Edit: KangKang
Beta: Tuyết Ảnh Nhi
“Nương, tay của ta không bao giờ có thể đánh đàn nữa, nương, ngươi nhất định phải báo thù cho ta! Không thể buông tha con tiện nhân kia, ta muốn làm cho nàng thân bại danh liệt, thân bại danh liệt!” Hạng Quân Nhu gương mặt dữ tợn, tuy rằng bàn tay bị thương đã được chữa khỏi bảy tám phần, nhưng mà tay nàng lại không có biện pháp khôi phục linh hoạt như trước kia, đây là điều khiến Hạng Quân Nhu hận Hạng Quân Vãn nhất.
Nhìn bộ dáng Hạng Quân Nhu, Ngọc phu nhân nhẹ nhàng vuốt ve lưng của nàng, “Nhu Nhi, con yên tâm, nương nhất định sẽ không bỏ qua cho nàng! Nàng cùng với con tiện nhân mẫu thân kia của nàng đều giống nhau, chết không có chỗ chôn!”
Ngọc phu nhân tiến đến Hạng Quân Nhu bên tai nhỏ giọng nói thầm vài câu, khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạng Quân Nhu lập tức từ âm trầm trở thành sáng sủa. Thọ yến Thái hậu? Hạng Quân Nhu rúc ở trong lòng Ngọc phu nhân âm hiểm cười. Hạng Quân Vãn, ngươi đi chết đi!
Công Tôn Trường Khanh cùng Nam công tử đánh cuộc, cuối cùng lấy việc Nam công tử chữa khỏi “bệnh nan y” cho Công Tôn Trường Khanh mà chấm dứt, Hạng Quân Vãn thu hoạch không chỉ có mười vạn hoàng kim, còn có danh tiếng kinh người.
Thời điểm đại phu khắp tứ quốc đối với Công Tôn Trường Khanh thúc thủ vô sách, Nam công tử xuất hiện, không thể nghi ngờ đã cho mọi người thấy được một ngôi sao sáng của ngành y, Hạng Quân Vãn cũng bởi vậy được một cái danh “Thần y” hàng đầu. Nhân mã các quốc gia đều tìm kiếm hành tung của Nam công tử, chỉ là vị Nam công tử thần bí này sau khi tự mình chữa bệnh cho Công Tôn Trường Khanh, thì biến mất vô ảnh vô tung, không ai biết được hắn đã đi nơi nào, ngoại trừ Phượng Cửu cùng hắn có “gian tình”.
Chỉ là, hành tung của Phượng Cửu cũng không ai biết được, cuối cùng việc tìm kiếm Nam công tử chỉ có thể kết thúc trong bế tắc, ánh mắt của mọi người đều bị một việc khác hấp dẫn. Công Tôn Trường Khanh, cuối cùng cũng bị lưu đày Mạn Bắc ——
Trước kia, Công Tôn Nam lấy lý do Công Tôn Trường Khanh thân thể không khoẻ, để hắn lưu tại Cẩm thành, chỉ là hiện tại Công Tôn Trường Khanh đã được Nam công tử chữa khỏi, không còn có lý do ở lại kinh thành. Dù cho Công Tôn Nam luyến tiếc nhi tử, hiện tại cũng không thể không thực hiện hứa hẹn của mình.
Ngoài cổng thành, Công Tôn Trường Khanh ngồi ở trong một chiếc xe ngựa cực kỳ mộc mạc, tuy rằng hắn muốn âm thầm rời khỏi Cẩm thành, nhưng là có người nghe thấy tiếng gió. Ngoại trừ thành viên hoàng thất đến tiễn đưa, Công Tôn Trường Khanh còn gặp được một người khiến hắn hết sức kinh ngạc —— Hạng Quân Vãn.
Yến vương phi trước đây xuất hiện, ở trong đám người tạo ra oanh động không nhỏ, tất cả mọi người nhìn chăm chú vào Hạng Quân Vãn, muốn nhìn một chút nàng rốt cuộc muốn làm cái gì.
Hạng Quân Vãn đến đưa tiễn mình, Công Tôn Trường Khanh vén rèm nhìn ra, nàng tới làm cái gì? Đến chê cười mình sao? Nghĩ đến lúc ở phủ tướng quân Hạng Quân Vãn bộ dáng kiêu ngạo, sắc mặt Công Tôn Trường Khanh âm trầm xuống.
“Chúc mừng Vương gia!” Hạng Quân Vãn đối với Công Tôn Trường Khanh nhợt nhạt cúi đầu, như trước là tố khiết áo trắng, trên mặt che mạn sa, bất quá linh hồn bên trong sớm đã đổi mới, không bao giờ khúm núm như trước nữa.
“Ngươi tới làm cái gì?” Công Tôn Trường Khanh cắn răng, thanh âm trầm thấp. Ở phủ tướng quân bị Hạng Quân Vãn nhục nhã một màn còn rõ mồn một trước mắt, Công Tôn Trường Khanh không tin Hạng Quân Vãn sẽ hảo tâm vội tới đưa tiễn mình.
Nhìn thấy Công Tôn Trường Khanh đối địch với mình như vậy, Hạng Quân Vãn nhẹ nhàng cười, “Ta là tới là tiễn đưa Vương gia! Lần này đi ngàn dặm, mong rằng Vương gia bảo trọng thân mình, hy vọng ngươi có thể bình an trở về……”
Hạng Quân Vãn cách nói năng hào phóng, vẻ mặt không có chút hối hận nào, một chút cũng không giống cái oán phụ, khiến cho mọi người vốn dĩ tính chế giễu nàng nhịn không được đối với Hạng Quân Vãn nhìn với cặp mắt khác xưa.
“Cám…… Cám ơn……”
Nghe xong lời này, Công Tôn Trường Khanh đối với lòng dạ hẹp hòi của mình vừa rồi có chút hối hận, đối phương chỉ là đến đưa tiễn, hắn lại một bộ dáng đề phòng, thật là mất hết khí khái đại nam tử.
Đang lúc Công Tôn Trường Khanh còn muốn nói điều gì, một câu nói mềm nhẹ bay tới lổ tai hắn, “Kỳ thật tiễn đưa, chỉ là hình thức, ta lần này đến, càng nhiều là muốn xem mọi người chê cười Vương gia. Thật sự là ông trời mở mắt a, Công Tôn Trường Khanh, ngươi cũng có hôm nay!”
“Hạng Quân Vãn, ngươi khốn kiếp!” Công Tôn Trường Khanh chỉ ngón tay vào Hạng Quân Vãn, đúng dịp chống lại ánh mắt cười nhạo của Hạng Quân Vãn, cái loại này khinh thường khinh miệt, là hắn hận nhất.
“Cung tiễn Vương gia!”
Hạng Quân Vãn thối lui đến một bên, lại là một bộ dáng dịu ngoan, ngược lại biểu tình của Công Tôn Trường Khanh, bị mọi người nhìn đến rành mạch. Hạng Quân Vãn bất kể hiềm khích lúc trước đến tiễn đưa chồng trước, Công Tôn Trường Khanh lại có thái độ như thế, thật sự rất kỳ cục!
Bộ dáng ngang ngược của Yến vương, khiến cho ấn tượng của mọi người đối với hắn lại giảm đi một phân, trước mặt mọi người hắn lại hung hãn với Hạng Quân Vãn như vậy, còn không biết trước kia ở vương phủ, vị tiểu thư phủ tướng quân này ăn bao nhiêu khổ.
Hành động của Hạng Quân Vãn cùng Công Tôn Trường Khanh, dừng ở trong mắt Công Tôn Ký, khiến cho tâm tình của hắn tốt lên. Công Tôn Ký không nghĩ tới Nam công tử biết phá hư kế hoạch của hắn mà đi chữa trị cho Công Tôn Trường Khanh, cũng may Công Tôn Nam đem Công Tôn Trường Khanh đưa đi Mạn Bắc. Chỉ cần Công Tôn Trường Khanh bị nhốt ở Mạn Bắc, hắn có thể ngồi vững vàng ở ngôi vị Thái tử, về phần Công Tôn Trường Khanh có thể hay không tiếp tục sống trở về, cái này khó nói……
Một hồi đưa tiễn dụng tâm kín đáo, theo xe ngựa Công Tôn Trường Khanh chậm rãi rời đi mà hạ màn, Hạng Quân Vãn bước chân nhẹ nhàng tản bộ trong kinh thành. Phượng Cửu biến mất mấy ngày, không ai dính chính mình, cộng thêm Công Tôn Trường Khanh bị lưu đày, Hạng Quân Vãn có thể nói là tâm tình tốt, liền đem cửa hàng trong tay mình xem qua một lần.
“Hồng Lâu Mộng” đã sắp kết thúc, hiệu quả phi thường tốt, La Húc cả ngày đều mừng rỡ cười toe tóet, các loại tập san tập tranh cùng Hồng Lâu có liên quan toàn bộ mở rộng đưa ra thị trường. Nay, tiến vào mùa hạ, Hanh Thông tửu lâu bỏ đi lẩu, thay bằng các loại kem tươi đồ ngọt cùng với hoa quả salad, cộng thêm trên đại lục này chưa bao giờ xuất hiện quán điểm tâm, khiến cho Hanh Thông tửu lâu trở thành địa phương náo nhiệt nhất của kinh thành, Hạng Quân Vãn đề nghị, Chu Thừa mở rộng thẻ vàng, thẻ bạc, khiến cho việc làm ăn của tửu lâu nâng cao một bước.
Bởi vì thọ yến Hoàng Thái hậu đang tới, sứ giả tam quốc đều đi đến Thương Nguyệt quốc, bọn họ tới càng đẩy mạnh tiêu thụ của Kim Phấn Thế Gia cùng Yên Chi Cẩm.
Thọ yến Thái hậu đối với những nữ tử đợi gả này mà nói, là một cơ hội vô cùng tốt, quan gia tiểu thư đều hy vọng có thể ở thọ yến nhất minh kinh nhân, được gả nhập hoàng thất, bay lên đầu cành làm Phượng Hoàng, cho nên các loại quần áo lòe loẹt, các dạng son bột nước xinh đẹp, thành đề tài các nàng đàm luận nhiều nhất, cũng làm cho Kim Phấn Thế Gia cùng Yên Chi Cẩm thu vào gấp vài lần.
Bất quá, khiến cho Hạng Quân Vãn cao hứng nhất là Hoa Ngũ Nương đã đem khế ước bán mình của các cô nương Bách Hoa Lâu trả lại cho các nàng, đối với những nữ tử nguyện ý lưu lại, La Húc căn cứ năng lực của các nàng đem các nàng an bài ở các cửa hàng khác nhau, những người khác đều cho ngân lượng, để cho các nàng khác tìm kế khác mưu sinh. Nay Bách Hoa Lâu, đã trở thành nơi tụ họp lúc nhàn rỗi của các nữ tử, chuyên môn chuỗi phục vụ thẩm mỹ SPA, làm ăn tốt vô cùng.
Đang lúc Hạng Quân Vãn chìm đắm trong đế quốc buôn bán chính mình xây dựng thì bỗng nhiên nhận thấy được một tia khác thường. Vừa mới chuẩn bị xoay người, một trận âm phong đánh úp lại, nặng nề giã lên lưng của nàng. “Lạc……” Không kịp phát ra tiếng, Hạng Quân Vãn trước mắt tối sầm, ngã xuống.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...