Đôi Cánh Thiên Thần

Những ngày đầu đông. Mảnh đất Phần Lan lạnh lẽo với gió rít và tuyết rơi. Cả khuôn viên Đại học Vaass đều đã phủ tuyết trắng xóa. Sophie vừa vào đến thư viện. Lạnh quá, cô lẩm bẩm. Cô chưa bao giờ thích tuyết, dù đó là niềm yêu thích của biết bao người. Sống trên mảnh đất này đã 4 năm, nhưng cô vẫn không quen được cái khắc nghiệt của khí hậu nơi đây. Nó luôn cho cô một cảm giác bất an. Bởi cô vốn sợ mùa đông.
Cô ôm chồng sách vừa tìm được trên tay đi đến cuối giá sách, một tay cố gắng giữ để cho sách không bị rơi, một tay cô cố với quyển sách ở phía trên cùng. Loay hoay mãi nhưng cô không thể nào lấy được quyển sách đấy, chân tay đã mỏi nhừ. Có tiếng bước chân ngay cạnh, một bàn tay đưa lên lấy ngày quyển sách cô đang cố với.
-Excuse me, this book…
Không kịp nhìn xem đó là ai, Sophie đã lên tiếng.
-Lần sau hãy dùng đôi cánh để bay lên, cô gái ạ.

Chàng trai mỉm cười. Sophie giật mình quay sang thì phát hiện ra đây là chàng trai đã chụp lén mình.
-Anh đã chụp lén em, bây giờ, còn định lấy luôn cuốn sách em đang cần sao?
-À, anh chỉ đang giúp một thiên thần lỡ bỏ quên đôi cánh ở nhà thôi.
Hai người chọn một bàn cạnh cửa sổ trong thư viện, nơi có thể nhìn ra toàn khung cảnh của vườn hoa và sân trường từ tầng 5. Đặt chồng sách của Sophie xuống bàn, chàng trai lên tiếng:

-Em không có ý định biết tên của người đã giúp em có một đôi cánh à?
-Anh cũng đâu có biết tên em?
-Nếu anh biết thì sao?
-Thì em sẽ dạy anh cách làm một thiên thần. – Sophie tinh nghịch.
-Em nhớ nhé, Sophie!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận