Edit: KangKang
Beta: Tuyết Ảnh Nhi
Nếu là trước kia, Ngọc phu nhân nhất định sẽ không kiêu ngạo như vậy, nhưng mà bây giờ, bà là phu nhân phủ tướng quân, Hạng Quân Nhu là đích tiểu thư phủ tướng quân. Hiện tại Hạng Quân Nhu bị đánh, người của bà còn bị Hạng Quân Vãn giết chết, đây đối với Ngọc phu nhân mà nói là một phen giết gà dọa khỉ, cơ hội tốt ngàn năm hiếm có.
“A, thật sự là khách hiếm!” Hạng Quân Vãn như trước tiêu dao dựa vào xích đu, nhẹ nhàng đung đưa, Bao Tử trong lòng híp mắt, hưởng thụ ngón tay Hạng Quân Vãn chải vuốt bộ lông của nó mang đến cảm giác thoải mái.
“Lạc Tuyết, đi ra ngoài nhìn xem hôm nay cơn gió nào thổi, thế nhưng đem Ngọc phu nhân thổi tới!”
Hạng Quân Vãn đối với mình coi thường, khiến cho tâm tử nhỏ mẫn cảm của Ngọc phu nhân bị kích thích thật sâu, nàng cho mình là ai? Hừ! Ngọc phu nhân lạnh lùng cười, trước kia không sửa trị Hạng Quân Vãn, là vì Hạng Trị Chung bảo vệ, nay, sau lưng mình có Thái hậu làm chỗ dựa, sẽ không sợ Hạng Quân Vãn phản kháng. (Các bạn đang xem truyện được dịch bởi Bạch Thiên Lâu.)
Tuy rằng Ngọc phu nhân hết sức muốn đem đầu Hạng Quân Vãn chặt xuống, nhưng mà nàng vừa lên làm tướng quân phu nhân, tự nhiên là phải chú ý hình ảnh, tốt nhất là có thể “dĩ đức phục nhân”, vị trí này mới có thể tọa lâu dài một chút.
Nghĩ đến đây, Ngọc phu nhân đem tức giận trong lòng đè ép xuống, trên mặt mang một nụ cười cao quý, “Vãn Nhi, Nhu Nhi đến tột cùng làm ra sự tình gì, ngươi lại đem nàng đánh thành như thế? Cho dù nàng không vừa mắt ngươi, ngươi là tỷ tỷ, nên tha thứ, bao dung muội muội một chút, chẳng lẽ không được sao? Vì sao, còn muốn giết người? Giết người là phạm pháp! Cho dù ngươi là tiểu thư phủ tướng quân, ngươi giết người, tướng quân cũng sẽ không bao che ngươi!”
Nghe xong Ngọc phu nhân lên án, Hạng Quân Vãn ngưng một chút, ngẩng đầu, trên mặt nét tươi cười như hoa, “Kời của phu nhân rốt cuộc là nghe từ đâu? Vu hãm ta giết người? Phu nhân có chứng cớ gì không?”
“Chứng cớ, chứng cớ đương nhiên là có!” Hạng Quân Nhu đứng ra, chỉ vào Lạc Tuyết, “Vừa rồi chính là nàng động thủ! Nàng đem bọn họ đều giết chết! Ở trong chính căn phòng này!”
Sự ngu xuẩn của Hạng Quân Nhu, khiến cho Hạng Quân Vãn cười ra tiếng, “Muội muội chắc không phải đầu óc hồ đồ chứ! Ngươi nói nha đầu của ta giết người, thi thể kia ở đâu chứ? Chỗ này của ta sạch sẽ, nơi nào có máu người, nơi nào có thi thể? Muội muội muốn nói xấu ta, phiền toái tìm lí do thoái thác tốt một chút!”
Hạng Quân Nhu lúc này mới phát hiện, trong khuê phòng Hạng Quân Vãn sạch sẽ, không có thi thể, mà ngay cả vết máu bắn tung tóe đều biến mất không còn một mảnh. Tại sao có thể như vậy? Thi thể đi đâu vậy? Máu lại thế nào không thấy? Hạng Quân Nhu lui về phía sau từng bước, không tin vào mắt của mình, “Không, không có khả năng! Rõ ràng ở chỗ này a! Nàng rõ ràng đã giết người!”
“Muội muội, cho dù ngươi xem ta không vừa mắt, cũng nên biết được nặng nhẹ. Ta tốt xấu cũng là Thái Bình quận chúa Hoàng thượng tự mình sắc phong, nói xấu quận chúa, muội muội cũng biết là cái tội gì chứ?”
Nói chuyện thời điểm, Hạng Quân Vãn cố ý quét mắt qua Ngọc phu nhân một cái, nhìn thấy sắc mặt Ngọc phu nhân trắng bệch, nàng cười lên, “Muội muội tuổi nhỏ, không biết nặng nhẹ, phu nhân chắc là người hiểu biết. Không biết là đích tiểu thư phủ tướng quân lớn, hay là Thái Bình quận chúa lớn!”
Ngọc phu nhân nguyên vốn nghĩ đến mượn chuyện để ra oai, phá bỏ nhuệ khí của Hạng Quân Vãn, nhưng mà nàng thế nào lại quên, Hạng Quân Vãn còn có một cái danh hào quận chúa. Quận chúa, là hoàng thân quốc thích, đương nhiên so với phủ tướng quân lớn. Nghĩ như vậy, Ngọc phu nhân không cam lòng cắn chặt răng, “Nhu Nhi, xin lỗi tỷ tỷ!”
“Không!”
Ngọc phu nhân đứng về phía Hạng Quân Vãn, khiến cho Hạng Quân Nhu hết sức không thể lý giải. “Nương, ngươi thế nào giúp đỡ tiện nhân này! Người rõ ràng chính là nàng giết, nàng còn sai tiện nha đầu đánh ta! Trước kia ngươi muốn ta chịu đựng, bởi vì ta là thứ xuất, nhưng hiện tại ta là đích tiểu thư, vì sao còn muốn nhường nhịn nàng!”
“Ba ba ——”
Trước mặt Ngọc phu nhân, hai bạt tai của Hạng Quân Vãn đánh cho Hạng Quân Nhu tìm không ra nam bắc.
“Hạng Quân Vãn, lá gan thật lớn!” Ngọc phu nhân đã thoái nhượng từng bước, không nghĩ tới Hạng Quân Vãn lại làm như vậy, đây quả thực chính là đánh vào mặt bà a. (Các bạn đang xem truyện được dịch bởi Bạch Thiên Lâu.)
“Phu nhân không phải tò mò ta vì sao không để ý tình cảm tỷ muội giáo huấn muội muội sao? Chính bởi vì vừa rồi, nàng đối với ta cũng là một ngụm một cái tiện nhân phế vật……”
“Phu nhân, ngươi trước kia là thiếp thất, tội quản giáo không nghiêm có thể bỏ qua. Nay, Thái hậu nương nương nhân từ, ban cho ngươi thân phận, nếu cho người biết được muội muội không hiểu quy củ như vậy, chẳng những sẽ bị người cười đến rụng răng, còn có thể nói phu nhân người vô phương dạy dỗ, vạn nhất rơi vào trong tai Hoàng thượng, không biết có thể hay không có cái ảnh hưởng gì lớn……”
“Ngươi ——” Ngọc phu nhân chỉ vào Hạng Quân Vãn, tức giận đến đầy đầu mồ hôi.
Đây không phải là xỏ xiên nói bà cho dù thành phu nhân, cũng không thể nào lên được mặt bàn sao! Hiện tại Ngọc phu nhân chú ý nhất chính là tiền đồ hai nữ nhi, thật vất vả thành phu nhân, cố gắng tranh thủ trợ lực từ phủ tướng quân, Hạng Quân Mỹ có thể trở thành Thái tử phi, Hạng Quân Nhu cũng có thể gả cho người tốt. Nhưng hiện tại Hạng Quân Vãn luôn miệng nói Hạng Quân Nhu không có giáo dưỡng, chẳng phải đều là do nương nàng từng là thiếp thất nên vô phương dậy dỗ?
“Ba ——” Ngọc phu nhân thẹn quá hoá giận, đưa tay, muốn cho Hạng Quân Vãn một bạt tai giáo huấn nàng, lại không biết vì sao một cái tát này lại đánh lên mặt nữ nhi của mình. Vốn dĩ mặt Hạng Quân Nhu đã sung như đầu heo, lúc này lại trúng thêm một cái tát, đau đến gào khóc. “Nương, ngươi sao lại đánh ta!”
Ngọc phu nhân bất khả tư nghị nhìn tay mình, nàng rõ ràng là muốn giáo huấn Hạng Quân Vãn a! Lại nhìn đến khóe miệng Hạng Quân Vãn trào phúng tươi cười, Ngọc phu nhân kêu lên, “Là ngươi! Nhất định là ngươi! Ngươi biết yêu thuật! Người đâu, đem yêu nữ này bắt lại cho bản phu nhân!”
Một đám bà tử cao lớn thô kệch đem Hạng Quân Vãn cùng Lạc Tuyết bao vây lại, thời điểm đang muốn động thủ, một cái thanh âm nghiêm khắc truyền tới, “Các ngươi đang làm cái gì!”
“Phu…… Phu quân……” Ngọc phu nhân quay đầu, thì nhìn thấy Hạng Trị Chung xanh mặt đứng ở sau lưng, lập tức hai mắt đẫm lệ kéo Hạng Quân Nhu đi đến trước mặt Hạng Trị Chung, “Phu quân, ngươi xem, Vãn Nhi đem Nhu nhi đánh thành bộ dáng gì nữa!”
Nghe xong lời của Ngọc phu nhân, Hạng Quân Nhu lập tức ngẩng đầu, nháy mắt một cái liền có nước rơi xuống “Cha, tỷ tỷ ghen ghét nương thành tướng quân phu nhân, không phân tốt xấu liền đánh ta, lấy ta trút giận! Phụ thân, người nhất định phải làm chủ cho ta!”
Luận vô sỉ, phủ tướng quân không ai có thể so với hai mẹ con này vô sỉ hơn, Hạng Quân Vãn xém chút liền phải vỗ tay ủng hộ các nàng. (Các bạn đang xem truyện được dịch bởi Bạch Thiên Lâu.)
Ngay lúc Ngọc phu nhân chờ Hạng Trị Chung răn dạy Hạng Quân Vãn, lại nghe được Lạc Tuyết “Ba” một tiếng quỳ gối trước mặt Hạng Trị Chung, “Tướng quân, tiểu thư của chúng ta oan uổng……”
Lạc Tuyết đem chuyện đã xảy lúc trước ra thêm mắm thêm muối nói một lần, vừa nói, vừa kìm nén nước mắt, thanh âm nghẹn ngào, “Vừa rồi tiểu thư còn nói, Ngọc phu nhân trở thành kế phu nhân của phủ tướng quân là một chuyện đáng để chúc mừng nhất, còn khiến sai nô tỳ chuẩn bị hậu lễ, tính đưa qua cho kế phu nhân, nhưng mà không nghĩ tới kế phu nhân cùng Tứ tiểu thư cứ như vậy xông tới phỉ báng tiểu thư, nô tỳ thực kêu oan thay tiểu thư.”
Lạc Tuyết mồm miệng lanh lợi, một ngụm một cái “Kế phu nhân”, chắc chắn là đánh lên mặt Ngọc phu nhân. Cho dù ngươi sau lưng có Thái hậu làm chỗ dựa, kia cũng không thay đổi được thân phận kế thất của ngươi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...