Edit: V.O
Vùng đất hoang vu hơn trăm dặm bên trong Vực sâu được bố trí thành lôi đài, khu vực này không có luồng linh khí nóng lưu động, mãnh thú gần đó sớm đã bị thu phục, lại càng sẽ không tới quấy rầy.
Lúc các môn phái lớn cầm thiệp mời được dẫn vào Vực sâu, lại nhìn thấy đồng không mông quạnh, vô tận ngàn dặm, cát vàng đầy trời, vắng vẻ, mênh mông bát ngát, làm lòng người cảm thấy dễ chịu.
Viện Trưởng Lão đặt địa điểm Đại hội trăm phái ở Vực sâu, đương nhiên chính là Ám Dạ Đế Quốc chiêu đãi mọi người.
Ám Dạ Đế Quốc chưa từng làm bất kỳ Đại hội gì lại xử lý vô cùng chu đáo, Ám Lân và Ảnh Vương gần như đã cân nhắc đến mọi mặt, bảo đảm Đại hội có thể hoàn thành ổn định và thuận lợi.
Bởi vì có rất nhiều môn phái đến Đại hội trăm phái, cho nên nhất định mỗi môn phái không thể dẫn quá nhiều người đến.
Dựa theo quy tắc nhất quán (trước sau như một) của Đại hội, mỗi môn phái chỉ có thể phái ba người tham gia.
Ba người này là Chưởng môn cũng được, Trưởng lão cũng được, đệ tử cũng được, đều có thể, chỉ cần là người môn phái các ngươi là được.
Đương nhiên các môn phái lớn sẽ không giấu dốt, đều là Chưởng môn dẫn Trưởng lão có thực lực lợi hại nhất cùng nhau tới tham gia, thỉnh thoảng có vài môn phái dẫn đệ tử thiên tư kinh diễm đến.
Quy tắc tỷ thí của Đại hội là khiêu chiến theo quy định, 100 tên đứng đầu Đại hội trăm phái lần trước đứng ở trên đài cao, môn phái không có tên trên bảng có thể khiêu chiến, một người đối chiến ba trận, thắng hai trận thì coi là thắng, khiêu chiến thành công là có thể thay thế thứ tự của đối phương, môn phái bị đánh bại sẽ bị xóa tên khỏi bảng trăm phái.
Đương nhiên, thua vẫn có thể lại đi khiêu chiến người khác. Môn phái có thứ tự thấp cũng có thể đi khiêu chiến môn phái có tên trên cao, thắng thì thứ tự hai bên sẽ được đổi.
Bởi vì muốn chọn ra 100 tên trên toàn bộ Đại Lục, sắp xếp thứ tự vô cùng kỹ càng, cho nên mỗi môn phái đều có sáu cơ hội khiêu chiến. Sáu cơ hội được coi như rất nhiều, chỉ là phần lớn môn phái đều chưa dùng đến sáu lần, dieendaanleequuydoon – V.O, có lẽ thực lực của bản thân là gì thì chính bản thân hiểu rõ, có lẽ trong lòng cũng có tính toán có thể vọt tới thứ tự gì, đại khái khiêu chiến ba bốn lần là có thể định ra được thứ tự của chính mình rồi.
Lần này có tổng cộng 367 môn phái đến đây, trong đó có một phần năm là môn phái Sáng Thế Thần Điện chưa từng mời trước đó, nhưng thực lực lại rất mạnh.
Lần đầu tiên tới tham gia sự kiện như vậy, cả đám đều hưng phấn xoa tay.
"A, Uông trưởng lão, ngươi cũng tới rồi, môn phái các ngươi muốn lấy thứ mấy?"
"Chỉ là đến xem, nếu có thể lên bảng thì càng tốt, thứ mấy thì không nghĩ tới. Lại nói tới Vạn Lâm các ngươi lần trước là thứ 92, có phải lần này tính bò lên trên một chút không?"
"..."
Một vài môn phái quen biết nhau đã tụ tập tán gẫu cùng nhau.
Chung quanh lôi đài vĩ đại đã bắt đầu nhốn nha nhốn nháo, không ngừng có người được dẫn vào.
"Vân Kiếm Tông, Chưởng môn Vân Bất Phàm đến." Thị vệ áo đen của Ám Dạ Đế Quốc dẫn Vân Bất Phàm và hai Trưởng lão phía sau ông ta đi vào.
Ánh mắt Chưởng môn các môn phái lớn đều sáng lên, đồng loạt nhìn về phía Vân Bất Phàm, lập tức còn có người đi tới bắt chuyện.
Nghe nói trước khi Đại hội, Thượng Quan Vân Trần dẫn người đến tấn công Vân Kiếm Tông, kết quả bị Vân Bất Phàm đuổi đi, cũng không biết có phải là sự thật không. Nếu thật, thực lực bây giờ của Vân Bất Phàm đã cao bao nhiêu rồi?
Vân Bất Phàm không hề giấu diếm: "May mắn Thánh Quân chạy tới, đã cứu một nhà Vân Kiếm Tông của ta."
"Ám Dạ Quân Vương? Hắn và ngươi quen nhau?"
"Không quen, chỉ là đều có chung kẻ địch thôi."
"Phải rồi, Sáng Thế Thần Điện. Aiz, bao nhiêu năm Sáng Thế Thần Điện luôn là biểu tượng của Ngũ Hành Đại Lục chúng ta, lại bị đám Thượng Quan gia khốn kiếp này chấp chưởng, thật đáng giận!"
"Còn không phải sao."
Mấy người đang nói, lại một tiếng hô to vang lên: "Sáng Thế Thần Điện, Điện chủ Thượng Quan Vân Trần đến."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...