Đôi Cánh Thiên Thần

Cô vẫn đến thư viện nhưng không còn ngồi ở chỗ cũ. Cô vẫn chơi xích đu nhưng không phải là cái xích đu quen thuộc. Nhiều lần cô định bước vào Flower café, nhưng rồi lại quay về vì cô sợ gặp lại anh.
Hơn một tháng rồi, anh không còn tìm gặp cô nữa.
Hẫng hụt.

“Anh đã quên cô rồi…”
***
Mở ra trước mắt là hàng triệu đóa tử đinh hương màu tím sẫm,Leo choáng ngợp bởi sắc tím huyền hoặc lãng bãng ấy đến nỗi những ám ảnh về Sophie chẳng còn váng vất nơi tâm trí. Tử Đinh Hương...

Jimmy và những người khác bắt đầu chọn góc, chọn cảnh, chọn tư thế để bắt đầu những shot hình. Riêng Leo cứ ngơ ngẩn mãi nơi đồng hoa. Khẽ ngẩng mặt lên, mây trôi bồng bềnh,nhắm mắt lại và hít thở, mùi nồng ngọt xộc vào mũi, adrenalin lại cuộn trong máu...
Sophie...anh muốn...ở nơi này, có em ở nơi này với anh..
"Mây trên đồng cứ bay, bay mãi không ngừng nghỉ, hàng triệu hàng tỉ tinh thể nước lấp lánh ngưng tụ rồi tạo thành mây, Sophie, em biết không, trên đời này mọt thứ bất biến lắm, kí ức xưa cũ của em rồi sẽ như những đám mây kia, sẽ trôi hoài về miền thẳm sâu hoài niệm. Anh bây giờ mới hiểu ra, rằng nếu anh không từ bỏ, nếu ngay lúc ấy anh đừng để mặc quyết định của em thì có lẽ em đang ở đây cùng anh. Nếu hôm ấy anh kiên quyết nắm chặt lấy cuộc đời em thì anh đâu có hối tiếc như thế này. Sophie, làm ơn, anh nhận ra rồi, anh sai rồi, anh phải chạy đuổi theo em vì em đã quá xa, nhưng anh tin rằng anh cũng nhanh như gió. Anh sẽ đuổi theo em. Sophie, em có biết...anh yêu em không? Dù mây trên đồng bay mãi, gió trên đồng thổi mãi không ngừng, thì anh cũng nguyện gom tất cả sắc tím trên cánh đồng này tặng em...Anh cần em, Sophie."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui