Edit: V.O
Đồng tử Dạ Nghiên Nhi co lại, cực kỳ hoảng sợ, thật nhanh!
Nàng ta có thể rõ ràng cảm thấy được hơi thở tử vong ập vào mặt, giống như hơi lạnh buốt thấm vào trong xương tủy của nàng ta, khiến cho thân thể của nàng ta đông cứng gần như không cử động được. Roi của nàng ta là kim khí Dạ gia đồng ý dùng đá Thái Ất tạo ra, trải qua hơn vạn thứ tinh luyện mới tạo ra sợi roi dài này, vậy mà đối phương vừa ra tay đã cắt đứt!
Nàng ta vô thức nhanh chóng lùi lại, vội vàng gọi Lục Nhĩ Viên Hầu (vượn mập sáu tai) của chính mình ra, một con Viên Hầu (vượn mập) vững vàng chắn ở trước mặt Dạ Nghiên Nhi, giống như một bức tường thành thật dày làm cho người ta yên tâm.
Nhưng mà Dạ Nghiên Nhi vừa mới thoát khỏi tử vong uy hiếp, móng vuốt của Tiểu Bạch đã chưởng đến người Lục Nhĩ Viên Hầu.
Phách Thiên Liệt, dung hợp thị huyết cuồng bạo, xác suất bạo kích 70%!
Một kích tất sát!
Lục Nhĩ Viên Hầu mới xuất hiện còn chưa đứng vững gót chân đã biến mất lần nữa, tan thành mây khói!
"Làm sao có thể?" Trong lòng Dạ Nghiên Nhi dâng lên cảm giác hoang đường, Lục Nhĩ Viên Hầu của nàng là Triệu hoán thú cực phẩm hệ Kim cấp 8! Giá trị thuộc tính cực cao, lực phòng ngự và sức chịu đựng cũng gần bằng Triệu hoán thú hệ Thổ bình thường, thậm chí ngay cả một lần phản kích cũng không kịp đã bị người ta một chưởng chưởng chết!
Càng hoang đường chính là Bạch Hổ chưởng chết Lục Nhĩ Viên Hầu rõ ràng mới cấp 7, cấp bậc thua kém, vượt cấp giết người? Vậy cũng được?
Dạ Nghiên Nhi không thẫn thờ nữa, đã không dám xem thường Bạch Vũ, kích động muốn gọi toàn bộ Triệu hoán thú ra, đáng tiếc đã là muộn rồi.
Một chưởng của Tiểu Bạch chưởng chết Lục Nhĩ Viên Hầu, diendan – V.O, chưởng phong nhấc lên giống như cuồng phong bão táp, trực tiếp quét Dạ Nghiên Nhi bay ra ngoài.
Ầm - -
Chỉ là một Triệu hoán thú, chỉ là một chiêu, Dạ Nghiên Nhi đã bị ném ra khỏi lôi đài, thua triệt để.
Trên quảng trường một mảnh yên tĩnh, còn yên tĩnh hơn lúc cảm thấy Thánh Quân bị đội nón xanh.
Rốt cuộc nữ tử này từ Vị diện hạ đẳng nào đến đây? Lực sát thương thật là khủng khiếp!
Sắc mặt Phượng Vương, Ảnh Vương và U Vương đều đại biến.
U Vương và Ảnh Vương giật mình, Bạch Vũ có thể làm Vực chủ, chắc chắn là có thực lực, nhưng không nghĩ tới thực lực của nàng lại cường đại đến mức này.
Phượng Vương lại hoàn toàn không biết Bạch Vũ, vốn tưởng rằng là một dã nha đầu dựa vào vẻ ngoài tuyệt sắc hấp dẫn Thánh Quân, không đáng nhắc tới, ai biết là một thiên chi kiêu nữ! Một nữ tử vẫn chưa tới ba mươi tuổi, lại có thực lực bực này, quả thực là không thể tin được.
Dạ Nghiên Nhi chật vật đứng dậy, phun mạnh ra một ngụm máu, trừng Bạch Vũ: "Ta không phục! Là ngươi khiến cho ta lơ là, đánh lén ta!"
Bạch Vũ dựa vào người Tiểu Bạch, sờ sờ đống lông lá xù xì của nó, lười biếng nói: "Ai bảo ngươi phải lơ là? Ta là đối thủ của ngươi, ngươi coi thường ta, thua, còn trách ta sao?"
Nhất thời Dạ Nghiên Nhi không nói ra lời.
Đúng vậy, là chính nàng xem thường người ta, mới bất ngờ bị đánh bại.
Nếu nàng sớm biết Bạch Vũ có thực lực như vậy, nàng tuyệt đối sẽ gọi tất cả Triệu hoán thú ra ngay từ đầu.
"Ta vẫn không phục! Ta muốn so đấu với ngươi một lần nữa!" Dạ Nghiên Nhi không phục nói.
Bạch Vũ không chút để ý liếc nàng ta một cái: "So đấu một lần nữa? Lại so một lần nữa thì Lục Nhĩ Viên Hầu có thể đỡ nổi Tiểu Bạch của ta? Ngươi có thể đảm bảo đánh bại Triệu hoán thú của ta, lại có thể chống lại Triệu hoán thú khác của ta sao?"
Đương nhiên Dạ Nghiên Nhi không thể.
"Không thể còn so cái gì, vô nghĩa. Ta có thể đảm bảo Triệu hoán thú của ta lợi hại hơn ngươi, một con của ngươi cũng không ngăn được!" Bạch Vũ cười ngạo nghễ, trong mắt phát ra ánh sáng cực kỳ tự tin.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...