấy cậu bé. Ngay làm tức, cậu cảm thấy cả người khó thở, đau đớn không tả siết. Thấy thế, Bảo Trúc nhanh chóng chạy tới nhưng bị Nhật Minh giữ lại
"Đừng ngốc như vậy" Cậu lên tiếng
Câu nói này làm cô nhớ tới anh hai mình cũng thường hai nào với mình như vậy
"Sao anh biết câu đó của anh hai tôi?" Cô lên tiếng.
"Tôi cũng không biết nữa" Nhật Minh trả lời. Thực sự, từ khi gặp Bảo Trúc, cậu có cảm giác thân quen tới mức kì lạ. Cứ như là gặp lại người thân ruột thịt vậy.
Trong lúc này, đứa bé kia đã bị biến thành một sinh vật có một con mắt lớn màu vàng với những vòng tròn màu đỏ. Khắp người nó toàn là gai nhọn với hàng loạt xúc tu mọc ra từ khắp nơi. Cũng như con mắt, toàn thân nó đều là màu vàng với những viền màu đỏ.
"Ma Binh?" Dũng nghi hoặc.
"Đây không phải là Ma Binh mà là Chóc ba sọ. Bình thường chúng có hình dạng tương tự như là cờ Việt Nam Cộng hòa hay nói một cách khác, chúng chính là nguồn gốc của lá cờ ba sọc đỏ. Là một chủng loài hung bạo, thích săn mồi và tàn phá ở vô số hành tinh. Tuy không phải là mạnh nhất, nhưng lại khá được việc ở trên hành tinh này"
"Đứng có nói nhảm với ta. Biến thân" Nhật Minh hai bàn tay nắm chặt lại, nhanh chóng cho lọ linh hồn vào trong thắt lưng.
Lúc này một loạt các hình ảnh của các anh hùng liệt sĩ đã chiến đấu trong suốc bốn ngàn năm qua bỗng hiện lên. Tiếp đó, là cờ của Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam xuất hiện, bao quanh người Nhật Minh. Cùng lúc đó một âm thanh vang lên:
"ĐỘI TRƯỞNG VIỆT NAM, SỨC MẠNH THỜI ĐẠI HỒ CHÍ MINH, GIÁNG LÂM."
Sau đó một chiến binh bọc giáp toàn thân, nữa bên xanh, nữa bên đỏ, có ngôi sao vàng, xuất hiện như một vị thần ánh sáng trong truyền thuyết, thần thoại.
Vừa biến thân xong, Nhật Minh xông vào đánh nhau với Thuồng Luồng Tinh. Mỗi khi trường đao của cậu và kiếm của hắn va chạm, một loạt các âm thanh như sấm chớp vang lên.
"Thôi ta chỉ kiểm tra sức mạnh của ngươi thôi. Mà hình như bọn chúng đang gặp nguy hiểm kìa.
Lúc này, con Chóc ba sọ bắn hàng loạt những cọc nhọn có màu vàng với ba sọc đỏ. Kích thước của mỗi cái cọc không thua vì viên đạn pháo. Tuy nhiên khi vừa di chuyển tới mục tiêu, một cái mai rùa khổng lồ xuất hiện chặn lại tất cả đòn tất công
"Rùa" Dũng la lớn.
"Ăn nói hỗn hào quá. Phải gọi là Tiểu Kim Quy, nghe chưa" Tiểu Kiêm Quy lên tiếng.
"Xem ra phải dùng lại sức mạnh của Phùng Hưng rồi" Nhật Minh lên tiếng.
Vừa nói, Nhật Minh lấy lọ linh hồn của mình ra, cho lọ linh hồn của Phùng Hưng cùng hai anh em vào
Ngay sau đó, một loạt ánh sáng bao quanh lấy Đội trưởng Việt Nam. Sau đó, ba vòng tròn lần lượt xuất hiện, xếp chồng lên nhau. Tiếp đó, một âm thanh vang lên
"PHÙNG HƯNG, ANH HÙNG ĐẢ HỔ. CÙNG ANH EM ĐÁNH ĐUỔI QUÂN ĐƯỜNG. GIÁNG LÂM"
Lúc này, một anh hùng trong bộ giáp vàng sáng chói, một khuôn mặt như hổ xuất hiện. Trên hai cánh tay của anh, hai bộ móng dài như nanh vuốt thú dữ đang chuẩn bị cào xé con mồi.
Sau đó, hai bên lao vào với tốc độ như hai chiếc máy bay chiến đấu. Khi Nhật Minh cào vào bụng của con Chóc ba sọ, ba tia chớp, tương ứng với ba cái móng vuốt sáng lên, như sấm chớp. Dòng máu màu đen của con Chóc ba sọ cũng tuôn ra như suối. Tiếp đó, cậu đấm con Chóc ba sọ một quả đấm như đạn pháo vào thẳng con quái vật. Tức giận, nó định đấm cậu một cú tương tự nhưng Nhật Minh né được với tốc độ sấm chớp. Đồng thời, cậu dùng móng vuột cào con quái một đòn chí tử, với sức mạnh bằng cả mấy chiếc xe tăng hạng nặng. Sau nữa, cậu ném con quái đi như thể nó chỉ là một hòn đá nhỏ. Cát bụi cũng theo đó bốc lên mù mịt.
Nhân lúc Nhật Minh sơ hở, con quái định tung cước đánh lén cậu nhưng người anh hùng làm tức dùng nắm đấm chặn lại rồi chém nó thêm một nhát như máy bay phản lực, làm con Chóc ba sọ bay đi xa. Tiếp đó, cậu bay lên trời, tung liên hoàn cước vào con quái. Con quái vật định tấn công nhưng Nhật Minh nhanh chóng né đòn với dáng đi như chúa tể muôn loài. Tiếp theo, Nhật Minh vừa đấm vừa chém làm dòng máu đen của con quái tuôn ra liên tục. Tiếp theo, một quả cầu lửa tập hợp ngay tay phải của Nhật Minh, cậu liên tung cú đấm ngang ngửa mấy trận địa pháo vào con quái.
Sau đó, một ngọn lửa lớn bao quanh người Đội trưởng Việt Nam. Sau đó, lần lượt ba vòng tròn với kích cỡ của một người trưởng thành xuất hiện nối tiếp nhau, chắn giữa Nhật Minh và con Chóc ba sọ. Tiếp theo, Minh lao với tốc độ ngang một chiếc máy bay phản lực, lần lược xuyên qua ba vòng tròn. Khi tới gần con quái, hai móng vuốt trên tay cầu sáng lực. Cuối cùng, cậu dùng bộ móng vuốt tiêu diệt con quái vật. Một vụ nổ sáng rực, che đi tất cả mọi thứ. Trong đám lửa, Tùng nằm ở đó.
"Giờ tới lượt ta và mi" Vừa nó, hắn biến thanh kiếm của mình thành dạng súng. Sau đó, Thuồng Luồng Tinh bắn ra một viên đạn di chuyển một cách phi vật lý. Dù Nhật Minh né cỡ nào. Viên đạn của Thuồng Luồng Tinh vẫn đuổi theo. Cuối cùng, nó đâm vào Nhật Minh. Một cột lửa cao bằng quả núi bốc lên. Sau đó, Nhật Minh bị đánh về dạng người thường
"Nhật Minh" Dũng la lớn. Đồng thời, cậu lao như một chiếc máy bay về phía con quái vật. Tiếc thay, Thuồng Luồng Tinh dễ dàng chặn được nắm đấm của họ.
Bất ngờ, Tiểu Kim Quy xuất hiện. Từ trong miệng của cậu, một loạt quả cầu lửa bắn về phía tên yêu quái.
"Đám rùa chết tiệc" Thuồng Luồng Tinh lên tiếng.
"Đừng đứng ở đó nữa. Xông lên đi"
"Đang ở Bến Tre thì dùng sức mạnh của Nguyễn Ngọc Thăng (1) vậy" Nhật Minh nói
"Câu có lọ linh hồn mới khi nào" Dũng la lớn
"Lúc ở mật thất dưới ngân hàng Quốc gia Việt Nam đó" Nhật Minh nói. Đồng thời nhét lo linh hồn vẽ hình một vị tướng ở kế bên trái mù u (2) và trái dừa vào khe trên thắt lưng.
Từ trên cao, một số trái dừa và mù u kết hợp lại. Sau đó, chúng tách ra thành nhiều phần khác nhau, bao vào người Nhật Minh, tạo thành bộ giáp.
"LÃNH BINH THĂNG. DÙNG MÙ U ĐÁNH GIẶC TÂY. BẢO VỆ QUÊ HƯƠNG XỨ SỞ. GIANG LÂM" Một âm thanh vang lên.
Lúc này, một chiến binh tay phải là một ngọn dừa, tay trái là một chùm mù u xuất hiện. Sau đó, Nhật Minh xông lên, lấy ngọn dừa va vào kiếm của Thuồng Luồng Tinh. Sau đó cậu lấy tay trái vốn là một chùm mù u đấm thẳng vào ngực của Thuồng Luồng Tinh. Bỗng nhiên, tên yêu quái thấy mặt đất trở nên trơn trượt làm hắn ngã nhào (3)
Sau đó, cậu hô lớn
"Chủ tịch Hồ Chí Minh quang vinh muôn năm. Đòn kết liễu"
Sau đó, Thuồng Luồng Tinh bị bao vây trong một cơn lốc xoáy gồm dừa và mù ù. Lúc này, Đội trưởng Việt Nam lao vào tấn công, nhanh gấp trăm lần một chiếc máy bay. Sau đó, một cột lửa bốc lên.
Lúc này, một âm thanh vang lên:
"Không tệ. Ta sẽ cho các ngươi biết một tin. Chính nhờ có Nguyễn Thành Công mà quân đội Mỹ mới có Chó vàng ba sọc mắt đỏ và cả đám siêu chiến binh trang bị M16 xương sọ"
Sau đó, Thuồng Luồng Tinh biến mất.
"Thằng cha đó đã phản bội tổ quốc để đầu quân cho người Mỹ sao?" Dũng la lớn. Hai lòng bàn tay nắm chặt lại.
vvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvv
*Ngũ Đại Thập Quốc (giản thể: 五代十国; phồn thể: 五代十國; bính âm: Wǔdài Shíguó, 907-979) là một thời kỳ trong lịch sử Trung Quốc, bắt đầu từ khi triều Đường diệt vong, kéo dài đến khi triều Tống thống nhất Trung Quốc bản thổ.
** Đồng Khởi là phong trào do những thành viên Việt Minh ở lại miền Nam Việt Nam kêu gọi nhân dân nổi dậy đồng loạt chống Hoa Kỳ và Việt Nam Cộng hòa, trước hết là những vùng nông thôn rộng lớn ở miền Nam Việt Nam và cả vùng núi Nam Trung bộ Việt Nam
*** Tiểu đoàn 307 là tiểu đoàn chủ lực cơ động đầu tiên tại Nam bộ của Quân đội Nhân dân Việt Nam trong kháng chiến chống Pháp. Tiểu đoàn được nhiều người biết đến một phần cũng do một bài hát cùng tên của nhạc sĩ Nguyễn Hữu Trí viết về tiểu đoàn này.
(1) Nguyễn Ngọc Thăng (1798 - 1866) là một võ tướng nhà Nguyễn, thuộc thế hệ tham gia chiến đấu chống Pháp đầu tiên của Bến Tre và Nam Kỳ. Do ông từng giữ chức Lãnh binh, nên dân gian vẫn thường gọi ông là Lãnh binh Thăng
(2) Mù u (danh pháp hai phần: Calophyllum inophyllum) là một cây xanh thuộc họ Cồng (Calophyllaceae), (trước đây coi là thuộc phân họ Kielmeyeroideae của họ Clusiaceae) mọc ở Đông Phi, bờ biển nam Ấn Độ đến Malesia và Úc.
(3) Lãnh binh Thăng thường dùng mù u làm cho quân Pháp ngã nhào rồi lấy đao ra chém.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...