Đối Đối, Là Nương Cưỡng Bức Cha

Nhã Thanh đang sờ sờ
mặt Cố Tử Phong, tự nhiên bị hắn lật xuống phía dưới khiến nàng kinh
hãi. Muốn thoát ra nhưng không được, tên này thực sự rất mạnh, đầu chôn ở cổ rồi chạy xuống ngực liếm liếm làm nàng nổi hết da gà, một cổ khoái
cảm đáng xấu hổ dâng lên. Nàng tự nhiên thấy hối hận, nàng đây là muốn
làm nhục hắn hay hắn làm nhục nàng đây. Trong lòng, nàng rống to hai từ
hối hận. Bỗng nhiên có một vật cứng rắn nóng hổi đè lên vùng kín của
nàng sau đó đâm thẳng, không biết phải dùng từ gì để diễn tả, nàng thật
sự rất đau. Nói thật cái đau này không là gì đối với nàng nhưng bên cạnh là sự xấu hổ tột độ. Nàng thật sự rất tức giận, không biết khí lực đâu
ra, đang trong quy luật động động (>_

Nhã Thanh đang mơ màng
trong khoái cảm, miệng bất giác rên rỉ, sau đó ngậm miệng lại, thật ghê
tởm, đó chính là suy nghĩ của nàng. Nhìn thấy người phía dưới cái miệng
cũng phát ra âm thanh rên rỉ, nàng cảm thấy thật khó chịu, thật kinh

khủng, thật muốn cắn nát nó, liền đưa hai tay kéo đầu hắn, đồng thời
rướn người lên, nhắm trúng liền đưa miệng xuống cắn. Cắn một cái thật
mạnh khiến môi Cố Tử Phong phải chảy máu, hắn ta bị đau liền không khách khí đưa tay kéo đầu nàng, miệng lưỡi hai người cứ thế dây dưa. Chết
tiệt là nụ hôn đầu của nàng aaa...

Ngày x tháng x năm x, Nhã
Thanh đã xx một người rất đẹp trai và trở thành phụ nữ, giống nòi của
anh chàng đẹp trai cuối cùng cũng dành thắng lợi cư trú vào bụng của
nàng. Công cuộc cưỡng hiếp và kiếm em bé cũng đã thành công rực rỡ.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Hơn hai canh giờ sau, trong căn phòng trọ, trên một chiếc giường có hai con người đang nằm. Chính là Nhã Thanh và Cố Tử Phong. Nhã Thanh rất căm
hận nhìn người bên cạnh, hắn ta là trâu chứ không phải là người, xx nàng cả chục lần, bây giờ toàn thân nàng đau nhức không thôi. Ngồi dậy thắp
đèn, nhìn lại thân thể Cố Tử Phong, Nhã Thanh có chút sửng sốt. Bây giờ, khắp người hắn ta là vết răng với máu đang lỉ rỉ, trên môi cũng có vết
cắn to đùng, sưng phù lên. Nàng có chút hả hê, bỗng nhiên nghĩ, lưu lại
mấy vết này cũng hay nha, giúp hắn ta nhớ mãi sự kiện này, sau đó nghiến răng nghiến lợi mà tức. Haha... Nhã Thanh nham hiểm cười, sau đó lại
lấy ra một bình sứ chứa thuốc bột, rắc rắc lên mấy vết răng, cũng không
nhiều lắm, khoảng mười cái thôi. Xong, ánh mắt dời lên môi, tay di
chuyển tới muốn đổ thuốc lên nhưng lại thấy không nỡ, đẹp trai thế này
mà.

Bôi thuốc xong xuôi, nàng lấy ra một túi bạc đặt cạnh
giường, thêm một tờ giấy nàng nguệch ngoạc viết vài chữ, cầm theo quần

áo Cố Tử Phong liền theo cửa sổ, nhảy ra ngoài muốn về nhà. Nhưng nữa
chừng thấy như thế chưa đủ, nàng đành quay lại, cắn một cái thật to vào
má phải của hắn, dùng tay giật giật mớ tóc dài xinh đẹp của hắn, sau đó
vò vò thành ổ, xong rồi mới nhảy ra ngoài đi về nhà. Nàng cũng không lo
cả nhà lo lắng, vì trước khi đi nàng có nói trước cho mọi người rồi.

_____________________Phân cách xxxxxx___________________

Sáng hôm sau...

Vẫn trong căn phòng đó, trên chiếc giường đó, Cố Tử Phong tỉnh, cảm thấy
thân mình có chút kì quái. Lắc lắc đầu cho tỉnh ngủ, phát hiện trên
người không một mảnh vải lại đầy dấu răng, trong đầu xuất hiện những
hình ảnh tối qua. Tuy hắn bị hạ xuân dược, nhưng loại dược này lại khiến hắn rất tỉnh táo nên mọi việc tối qua hắn đều nhớ, chỉ duy nhất khuôn
mặt cô gái là hắn không nhớ vì trong phòng quá tối. Tức giận, rất rất
tức giận, bắt được nàng ta, chắc chắn hắn sẽ không để nàng ta được sống
yên ổn. Nhìn thấy một cái túi nhỏ và tờ giấy trên giường, Cố Tử Phong
nhanh chóng mờ ra, thấy trong túi toàn là bạc, lại mở ra tờ giấy, hắn

thật sự phát hoả, lần đầu tiên trong đời hắn cảm thấy nhục nhã và muốn
giết người như thế này. Trong giấy viết: 'Xin chào tiểu đệ đẹp trai, rất cám ơn hôm qua đệ đệ đã bồi gia ấm giường, tuy kĩ thuật không tốt lắm
nhưng tạm chấp nhận, vì muốn có vật kỉ niệm nên gia lấy y phục của đệ,
đệ đừng ngại, y phục của đệ làm từ vải rất tốt nên gia tạm lấy. Túi bạc
trên giường là gia thướng cho đệ, sau này nếu có dịp, gia lại kiếm đệ
cho đệ bồi. Thế nhé, đừng nhớ gia quá mà phát bệnh, thân thể sẽ không
còn đẹp nữa đâu nha~~~~'. Thực sự tức muốn hộc máu, bây giờ y phục cũng
không có, hắn đành phải kêu gọi thuộc hạ đem quần áo đến cho mình. Hắn
thề, sau này mà bắt được nàng, hắn sẽ không để nàng dễ dàng mà chết.

Thuộc hạ đến để áo quần ở cửa sổ, Cố Tử Phong nhanh chóng ra lấy mặc vào, sau đó cũng ra khỏi phòng từ cửa sổ. Trước khi đi, hắn chú ý thấy vết máu
đỏ thẩm ở trên giường, trong lòng đột nhiên xẹt qua cái gì đó. Nhưng mặc kệ, việc tiếp theo hắn muốn làm là tìm cho ra nữ nhân khốn khiếp này.
Nàng ta thành công khiến hắn chú ý rồi đấy, cứ cầu trời cầu phật đừng để cho hắn bắt được, còn không...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận