Hôm đó uống đến say mèm, tay Trác Nhĩ sau cùng còn ói ra máu, tôi định lái xe đưa cậu ta đến bệnh viện, nhưng lại bị cả đám anh em can ngăn, bảo tôi ngộ nhỡ gặp cảnh sát thì sao, tội này là tội lái xe sau khi rượu bia đấy. Mà nếu không bị cảnh sát sờ gáy, thì cũng không nên lái xe lúc uống say.
Cả lũ bọn tôi đây đều là những công dân biết tuân thủ luật pháp, đương nhiên không thể mạo hiểm lái xe lúc say để bị cảnh sát chộp được, thế nên đành gọi cho 120, xe cứu thương lát sau đã đến đón Trác Nhĩ đi.
Về chuyện dạ dày Trác Nhĩ chảy máu ấy à, thật sự là tôi phải xin lỗi cậu ta rồi. Tối đó tôi vùi đầu uống rượu giải sầu, lại thêm bên cạnh có 1 lũ mù quáng chúc tụng không ngừng, uống say lúc nào cũng không biết nữa. Sau cùng tôi còn muốn uống một mình, Trác Nhỉ bảo: ‘Được thôi, biết cậu không thoải mái rồi, ly này tôi mời cậu.”
Cậu ta bình thường cũng chỉ uống ở mức hơn 1 chai thôi, hôm đó gắng gượng được đến 2 chai, cũng coi như biết trọng nghĩa khí rồi.
Tay này lúc uống say rồi thì lại bắt đầu kêu la gào thét: “Không phải Thủ Thủ sinh con trai rồi à, cậu đau lòng cái nỗi gì nữa? Tôi kiếm cho cậu 8 em 10 em đẻ được nuôi được, để mấy em ấy sinh cho cậu 1 tá nhé, cậu thích con trai có con trai, thích con gái có con gái!”
Tôi vừa nghe xong, đã cảm thấy men rượu dội lên đầu, bật dậy hất tung cả bàn, đám người xung quanh liều mạng can ngăn. Tôi phải đánh cho thằng ôn con này một trận, kết quả cả người cậu ta xiêu vẹo, nôn ra ngay một bãi máu.
Được lắm, tôi không thèm chấp ôn con, tôi đưa cậu ta tới bệnh viện vậy.
Lúc xe cứu thương đến, cậu ta tay còn đang cắm ống truyền vẫn cố níu tay tôi, chân thành sâu sắc nói: “Con trai cũng được rồi, con trai cũng tốt mà, sao cậu lại không thích con trai chứ?”
Có con trai để làm cái gì nào Con gái không phải tốt hơn à!
Sinh đẻ có kế hoạch bây giờ không cho phép đẻ đứa thứ 2, nếu không tôi có cần phải khổ thế này không hả?
Vả lại tôi dỗ dành cô ấy sinh cho đứa con dễ lắm đấy à? Tôi dỗ ngon dỗ ngọt cô ấy đến cả 1 năm có lẻ rồi đấy, chỉ mong mỏi cô ấy sinh cho tôi 1 đứa con gái, thế mà kết quả lại là con trai!
Tôi còn gì đau lòng hơn không?
Ông bà nội nghe nói là con trai, thì hài lòng lắm, khỏi phải nói, giống hệt như có được đứa cháu đích tôn rồi thì vạn sự đều thỏa mãn, tôi có cố bảo cô ấy sinh thêm đứa nữa thì đến cả viện trợ bên ngoài cũng chẳng còn ai.
Tôi có dễ dàng gì không hả tôi?
Mượn rượu tiêu sầu, sầu thêm sầu, rượu ngấm ruột sầu, quả thật, người sầu có rượu sầu.
Tôi còn chưa ói máu đấy, cậu ta đã ói máu rồi.
Đợi đến lúc cậu ta đẻ con trai, tôi thể nào cũng chuốc cậu ta bữa nữa.
Để cậu ói máu cho mà xem!
HẾT
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...