Đôi Cánh Thiên Thần

Hơn một tháng trôi qua,kể từ khi anh và cô không gặp nhau. Cuộc sống của Leo vẫn như vậy, guồng quay vẫn chậm, thời gian cứ trôi. Anh không còn quay lại thư viện, cũng không còn đến công viên. Anh tự kéo mình vào công việc, bận rộn giúp anh phần nào vơi đi nỗi nhớ.
"Em đã muốn anh bước ra khỏi cuộc sống của em, nếu điều đó khiến em hạnh phúc, anh sẽ làm vậy." Trong một folder có đặt mã khóa, là những bức ảnh chụp người thiếu nữ có nụ cười trong veo như sương sớm. Leo xem lại một lượt các ảnh. Delete. Folder ấy nhanh chóng bị xóa đi, lẫn vào thùng rác như những folder bình thường. Leo trầm ngâm. Đêm ấy anh không ngủ.
- Leo, tớ biết một cánh đồng toàn hoa tử đinh hương, cậu muốn tới đó chụp không?

- Ảnh nghệ thuật à?
- Ừ. Mẫu ngon nghẻ lắm. - Jimmy thì thầm, giọng nói đầy phấn khích.
- Không, tớ không có hứng thú.

- Thôi nào, ăn hết cái hamburger đi, rồi tớ sẽ cho cậu xem một shot hình nhỏ chụp về cánh đồng đó, được chứ. Cậu sẽ phải ngạc nhiên đấy.
Jimmy đưa cho Leo xem bức ảnh, quả thực nó rất đẹp. Bỗng nhiên anh cảm giác như mùi hương lavender váng vất đâu đây. Phải rồi, đấy chính là hương thơm của Sophie. Cái màu tím man mác của những đóa tử đinh hương trong bức ảnh ấy đã thu hút được Leo, anh gật đầu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận