Đổi tất cả để có em

“Phía cảnh sát đang đưa mấy gã có tiền án hình sự và có vấn đề về tâm lý vào diện tình nghi !” Kiến Hoằng nói thêm.
“Cậu không nghĩ rằng kẻ sát nhân là phụ nữ sao ?” Nhật Nam hỏi bâng quơ.
“Không! Khả năng này là rất thấp, Nhật Nam à! “Kiến Hoằng lắc đầu
- một người phụ nữ có thể giết chết và thủ tiêu luôn thi thể của 20 người thì thật……..
“Ý tớ là chuyện 20 nạn nhân này nè ! ” Nhật Nam gõ gõ cái muỗng vào thành ly. “Chịu để cho kẻ sát nhân vào tận phòng của mình, rồi bị ra tay sát hại, thì chắc hẳn tên giết người đó cũng không phải dạng bình thường đâu.” Nhật Nam cười lớn.
“Oh men !” Kiến Hoằng cũng cười theo.
“Đúng không? Một cô gái xinh đẹp !” Nhật Nam nói lớn, nhưng rồi cậu chợt nhớ ra điều gì, khuôn mặt cậu sáng lên. “Ôi đúng rồi Kiến Hoằng !

Tớ nghĩ rằng đó là một cô gái cực kì xinh đẹp ! ”
“Hả?!” Kiến Hoằng ngơ ngác “Cậu nghĩ như vậy thiệt hả ?”
“Bây giờ tớ sẽ đi kiểm tra lại xem nhận định của mình có đúng không, bye cậu !” Nói rồi Nhật Nam vội vã lên xe và chạy đi.
Chưa bao giờNhật Nam thấy háo hức như bây giờ. Anh là một người tò mò, thích khám phá những điều bí ẩn và hoang đường, thích gỡ rối những điều tưởng chừng không thể lí giải được…và cái điều anh đang nghĩ bây giờ là một việc không thể theo cách nghĩ của Kiến Hoằng : Một cô gái xinh đẹp.
Nhật Nam siết tay ga tăng tốc, anh sẽ đi đến công viên HaIn. Lúc nãy đang trò chuyện cùng Kiến Hoằng, trong đầu anh thoáng hiện lại cái bản thảo nháp của nạn nhân thứ 20, nếu ghép dữ kiện đó vào cùng với manh mối tóc vàng thì chẳng phải là quá hoàn hảo rồi sao !
“Hừm…! -Nhật Nam đã ngồi ở công viên 5 tiếng đồng hồ rồi, nhìn quanh quẩn có thấy cô gái nào tóc vàng đâu!

“Nếu mình suy luận đúng…”Nhật Nam nhủ thầm “Thì giờ mình cần thêm một chút may mắn nữa để gặp được cô ta”
Cơ mà may mắn sao ? Anh tựbật cười với cái suy nghĩ của chính mình.
Gặp kẻ sát nhân là một may mắn sao ?
Trời đã bắt đầu tối,Nhật Nam chán nản đứng dậy ra về, Kiến Hoằng có gọi điện cho anh, cậu trêu đùa hỏi Nhật Nam có kiểm tra xong cái lí thuyết của mình chưa?
“Hôm nay thì tạm thời tớ chưa có thêm bất cứ điều gì cả !” Nhật Nam thở dài.
Anh trở về lại căn hộ bừa bộn và bụi bặm của mình. Mấy ngày qua anh không ghé thăm nhà một giây nào mà toàn ở lại văn phòng làm việc. Nhật Nam cố gắng nối ghép sự liên kết của 20 vụ án mạng lại với nhau nhưng không thể!
Anh pha ình một cốc cà phê đậm, dù trời đã tối. Thực ra đó là một trong những nhược điểm của Nhật Nam : Nếu không tìm được mấu chốt của một vấn đề nào đó thì anh sẽ ăn không ngon, ngủ không yên ! Nhật Nam gọi đó là máu thám tử, còn Kiến Hoằng thì xem điều ấy như là một sự tò mò quá khích!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui