Edit: V.O
Khe núi lân cận, Tả Khưu Lan đang săn bắt, Không Đồng Dục mặt dày mày dạn đi theo phía sau hắn, đang tìm kiếm con mồi, tuyết dưới chân bỗng nhiên hơi hơi rung động, sắc trời đột nhiên âm trầm, sát ý dày đặc từ khe núi bên kia khuếch tán ra, hàn ý lạnh thấu xương làm người ta nhịn không được kinh hãi.
"Xảy ra chuyện gì?" Không Đồng Dục nuốt nước miếng một cái, có chút bất an.
Ánh mắt Tả Khưu Lan biến đổi, lóe ra thâm ý nhìn không rõ, nhìn về phía khe núi bên kia: "Mãnh thú cấp bá chủ."
"Cái gì!" Không Đồng Dục kinh hãi, vừa định nói nhanh chóng rời khỏi đây, lại thấy Tả Khưu Lan đi về phía khe núi bên kia. Khóe miệng hắn co rút, trong lòng thầm than không hổ là thủ tịch đệ tử, do dự một chút, cuối cùng vẫn quyết định theo sau.
Hai người nhanh chóng đuổi tới giữa khe núi, từ thật xa liền thấy một Bạch Mao Tinh Tinh rất lớn và bốn người triền đấu cùng một chỗ, không biết Bạch Mao Tinh Tinh bị cái gì kích thích, nắm tay ngàn cân nặng giống như uống say nện xuống lung tung, hơi thở cuồng bạo càn quét tất cả chung quanh.
Bốn người chung quanh nó muốn chạy cũng không được, chỉ có thể dây dưa với nó.
Xem ra Bạch Mao Tinh Tinh đã bị đả thương không nhẹ, nhưng thương tổn nặng nhất cũng chính là phía sau lưng và đôi mắt bị bỏng, hiển nhiên trong chốc lát không thể chết được. Nắm đấm của nó cũng không phải là ngồi không, mặc dù nhiều lần đánh không trúng, nhưng nắm đấm phát ra hơi thở bạo ngược cũng đủ để khiến Triệu Hoán Thú trọng thương, tiêu hao dần như vậy, ngược lại là bốn người kia bị nguy hiểm.
Tả Khưu Lan nhìn lướt qua bốn người kia, chỉ nhận ra một mình Viêm Hạo Thiên. Hắn là người Viêm Võ Đế Quốc, đương nhiên có thể nhận ra Thái Tử điện hạ. Nhạc Kỳ Nhân hắn chưa từng thấy qua, Tả Vũ là một đệ tử ngoại môn hắn lại càng không nhận ra, còn lại cô nương kia......
Ánh mắt của hắn đã rơi vào trên người Bạch Vũ đeo khăn che mặt, lập tức nhớ tới nữ nhân này mắng hắn cẩu huyết lâm đầu, mày không vui nhăn lại, tại sao lại gặp nàng ta?
"Ha, vậy mà là Bạch Vũ!" Không Đồng Dục vui sướng khi người gặp họa vỗ tay.
Tả Khưu Lan ngẩn ra, đuôi lông mày nâng lên: "Người đeo khăn che mặt kia chính là Bạch Vũ?"
Tòng Nguyệt Cầm đã nói với hắn những chuyện xảy ra trong ba tháng này ở Vô Trần Cung, một tiểu sư muội mới tới thắng liên tiếp năm mươi trận quyết đấu là chuyện như thế nào cũng không có khả năng làm như chưa từng xảy ra, Tòng Nguyệt Cầm rất không tình nguyện nói vài câu, trong giọng nói tràn đầy phẫn hận, hắn lập tức đã cảm thấy hứng thú.
Mới đến đã khiến cho toàn bộ đệ tử đỉnh Kinh Lôi khốn khổ, lại có thể cường thế giải quyết, sự muội mới tới này cũng không đơn giản, trực giác nói cho hắn biết cô nương không cho hắn mặt mũi ở Cống Hiến Đường chính là Bạch Vũ.
"Đúng, chính là nàng ta. Để cho nàng ta ngông cuồng, làm hại Liễu sư huynh hôn mê bất tỉnh, hiện tại xui xẻo đó?" Không Đồng Dục cười lạnh, ước gì Bạch Vũ chết ở trong tay Bạch Mao Tinh Tinh. Hắn nhìn về phía Tả Khưu Lan: "Tả sư huynh, hẳn là huynh sẽ không ra tay giúp đỡ chứ?"
Tả Khưu Lan lạnh nhạt nhìn tình hình chiến đấu kịch liệt ở xa xa.
Hoàng Kim Thứ Vị bị đả thương vô cùng nặng, chỉ có thể tận dụng triệt để tìm cơ hội quấy rầy, Bát Tí Cuồng Viên dựa vào lực phòng ngự cường đại đỡ công kích cho bọn họ, cũng đã mình đầy thương tích, chống đỡ không được bao lâu. Uy hiếp chân chính đối với Bạch Mao Tinh Tinh chỉ còn lại có Lưu Tinh Lôi Báo của Viêm Hạo Thiên, tất cả hi vọng của bốn người gần như cũng đặt ở trên người Lưu Tinh Lôi Báo, về phần Bạch Vũ, nàng và Tiểu Thanh của nàng cách rất xa, càng như là vì tự bảo vệ mình mà thờ ơ đứng ngoài quan sát.
Tả Khưu Lan khinh thường cười lạnh, đây là Bạch Vũ càn quét đỉnh Kinh Lôi, khiêu khích Tòng Nguyệt Cầm? Cũng chỉ có như thế. Có Viêm Hạo Thiên ở đây, hắn không thể không cứu, nhưng hắn sẽ không dễ dàng ra tay như vậy, như thế nào cũng muốn để cho Bạch Vũ chịu giáo huấn, hối hận vì bất kính với hắn.
Hắn ngẩng đầu, không giấu diếm ở một bên xem cuộc vui, cố ý không che dấu bộ dạng. Nhưng vào lúc này, tình hình chiến đấu đột nhiên thay đổi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...