Đổi Hồn Tráo Phận


Phải có tài như La Vân Hạ mới khiến Nam Bách Thần sập bẫy và cũng chỉ có cô, mới khiến anh bận bịu tập trung suy nghĩ những vấn đề bên lề.

Đặc biệt là câu chuyện ân ái trong đêm hôm đó...!Cái đêm cả hai như "hòa tan" với nhau, âm thanh rên rỉ kiều suyễn của người con gái ấy vẫn văng vẳng bên tai, làm anh không tài nào nghĩ được việc gì khác hay ho hơn.
Nói về La Vân Hạ, thì cô nàng vẫn đang đắc ý lắm, nhưng bên cạnh đó vẫn phải chuẩn bị tâm lý cho thật kỹ càng trước khi bước vào giai đoạn mới trong cuộc đời, một bước ngoặt có thật nhiều sự thay đổi...
Hôm nay, trời xanh mây trắng nắng vàng, tạo ra một luồng năng lượng vô cùng tích cực cho Vân Hạ sau buổi chạy bộ vào sáng sớm.

Đang thư thả đi tà tà về nhà, cho tới khi thấp thoáng nhìn thấy bóng dáng ai đó đang đứng trước cổng, thì gương mặt cô nàng lập tức trở nên chán ghét.
Ghét thì ghét vậy thôi, chứ nhà thì vẫn phải vào.

Vừa thấy cô đi tới, người đàn ông đang đứng chờ liền chìa ra ngay một đóa hoa hồng siêu to, với nụ cười tươi tắn trên môi.
"Tặng em yêu! Buổi sáng vui vẻ."
"Nhìn cái bản mặt của anh thì vui gì nổi nữa."
La Vân Hạ chả buồn liền dội ngay một gáo nước lạnh vào mặt người đàn ông, khiến hắn xịt keo toàn thân, cứ đơ đơ mãi mới nặn ra nụ cười, rồi nắm tay cô, song nói:
"Vẫn còn giận anh chuyện hôm bữa sao?"
"Hơi đâu giận người dưng cho mệt." Vân Hạ tiếp tục khinh khỉnh trả lời, sẵn tiện tay dúi luôn bó hoa về tay hắn.
Thấy Vân Hạ định đi vào nhà, Nam Sơn Nhật liền nắm tay kéo cô lại để cất công giải thích:

"Mọi chuyện không như em nghĩ đâu Hà, anh với Giao Giao thật ra chỉ là bạn bè thôi.

Hôm đó đúng là anh sai, anh quá đáng với em, anh cũng biết lỗi rồi, em bỏ qua cho anh nha?"
Liêm sỉ gì tầm này, khi mà bị bạn gái chia tay sẽ đồng nghĩa với việc dự định hợp tác làm ăn lớn cũng tiêu tan.

Thôi thì một tổng tài như Nam Sơn Nhật, vì chứng minh "thực lực" đành phải hạ thấp sỉ diện một chút, dù gì đi đường tắc lúc nào cũng nhanh hơn đường vòng.
"Bỏ qua cho anh? Được thôi."
La Vân Hạ bất ngờ thay đổi chủ ý, thản nhiên trả lời khiến Nam Sơn Nhật nhanh chóng hứng khởi lên.
"Cảm ơn em.

Thế...!em có thể đề cập với bác trai về dự án hợp tác với công ty N.S.N của anh không?"
Đấy, cô đoán đâu có sai.

Vừa dỗ được cô nguôi giận, là hắn ta lập tức lộ ngay cái đuôi cáo già.

Nhưng dù biết, thì Vân Hạ vẫn rất thoải mái hồi đáp rằng:
"Chuyện hợp tác đó, ba sớm đã chọn công ty anh để hợp tác rồi.

Giờ chỉ còn chờ bên ban Giám đốc liên hệ ký kết hợp đồng thôi, nên anh chịu khó về chờ thêm đi ha."
"Thật à? Vậy để anh về xem kỹ lại hợp đồng.

Còn giờ không phiền em tập thể dục nữa, khi nào rảnh nhớ nhắn anh qua đón đi ăn nha, bey em yêu!"
Nam Sơn Nhật suýt nữa thì hôn vào má cô rồi, cũng may là Vân Hạ né kịp.

Sau đó, hắn trao lại đóa hoa cho cô, rồi gấp gáp lên xe ra về.

Đúng cái kiểu đạt được mục đích liền vắt chân lên mà chạy.
"Cứ chờ đi, chờ ngày bị vả mặt nhé."
Nhìn hắn, rồi nhìn lại bó hoa hồng đỏ rực trong tay, La Vân Hạ suýt thì phát nôn vì tỏm.


Và hoa dù đẹp cách mấy vẫn bị cô vứt thẳng vào sọt rác không chút tiếc thương.
...----------------...
Vẫn là một ngày đẹp trời, thời tiết không chút oi bức nào và cũng là ngày La Vân Hạ được đặt chân vào Nam gia với tư cách là bạn gái của Nam Bách Thần.
Nhưng trước đó thì có một màn ra mắt khác...
"Ba mẹ, giới thiệu với mọi người.

Đây là bạn gái con, Từ Giao Giao."
Nhân dịp cuối tuần, Nam Sơn Nhật đã đưa bạn gái "mới" về nhà ra mắt, trong khi ai cũng biết trước đó hắn đang qua lại với La Vân Hà, nên Nam Thiệu Dương liền nghiêm giọng tra hỏi:
"Chẳng phải con đang quen đại tiểu thư của La gia sao? Cô gái này, là thế nào mà đưa về đây?"
"Con với cô gái đó không hợp nhau, nên đã sớm chia tay rồi ba.

Giờ con với Giao Giao đang trong giai đoạn tìm hiểu."
"Thế còn dự án hợp tác với La thị thì sao? Con không để chuyện tình cảm ảnh hưởng tới công việc đó chứ?"
"Tất nhiên là không rồi ba.

Chuyện hợp tác hiện chỉ còn chờ gặp mặt là ký hợp đồng thôi, ba yên tâm." Nam Sơn Nhật vô cùng đắc ý.
"Thế thì tốt." Nam Thiệu Dương cười hài lòng.
Ông quay qua vị trí của Nam Bách Thần thường ngồi, khi không thấy anh đâu thì khẽ chau mày.


Vừa định cất câu hỏi, lại nghe giọng anh lên tiếng:
"Xin lỗi mọi người, con về trễ."
Nam Bách Thần phong thái cao ngạo tiến vào, đi bên cạnh anh còn có La Vân Hạ.

Vừa gặp mặt các vị trưởng bối, cô liền lễ phép cúi đầu chào hỏi.
"Cháu chào mọi người ạ!"
"Vân Hà, sao cháu lại đi cùng tiểu Thần nhà bác vậy?"
Đại phu nhân là người dành cho cô câu hỏi đầu tiên, vì trước đây bà đã từng gặp cô một vài lần và cả hai cũng có thiện cảm với nhau.
"Bọn con vừa ký hợp đồng xong, sẵn tới giờ cơm tối nên con mời cô ấy về dùng cơm với gia đình mình luôn."
Nam Bách Thần tự nhiên thay cô trả lời, miệng nói, tay thì kéo ghế cho cô ngồi xuống.
Nam Sơn Nhật vốn đã rất bất ngờ khi thấy "Vân Hà" xuất hiện, giờ lại nghe thêm những gì Nam Bách Thần nói, thì càng không giữ được bình tĩnh.
"Bách Thần, ý anh nói là hợp đồng gì hả? Anh cố tình dụ dỗ bạn gái tôi đúng không?"
Bạn gái tôi? Khá khen cho màn tự vạch áo cho người xem lưng này của Nam Sơn Nhật rồi, cả La Vân Hạ và Nam Bách Thần nghe xong đều không giấu nổi nụ cười trào phúng.
Thay mặt Nam Bách Thần, cô đứng dậy nhìn thẳng vào mặt Nam Sơn Nhật, mà hỏi:
"Nam thiếu gia, cho hỏi anh đang ám chỉ ai là bạn gái anh vậy? Tôi hay là cô Từ Giao Giao?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui