Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Edit: V.O     

Mặc dù Tô Lăng Dung tình cờ gặp phải Ám Ưng, nhưng vẫn không rời đi, cũng tham gia Tửu Yến lần này.

Nàng ta ngồi ở bên cạnh Trưởng lão Kỳ Hải, nhìn mọi người vui mừng ở cả sảnh đường, yên lặng siết chặt năm ngón tay.

Lúc này mới mấy tháng, đám người kia đã quên nàng ta, nàng ta nằm mơ cũng không nghĩ tới nhường Vực Thanh Linh cho Bạch Vũ sẽ có hậu quả như thế, Bạch Vũ có căn cơ của mình ở Đại Lục Thanh Mộc, mà nàng ta lại ăn trộm gà không thành còn mất một nắm gạo.

Là do nàng ta quá khinh thường Bạch Vũ, cũng không điều tra cho tốt, không phát hiện Bạch Vũ lại là một Độc Sư!


"Bạch Vũ, ngươi đã lấy lại được Vực Thanh Linh, ngươi nên thỏa mãn, Thánh Quân là của ta! Ta vì hắn mà gần như giành hết tuổi xuân, hắn chỉ có thể là của ta. Cho nên, xin lỗi." Nàng ta ngẩng đầu lên, chợt ực một hớp rượu, nhìn về phía Trưởng lão Kỳ Hải ở bên cạnh: "Chuyện đã sắp xếp thế nào rồi?"

"Đã sắp xếp xong rồi, xin Tô tiểu thư yên tâm, thuộc hạ thề dốc sức vì tiểu thư." Trưởng lão Kỳ Hải nghiêm túc, đáy mắt lóe lên ánh sáng tàn nhẫn.

Tô Lăng Dung nhàn nhạt nhếch môi: "Vậy thì tốt."

"Vực Chủ đến!" Hô to một tiếng, Bạch Vũ dẫn theo Tử Như đi vào trong sân, tất cả mọi người lập tức đứng lên, cung nghênh Bạch Vũ từ tận đáy lòng.

Bạch Vũ đi xuyên qua giữa sân, từ từ đi đến ngay chỗ ngồi ở phía trên, mặt nhìn mọi người, cười nhạt nhấc tay lên: "Chư vị không cần đa lễ, Tửu Yến hôm nay là để chúc mừng mọi người, thâu tóm được Vực Thanh Phong, là công lao của mỗi người các ngươi, hôm nay cứ uống thoái mái, chúng ta không say không về!"

Mặt mũi hoàn mỹ của nàng vô cùng quyến rũ, cao ngạo mà lạnh lùng, rõ ràng, lúc giơ tay nhấc chân, lộ ra vô cùng quý khí, dường như trên người có ánh sáng khiến cho người ta người nhìn.

Mọi người vô ý thức hô hấp dồn dập, bưng ly rượu lên hô to: "Không say không về!"

Bạch Vũ dẫn đầu uống một ly linh tửu, lập tức không khí Tửu Yến được đẩy tới cao triều, ngay cả Trưởng lão Phục Mãn dáng vẻ đứng đắn cũng không câu nệ, uống từng ngụm từng ngụm rượu, nếp nhăn trên mặt cũng giãn ra.

Tô Lăng Dung lại càng buồn bực hơn, bình tĩnh uống linh tửu, ánh mắt như đao sắc bén quan sát trên người Bạch Vũ, thấy Tử Như bên cạnh nàng vẫn cảnh giác, nhăn mặt cau mày: "Nữ nhân kia là ai?"


"Nàng ta? Nàng ta là tùy tùng Bạch Vũ dẫn đến, bây giờ là quản gia của Bạch Vũ, tên là Tử Như." Trưởng lão Kỳ Hải trả lời.

"Thì ra là nàng ta, đổi một bộ quần áo, thiếu chút nữa ta không nhận ra được. Nếu nàng ta cứ mãi đứng ở bên cạnh Bạch Vũ sẽ vướng víu, nghĩ cách đuổi nàng ta đi đi, chuyện ngày hôm nay, ta muốn không có một chút sơ hở."

"Vâng." Trưởng lão Kỳ Hải suy nghĩ một chút, cầm một ly rượu lên đi thẳng tới bên cạnh Tử Như: "Tử Như cô nương, hôm nay ngươi ăn mặc thật sự khiến cho trước mắt người khác sáng lên, thiếu chút nữa lão phu không nhận ra được."

Tử Như ngạc nhiên nhìn Kỳ Hải đến gần trước mặt, Kỳ Hải không phục Bạch Vũ, đối với Tử Như cũng không cho sắc mặt gì tốt, sao đột nhiên hôm nay lại đổi tính?

"Đâu có, chỉ đổi một bộ y phục mà thôi."

"Lão phu trúng độc ở trên chiến trường, may mà Tử Như cô nương tìm được ta, lão phu mời ngươi một ly."


"Cái này không tốt lắm." Tử Như cảnh giác từ chối. Tửu lượng của Bạch Vũ không tốt, Tử Như tính hôm nay không uống rượu, nếu không đợi đến lát nữa sẽ không thể chiếu cố Bạch Vũ.

"Tất cả mọi người đều đang uống rượu, tại sao ngươi có thể không đây? Mặc dù ngươi không lẻn vào Vực Thanh Phong, nhưng ngươi là công thần. Công Tôn Ưởng, ngươi nói đúng không?" Kỳ Hải quay đầu lại ngoắc ngoắc tay với Công Tôn Ưởng.

Khuôn mặt Công Tôn Ưởng đỏ bừng, hăng hái bừng bừng ôm một vò rượu vọt tới: "Trưởng lão nói rất đúng, Tử Như, chúng ta cùng đi uống rượu."

"Nhưng là..."

"Đi đi." Bạch Vũ nói, nháy mắt mấy cái với Tử Như: "Ta ở đây không có chuyện gì, chơi vui vẻ một chút."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui