Tác giả: phuonganh bin
Thể loại: Truyện Teen
Nguồn:
Trạng thái: FULL
Số chương: 11
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Mấy ngày nay Hà Trang vẫn chưa nghĩ ra được một vấn đề gì để viết trong kì báo sắp tới.
“Việc bây giờ cần làm là tìm ý tưởng, tìm ý tưởng” Hà Trang lẩm bẩm, đôi chân cô theo bản năng bước vào quán rượu quen thuộc. Cứ mỗi lần thấy hụt hẫng hay gặp chuyện gì không vui, cô đều tìm đến rượu.
Nhưng chỉ một chút ít chất cồn thôi ! Nghề phóng viên buộc cô phải luôn tỉnh táo trong mọi hoàn cảnh.
Gọi một ly Rum pha một chút mật ong như thường lệ, cô cầm thức uống ưa thích của mình đi đến chỗ ngồi phía gần cửa sổ – nơi cô có thể thoải mái vừa thưởng thức vị cay của rượu, cái ấm của lò sưởi, vừa nhìn ra góc phố nhỏ nhưng tấp nập người đi.
Có điều, những cái tính toán vừa rồi của Hà Trang vấp phải một sự thật rằng: Có một người cũng đang ngồi ở chỗ đó. Thở dài ngao ngán và chần chừ một chút, nhưng cô vẫn quyết định tiến lại gần và ngồi vào bàn ngay ghế đối diện.
Vị khách nãy giờ vẫn nhìn chằm chằm ra phía cửa sổ, bây giờ quay lại nhìn cô. Ấn tượng đầu tiên của Hà Trang rằng đây là một chàng rai rất đẹp: đôi mắt đen sắc sảo, sóng mũi thẳng và cao, nước da trắng. Anh ta mặc một chiếc áo thun trắng và một chiếc quần bò bó sát : “Lỗi thời và không hợp mốt” Hà Trang thầm nghĩ...
Tác giả : phuonganh bin
Thể loại: Truyện Teen
Nguồn:
Trạng thái: FULL
Số chương: 11
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Mấy ngày nay Hà Trang vẫn chưa nghĩ ra được một vấn đề gì để viết trong kì báo sắp tới.
“Việc bây giờ cần làm là tìm ý tưởng, tìm ý tưởng” Hà Trang lẩm bẩm, đôi chân cô theo bản năng bước vào quán rượu quen thuộc. Cứ mỗi lần... cảm thấy hụt hẫng hay gặp chuyện gì không vui, cô đều tìm đến rượu.
Nhưng chỉ một chút ít chất cồn thôi ! Nghề phóng viên buộc cô phải luôn tỉnh táo trong mọi hoàn cảnh.
Gọi một ly Rum pha một chút mật ong như thường lệ, cô cầm thức uống ưa thích của mình đi đến chỗ ngồi phía gần cửa sổ – nơi cô có thể thoải mái vừa thưởng thức vị cay của rượu, cái ấm của lò sưởi, vừa nhìn ra góc phố nhỏ nhưng tấp nập người đi.
Có điều, những cái tính toán vừa rồi của Hà Trang vấp phải một sự thật rằng: Có một người cũng đang ngồi ở chỗ đó. Thở dài ngao ngán và chần chừ một chút, nhưng cô vẫn quyết định tiến lại gần và ngồi vào bàn ngay ghế đối diện.
Vị khách nãy giờ vẫn nhìn chằm chằm ra phía cửa sổ, bây giờ quay lại nhìn cô. Ấn tượng đầu tiên của Hà Trang rằng đây là một chàng rai rất đẹp: đôi mắt đen sắc sảo, sóng mũi thẳng và cao, nước da trắng. Anh ta mặc một chiếc áo thun trắng và một chiếc quần bò bó sát : “Lỗi thời và không hợp mốt” Hà Trang thầm nghĩ...