Đổi tất cả để có em
Mới sáng sớm mà Nhật Nam đã nhận được tin nhắn từ Kiến Hoằng : “Đến chỗ hẹn cũ, tớ giới thiệu với cậu một người.”
Lúc Nhật Nam tới nơi thì thấy Kiến Hoằng đang đọc báo, ngồi bên cạnh cậu là một cô gái trông còn khá trẻ.
“Đây là Gia Ân.” Kiến Hoằng nhanh nhảu giới thiệu “Em ấy làm ở phòng Hình Sự.”
“Chào em.” Nhật Nam bắt tay, thực sự thì anh cũng không có hi vọng gì lắm với những người được cử đến từ bộ Hình Sự, toàn mấy kẻ ăn hại, anh nghĩ thầm.
“Cậu nhìn nè Nhật Nam” Kiến Hoằng đưa cho anh mấy xấp báo lá cải với vẻ mặt khó chịu “Mấy tên phóng viên không biết lôi từ đâu ra tin tức về những vụ án mạng, hiện giờ làm người dân hết sức hoang mang !”
“Nghề của bọn chúng mà !” Nhật Nam chẳng buồn nhìn vào “Thế hôm nay cậu định làm gì ?”
“Tớ với Gia Ân sẽ đi lấy thêm thông tin từ người thân của những nạn nhân, hi vọng sẽ tìm ra được điểm chung nào đấy chẳng hạn .” Kiến Hoằng nói “Cậu đi cùng tụi tớ không ?”
“Hôm nay thì không được rồi.” Nhật Nam từ chối, anh định đến nhà của nạn nhân thứ 20 và mượn tờ bản thảo, chẳng hiểu sao anh thấy nó là một manh mối cực kì quan trọng “Nếu tìm được gì thì báo ngay cho tớ nhé !”
…
“Cô gái có mái tóc vàng xõa ngang vai, với một nụ cười đẹp mê hồn. Đôi mắt nàng như mặt nước hồ thu mà bất cứ ai cũng muốn được đắm chìm và chết lặng trong đó. Nàng chắc hẳn không thể nào được tạo ra từ chiếc xương sườn của Adam được, nàng không giống một người bình thường chút nào, nàng là tạo vật tối cao nhất của chúa.
Chàng trai gặp cô gái lần đầu tiên tại công viên HaIn, và đó cũng là lần cuối cùng chàng tự nguyện không nhìn vào bất kì người con gái khác nữa.”
Nhật Nam đọc thầm tờ giấy thêm một vài lần. Nếu như đây chỉ là một đoạn văn bình thường được viết ra từ trí tưởng tượng của con người thì chắc hẳn rằng Nhật Nam là một thám tử ngốc nghếch và nực cười nhất trong lịch sử!
Bất chợt trời đổ cơn mưa.
“Chán thật” Nhật Nam thầm nghĩ. Anh đang rất muốn ra công viên thêm một lần nữa nhưng có lẽ chắc giờ phải làm một việc khác thôi.
Có tin nhắn của Kiến Hoằng gửi cho anh, cậu ấy báo rằng đã tìm ra được điểm chung của các vụ án ! Nhật Nam tức tốc đến trụ sở cảnh sát.
“Kiến Hoằng oppa vừa đi ra ngoài !” Gia Ân đang sắp xếp lại đống giấy tờ “Tụi em vừa tìm ra một manh mối quan trọng !”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...