Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Edit: V.O

Vẻ mặt Nam Môn Tư thả lỏng, thản nhiên gật đầu: "Đa tạ."

"Tạ nàng ta làm gì? Nàng ta vậy mà hạ độc ta, vô liêm sỉ!" Nam Môn Tĩnh đã tỉnh lại, giận tím mặt, một tay đẩy Nam Môn Tư ra, đôi mắt trừng Bạch Vũ muốn phun ra lửa.

Bạch Vũ xoay người rời đi, dù sao nàng cũng đã chắc chắn tiến vào Thần Vực, cuộc tỷ thí còn lại đã không có liên quan gì tới nàng nữa.

Nàng đến lôi đài số năm quan sát biểu hiện của Tử Như, đúng lúc Tử Như đang tỷ thí ở trên lôi đài.

Chiến tích trước mắt tương đối tốt, chín thắng hai thua, Tử Như cương quyết dùng thực lực của chính mình để tỷ thí, không đến phút cuối không dùng thuốc độc, thật ra đối thủ mà Tử Như đánh không thắng đều đã hoàn toàn bị Tử Như lặng lẽ dùng thuốc độc giải quyết rồi.


Hai trận thua là do thực lực chênh lệch quá lớn, ngay cả dùng thuốc độc cũng không kịp thì đã bị đánh bại.

"Cứ duy trì liên tục chiến tích này, hẳn là có thể đạt được tư cách tiến vào Thần Vực." Bạch Vũ nhìn lên Tử Như kiên cường ở trên lôi đài, yên lặng suy nghĩ.

Cho dù nói như thế nào, Tử Như cũng là Triệu Hoán Sư song hệ, có thể được xưng là thiếu nữ thiên tài ở Đại lục Thanh Mộc, cho dù là thực lực hay là thiên phú cũng đều nổi bật xuất chúng.

"Nàng chọn người, cũng không tệ." Giọng nói trầm thấp tà mị của Dạ Quân Mạc truyền vào lỗ tai nàng.

Bạch Vũ hoảng sợ, xoay đầu, không biết Dạ Quân Mạc đến bên cạnh nàng từ lúc nào, khó trách nàng cảm thấy chung quanh đột nhiên thiếu đi không ít người, thì ra đều là hàn ý lạnh buốt trên người Dạ Quân Mạc dọa chạy. 

"Sao chàng biết?" Bạch Vũ tò mò hỏi.

"Thuốc độc nàng cho đủ để độc chết mọi người trên một lôi đài."

"..." Đó là lý do mà thuốc độc thật sự là thần khí? Ta nên vui mừng vì thi đấu tuyển chọn cho phép sử dụng thuốc độc hả?

Nàng phục hồi tinh thần lại: "Không phải chàng nên ở phía trên xem sao? Sao lại chạy xuống đây rồi?"


"Ta xem nàng là đủ rồi, không cần xem người khác." Vẻ mặt Dạ Quân Mạc thâm trầm nhìn Bạch Vũ, trong mắt phản chiếu dung nhan khuynh thế của nàng.

Bạch Vũ không nói gì, búng trán hắn một cái: "Chàng bày ra bộ dạng luyến tiếc ta làm gì? Diendan – V.O Ta muốn vào Thần Vực, cũng không phải không còn gặp mặt nữa."

"Nàng vào Thần Vực thì ít nhất năm tháng sẽ không gặp ta." Dạ Quân Mạc đen mặt, cắn răng nói.

"Ơ..." Bạch Vũ quên vụ này, nhìn thấy đầy rẫy ai oán trong mắt Dạ Quân Mạc, nhanh chóng ôm lấy thắt lưng của hắn nói: "Nhưng chàng có thể nhìn thấy ta từ bên ngoài, không phải rất tốt sao? Chàng không cần phải chịu nỗi khổ tương tư."

"Nhìn thấy nhưng không chạm vào được lại càng khổ." Dạ Quân Mạc trịnh trọng nói.

Mặt Bạch Vũ hơi hơi đỏ, đôi môi nõn nà, hồng hào đến gần bên tai Dạ Quân Mạc, nói nhỏ: "Ta sẽ trở về an toàn, ta biết chàng luôn luôn nhìn ta, ta sẽ nhớ chàng."


Đáy mắt Dạ Quân Mạc hiện lên như ánh sáng như những vì sao quanh ánh trăng, cúi đầu bỗng chốc hôn lên môi của nàng: "Hãy nhớ đến Bách Bảo Lâu thăng cấp, không cần phải xen vào những chỗ khác? Bên ngoài Bách Bảo Lâu đã bị mở ra, nhưng từ đầu đến cuối bên trong vẫn luôn đóng chặt, chỉ có nàng mới có thể mở ra, nàng tiến vào bên trong là có thể bế quan an toàn."

"Ừm, ta biết." Bạch Vũ cúi đầu, đôi mắt sâu thẳm thoáng hiện lên kiên quyết, ta sẽ đến Bách Bảo Lâu, Tháp Thiên Ky cũng phải đến. Ta sẽ giúp chàng lấy lại trái tim của chàng!

Thi đấu tuyển chọn kết thúc cực kỳ nhanh, số lượng 80 người trong đám Linh Sư được chọn ra lần này cao hơn mấy lần trước kia.

Tử Như, Tư Minh và Công Tôn Ưởng vô cùng cố gắng tiến vào mười người đứng đầu trên mỗi lôi đài, miễn cưỡng đạt được tư cách tiến vào Thần Vực, có lẽ thuận lợi nhất chính là Trưởng lão Phục Mãn, ông đang buồn bực vì trở thành tuyển thủ lớn tuổi nhất được chọn ra trong lần thi đấu tuyển chọn lần này.

Chọn ra toàn bộ 80 người, Sáng Thế Thần Điện 48 người, Ám Dạ Đế Quốc 32 người. Có mười người có thể tiến vào từng cổng vào ở mỗi Đại lục, người có tư cách tiến vào Thần Vực rất nhanh đã được từng thế lực dẫn đến mỗi Đại lục khác nhau.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui