Edit: V.O
"Không được! Đều dừng tay cho ta!" Bạch Vũ vội vàng giãy khỏi tay Thượng Quan Vân Trần, chạy về phía Dạ Quân Mạc, bỗng nhiên trước mắt lại một trận hoa mắt chóng mặt, suýt nữa tê liệt ngã xuống đất.
Thượng Quan Vân Trần một phen giữ chặt nàng: "Công chúa không hiểu rõ người, tội cùng phản loạn! Vẫn nên theo ta về tiếp nhận dạy dỗ đi."
Bạch Vũ vô lực nhìn hắn ta: "Ngươi đã làm gì ta? Ngươi hạ độc ta?"
"Chỉ là một chút mê hương, mê hương Ám Dạ Đế Quốc chuyên nghiên cứu ra để đối phó với ngươi, đương nhiên người hạ độc là hắn ta, không phải ta." Thượng Quan Vân Trần tự nhiên đẩy tội danh lên người Dạ Quân Mạc, ánh mắt nhìn Bạch Vũ đều là tàn khốc, giống như đang nhìn một vật chết.
Ầm - -
Một đạo hỏa diễm bay vụt đến, trực tiếp đánh lên ngực Thượng Quan Vân Trần.
Tay Thượng Quan Vân Trần theo bản năng buông Bạch Vũ ra, nghiêng người tránh né.
Thân hình Dạ Quân Mạc xẹt qua như tia chớp, tiện tay kéo Bạch Vũ vào trong lồng ngực mình.
Trên bầu trời, Ngũ Hành Thanh Long hô mưa gọi gió khiến cho phần lớn Triệu hoán thú và Triệu hoán sư đều rơi vào trong đại dương mênh mông cuồn cuộn, thân hình vĩ đại đánh thẳng về phía trước mở ra một con đường máu. Dạ Quân Mạc ôm Bạch Vũ xoay người nhảy lên, trực tiếp lao ra.
Thượng Quan Vân Trần lập tức dẫn người đuổi sát theo.
Thanh Long lao ra Sáng Thế Thần Điện, thẳng đến hướng không gian Thần Sáng Thế, cố ý vòng vèo bảy ngoặt tám rẽ ở giữa đường, khiến truy binh phía sau phân tán rải rác, nhưng Thượng Quan Vân Trần vẫn đều ở đây.
"Không cắt đuôi hắn ta được." Bạch Vũ yếu ớt nói.
"Không vội, ta đã thông tri Ám Lân, Ám Ưng, bọn họ cũng sắp đến đây." Dạ Quân Mạc bình tĩnh nói.
Vẻ mặt Bạch Vũ buồn rười rượi: "Chàng đã biết hắn ta sẽ ra tay với chàng, diendan – V.O, sớm chuẩn bị kỹ càng, ta còn không tin chàng. Chàng đi nhanh đi, đừng dẫn ta theo, bây giờ ta cũng không giúp chàng được cái gì."
Dạ Quân Mạc yên lặng một lúc, ánh mắt đen tối không rõ nhìn nàng: "Nàng cho là Thượng Quan Vân Trần đột nhiên ra tay chỉ là vì nhằm vào ta sao?"
Chẳng lẽ không đúng? Ta nói như thế nào cũng là chủ nhân của Sáng Thế Thần Điện, bọn họ sẽ không làm gì ta. Bạch Vũ khó hiểu nháy mắt mấy cái.
"Bọn họ ở đó!" Bỗng nhiên, phía trước một số lớn đệ tử Sáng Thế Thần Điện lao ra, xem cách ăn mặc hẳn là đệ tử tinh anh nhất của Khải Thánh Điện. Sáu con chim bay trên trời xuất hiện, vẫn cứ ép Ngũ Hành Thanh Long xuống khỏi bầu trời.
Vừa rơi xuống đất, nghênh đón bọn họ chính là sát chiêu sắc bén, cũng không lưu tình với Bạch Vũ chút nào.
"Điện chủ có lệnh, Bạch Vũ cấu kết Ám Dạ Đế Quốc, phản bội Thần Điện, không cần lưu tình, cùng nhau xử quyết với Ám Dạ Quân Vương!" Đệ tử dẫn đầu lớn tiếng hạ lệnh, hơn mười tên đệ tử không chút do dự chấp hành.
Bạch Vũ trở nên mông lung ngay tại chỗ, tay chân lạnh giá. Nàng vẫn bảo vệ Sáng Thế Thần Điện, các đệ tử nàng tin cậy, muốn giết nàng?
Dạ Quân Mạc thả Ngũ Hành Chu Tước và Ngũ Hành Thanh Long ra, cùng nhau ứng phó đệ tử tiến đến, một tay nắm Bạch Vũ đến bên cạnh, bàn tay lớn ấm áp cầm tay nàng: "Bọn hắn hẳn là đệ tử Ngọc gia bồi dưỡng, càng thêm trung tâm với Ngọc gia."
"Ngọc gia... Ý chàng là nói, Ngọc tỷ tỷ? Không có khả năng!" Bạch Vũ vô ý thức muốn lắc đầu.
Nhưng nàng mới vừa nói xong, Ngọc Ưu Liên liền hiện ra, vẻ mặt lo lắng duỗi tay về phía nàng: "Muội muội, muội đang làm gì vậy? Nhanh đến chỗ tỷ này, nam nhân kia rất nguy hiểm!"
Đồng tử Bạch Vũ co rụt lại, sắc mặt tái nhợt, khó có thể tin lui về phía sau một bước.
Thật là nàng ta! Nhìn bộ dáng của nàng ta, vẫn lo lắng cho nàng, quan tâm nàng giống như trước đây, nếu không nghe được Dạ Quân Mạc nói, nhìn thấy những đệ tử này phụng mệnh giết nàng thực sự có quan hệ với Ngọc gia, nàng hoàn toàn không nghĩ tới Ngọc Ưu Liên sẽ hại nàng, có lẽ, trước kia cũng đều là lừa gạt nàng...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...