La Vân Hạ mạnh bạo thoát y, chẳng những cô tự cởi cho mình mà còn quay sang cởi nốt khuya áo lẫn thắt lưng của Nam Bách Thần. Trông có lúc này chẳng khác gì anh của lần đầu tiên cùng cô làm tình, cuồng nhiệt và mạnh bạo như hổ đói lâu năm.
Trong khi anh biết cô khó chịu, thì cũng đang hết mực nuông chiều. Hôn từ môi và lưỡi trượt dài xuống vùng cổ trắng mịn noãn nà của cô gái, anh mút chặt từng hồi một, tạo ra các vết tình đỏ rực, rồi lại chuyển xuống đôi gò bồng đẩy đà nhiệt tình miệt mài vào đó mà tìm tòi nguồn sữa.
“Ưm… A~…”
Không kìm được hưng phấn, Vân Hạ lại rên rĩ, bàn tay mềm mại cứ liên tục mân mê trên vòm ngực săn chắc của người đàn ông. Cảm giác hưng phấn làm cô mụ mị đầu óc, qua vài lần đưa đẩy lại trực tiếp trèo lên người anh, với ánh mắt khao khát động tình khiến anh bất giác nuốt nước bọt.
“Nếu em cùng anh ân ái, lát nữa đến bệnh viện sẽ không còn triệu chứng giống người bị hạ thuốc. Như vậy có hỏng việc của em không?”
“Em giả vờ được mà, anh không cần phải lo. Bây giờ… Anh muốn em chủ động hay anh chủ động?”
Vân Hạ cứ dịu dàng câu dẫn, miệng nói mà tay thì cứ vờn quanh, trêu ghẹo hai chiếc ti nhạy cảm của người đàn ông. Còn phản ứng của anh sau khi được hỏi như vậy thì chỉ lập tức đáp ứng chứ không tiếp tục dài dòng.
Thay đổi thành tư thế chủ động, anh liền phủ lên đôi môi bạn tình nụ hôn nồng cháy, đôi tay cũng không còn ngại ngùng mà chạm vào đôi gò bồng nóng bỏng ấy lần nữa, lần này anh xoa nắn rất mạnh dạn, đến khi nhàm chán mới để “anh bạn nhỏ” bên dưới xuất đầu lộ diện.
Vì khoảng cách trong xe không được rộng rãi, nên tư thế cũng không thoải mái như khi trên giường, nhưng lúc chiếc vật thể nam tính ấy được đưa vào vùng hạ thân thầm kín của cô, thì cảm giác thăng hoa lập tức chiếm lấy hai thân xác.
Nam Bách Thần một tay chóng lên thành ghế, tay còn lại đặt lên bầu sữa căng mịn, cùng một động tác thúc đẩy đưa cả hai chchìm vào tầng cảm xúc hưng phấn tuyệt vời.
“A… a… ưm…”
Những âm thanh rên la tha thiết lại xuất hiện từ cổ họng cô gái, dù cho Vân Hạ đã mím môi kìm nén, nhưng cô không thể im lặng khi mỗi lần anh chọc “gậy” thúc vào lại khiến cô sung sướng đến tê hết cả người.
Thuốc “độc” được hoá giải từ từ, sinh lý được thỏa mãn, trong cô cảm thấy dễ chịu hơn bội phần.
Mím môi nén đi âm thanh nhạy cảm, Vân Hạ đưa tay sờ vào chiếc búp hoa nhỏ trên ngực anh, rồi khuôn miệng tinh nghịch thấp thoáng xuất hiện nụ cười ma mị.
“Sao anh tới trễ vậy? Suýt nữa thì em bị tên khốn đó làm thịt rồi đó.”
“Tại kẹt xe. Nhưng nó mà dám làm gì em, anh thề sẽ băm nó ra thành trăm mảnh.”
“Có xử, thì chuyện cũng đã rồi… A, anh đừng chậm lại mà…”
Nam Bách Thần bị phân tâm nên vừa giảm tốc độc và lực đẩy một chút thôi thì Vân Hạ đã lên tiếng phàn nàn, khiến anh phải nhanh và mạnh hơn, chưa kể còn kèm thêm nụ hôn ngay sau đó mới đủ làm cô hài lòng.
Ai kêu đang làm tình mà còn nói chuyện dong dài.
Trong chiếc xe lúc này tràn ngập mùi tình ái của đôi nam nữ. Sầm Tố Ly thì một mặt chán nản chả buồn nói ở phía trước cứ thản nhiên cầm lái, mặc dù có đôi lúc cô cảm nhận được cả sự nhún nhảy chân thật của hai con người tràn đầy nhiệt huyết ở phía sau.
“Hai cái đứa này không thể nhẹ nhàng hơn sao ta? Không biết tôn trọng người khác à? Bà đây lâu lắm rồi còn chưa tìm được ai giải quyết nhu cầu đấy, tế nhị chút đi.”
Mắng thì mắng chứ cũng chỉ mỗi mình cô nghe thấy, vì vách ngăn kia căn bản đã cách âm mất rồi. Chịu đựng thêm một quãng đường khá dài cho tới khi xe đã dừng trước cổng bệnh viện rồi mà hai con người ham hố kia vẫn chưa giải quyết xong.
Mất kiên nhẫn, Sầm Tố Ly liền đưa tay gõ vào vách ngăn, song lại chờ thêm khoảng ba phút mới hạ vách ngăn kia xuống, rồi chốt gọn một câu:
“Xong rồi thì xuống xe cho bà còn về.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...