Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Edit: V.O

Lúc ấy nàng đang trị liệu cho Thạch cô cô, không biết tại sao có một ngày lại ngất đi, đợi đến lúc nàng tỉnh lại, là ở trong lòng Dạ Quân Mạc.

Lúc ấy, nàng nghi ngờ là trúng độc, tuy lúc đó nàng cũng có năng lực bách độc bất xâm, nhưng đối với thuốc độc quá mức lợi hại, ví như Thiên Hạ Chí Độc không có thuốc giải thì vẫn không chịu nổi.

Nhưng nàng không tìm được nguyên nhân, Dạ Quân Mạc chỉ nói nàng chăm sóc Thạch cô cô nên quá mệt mỏi.

Hiện tại nhớ tới, nàng chính là người đần độn, nàng chăm sóc chỉ là ngẫu nhiên đi thăm Thạch cô cô, sau đó lấy dược gì gì đó, có thể mệt chỗ nào? Dạ Quân Mạc nói là nàng mệt, vậy mà nàng liền tin.

Không phát hiện lúc lại trở lại thăm Thạch cô cô, quần áo trên người Thạch cô cô đã bị tỳ nữ đổi hết.


Thượng Quan Vân Trần đã ra tay vào lúc đó, bôi thuốc độc vô sắc vô vị lên quần áo Thạch cô cô, chỉ cần nàng đụng vào sẽ trúng độc, sau đó Ngọc Ưu Liên liền có thể có cơ hội đoạt linh mạch của nàng, muốn tính mạng của nàng.

Nếu không có Dạ Quân Mạc che chở, có lẽ nàng đã sớm chết. Chắc chắn bọn họ không chỉ ra tay một lần, không biết rốt cuộc Dạ Quân Mạc đã bảo vệ nàng bao nhiêu lần, bí mật làm cho nàng bao nhiêu điều.

Lúc đó, Dạ Quân Mạc không dám nói cho nàng? Sợ nói cho nàng, nàng sẽ không tin, sẽ cho rằng hắn đang châm ngòi, sẽ hiểu lầm hắn.

Nàng không biết kết quả cuối cùng là như thế nào, nàng không nhớ ra, nàng chỉ biết chắc chắn việc luân hồi chuyển thế của nàng và nội thương của Dạ Quân Mạc có liên quan đến hai người kia.

Không hiểu sao tim của nàng lại co rút lại.

Nàng đối với hai tiểu nhân kia, ngoại trừ chán ghét thì chỉ có chán ghét, không hề có một chút đau lòng đối với việc bọn họ phản bội và tàn nhẫn, nhưng trong lòng nàng lại không thoải mái. Có lẽ loại cảm giác quái dị này là đến từ trí nhớ ở vạn năm trước, lúc đó Bạch Vũ sẽ đau lòng, sẽ thống khổ, sẽ khó tin.

Tiền Trần Huyễn Kính dần dần mờ ảo, trái tim Bạch Vũ giống như một khối trống rỗng, cả người đều đã hư thoát, đờ đẫn ngã về sau.

"Meo!"

"Chiêm chiếp!"

"Gào gào gào!"


"..."

Bốn con tiểu tử kia hốt hoảng lo sợ, lắc lư vây đến cạnh nàng.

Toàn thân nàng nóng hầm hập, đầu óc hỗn loạn, trí nhớ vạn năm trước giống như đinh khắc sâu vào trong xương cốt của nàng, sau đó, những trí nhớ này không còn là trí nhớ, mà là cảnh ngộ mà bản thân trải qua. Nàng bắt đầu hòa thành một thể với Bạch Vũ ở vạn năm trước.

Nhưng cố ý vào lúc này, linh khí trong linh mạch nàng bắt đầu cuồn cuộn không ngừng, linh mạch bắt đầu không ngừng tăng trưởng, nàng sắp thăng cấp rồi.

Nàng vừa mới thăng liền ba cấp trước đó không lâu, mới trở thành Linh Sư trung cấp, cảnh giới vẫn chưa ổn định, diendan – V.O, hiện tại lại thăng cấp thêm một lần. Tuy linh khí sung túc, nhưng thân thể của nàng lại không chịu đựng nổi. Trí nhớ dung hợp khiến cho cả người nàng yếu ớt như thủy tinh, giống như chỉ cần đụng vào một chút sẽ bị nghiền nát.

Hiển nhiên, thăng cấp vào lúc này không phải là chuyện tốt.

Ai cũng không nghĩ tới Bạch Vũ bị ký ức của Tiền Trần Huyễn Kính kích thích đến mức này, trí nhớ của nàng còn chưa có khôi phục hoàn toàn, vốn không nên dung hợp trí nhớ, nhưng hiện tại lại sớm trước thời hạn rồi.


"Gào gào - -" Tiểu Bạch đau khổ nhìn những đồng bọn khác, làm sao bây giờ?

Vẻ mặt Tiểu Thanh xoắn xuýt, nó cũng không biết.

Băng hồ lạnh lùng như kiểu việc không liên quan đến mình, biểu cảm gì cũng không có, có lẽ cũng không có cách.

Ba con Triệu Hoán Thú đồng loạt nhìn về phía Trảm Nguyệt, vạn năm trước lúc bọn nó còn ở bên cạnh Bạch Vũ, kể ra Trảm Nguyệt là thông minh nhất, ai kêu Trảm Nguyệt nó chính là vua của tộc Hắc Miêu đây? Dù sao vua cũng phải có chút bản lĩnh xử lý mọi chuyện chứ.

Tròng mắt Trảm Nguyệt xoay một vòng, liếm liếm móng vuốt của mình: "Meo - - "

Nếu hiện tại chủ nhân không thích hợp để thăng cấp, thì không để cho nàng thăng cấp là được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui