Thiếu nữ khiêu vũ cùng với tiếng sáo thanh thúy, duyên dáng, xinh đẹp nhiều
vẻ. Mọi người an tĩnh lại, nhìn vũ đạo của năm nữ tử, chậc chậc khen
ngợi.
Một điệu vũ lại tiếp tục, tất cả mọi người xem đến ngây
người, ánh mắt mải mê gắt gao dính ở trên người năm mỹ nữ, không tự chủ
được nuốt nước miếng.
Bắc Thần Phong cười giơ ly rượu lên, nói
với Dạ Quân Mạc: “Năm người này là vũ cơ tốt nhất Bắc La Quận Quốc ta,
từ nhỏ đã được nuôi dưỡng ở thâm cung, dịu dàng động lòng người, càng
tuyệt diệu hơn là các nàng đều là Triệu hoán sĩ. Mạc Điện có cảm thấy
vừa lòng với kỹ thuật nhảy của các nàng?”
Dạ Quân Mạc nhấp một ngụm rượu, cũng không nói chuyện.
Bắc Thần Phong nhìn về phía người xinh đẹp nhất trong năm nữ tử, “Cầm Y, còn không tiến lên mời rượu cho Mạc Điện.”
CầmY nghe lời đi đến trước mặt Dạ Quân Mạc, mềm mại bưng ly rượu lên, “Sớm
đã nghe nói đại danh của Mạc Điện, Cầm Y quý mến đã lâu, hôm nay nhìn
thấy, đúng là vận may ba đời, không biết Mạc Điện có thể nhận một ly này hay không?”
Thanh âm của Cầm Y mang theo nồng đậm kiều mỵ, nghe
qua như là đang làm nũng, người nghe được xương cốt đều tê dại. Một đôi
mắt hồ ly hơi hơi nhếch lên giống như có ma lực, làm người ta không tự
chủ được rơi vào bẫy.
Bạch Vũ nhìn vào ánh mắt của nàng ta liền ngẩn ngơ, có loại kích thích muốn tiếp nhận ly rượu.
Ánh mắt lạnh như băng của Dạ Quân Mạc nhìn qua nàng ta, nhưng lại lạnh như băng phun ra một chữ: “Cút!”
Một chữ đơn giản mang theo lực lượng như sấm sét, đánh thật mạnh vào ngực
Cầm Y. Cầm Y phun ra một búng máu, lảo đảo té trên mặt đất.
Bạch
Vũ nhất thời liền tỉnh táo lại, Cầm Y này không biết tu luyện loại Linh
thuật gì, có thể khiến cho người khác lạc mất tâm trí.
Đáng tiếc
Dạ Quân Mạc một chút cũng không bị ảnh hưởng, Bạch Vũ nhìn Cẩm Y ôm ngực không còn một chút sức lực, nhưng chưa đến mức hôn mê bất tỉnh, không
nói gì nhìn Dạ Quân Mạc, người này thật sự là rất không biết thương
hương tiếc ngọc.
Bắc Thần Phong cũng không ngờ Dạ Quân Mạc lại
không nể mặt như vậy, xanh cả mặt, nhưng rất nhanh lại bỏ qua mà tươi
cười, “Mạc Điện không thích Cầm Y cũng không sao, còn có mấy vũ cơ khác, nếu Mạc Điện thích, có thể dẫn toàn bộ đi.”
”Ngươi muốn tặng bọn họ cho ta?” Dạ Quân Mạc mắt lạnh đảo qua mấy vũ cơ kia, khóe môi gợi lên một tia nghiền ngẫm.
”Ha ha, từ xưa mỹ nữ xứng anh hùng, mấy vũ cơ này chỉ có nhân vật như Mạc
Điện mới xứng được hưởng dụng.” Bắc Thần Phong dùng ánh mắt sai khiến về phía bốn vũ cơ còn lại.
Sắc mặt mấy vũ cơ trắng bệch, bộ dạng của Cầm Y nằm ngay trước mắt, các nàng cũng không muốn tiến lên để bị mất mặt.
Tuy rằng bọn họ từ nhỏ đã được dạy phải lấy lòng nam tử như thế nào, cho dù là một khối băng, các nàng cũng có thể dùng nhiệt tình như lửa hòa tan, nhưng Dạ Quân Mạc rõ ràng chính là một núi băng! Hơi thở lạnh lùng
nghiêm nghị khiến người khác cảm thấy rét lạnh, đến cả máu cũng đều bị
đông cứng.
Nhưng mệnh lệnh của Bắc Thần Phong các nàng lại không
thể không vâng theo, chỉ có thể kiên trì, tiến đến bên cạnh Dạ Quân Mạc, sử dụng hết tất cả vốn liếng, dùng mặt quan tâm săn sóc dịu dàng nhất
lấy lòng hắn.
Bạch Vũ bị gạt ra khỏi người Dạ Quân Mạc, nhìn Dạ
Quân Mạc bị vài nữ tử quốc sắc thiên hương vây chung quanh nhưng không
nói lời cự tuyệt, trong lòng bốc lên giấm chua, chuẩn bị tốt một cái tát đẩy tất cả bọn họ ra, cái gì thương hương tiếc ngọc, toàn bộ cút ra xa
đi!
Đáng tiếc Bạch Vũ có chuẩn bị nửa ngày cũng không dám không
biết xấu hổ mà động thủ, mấy vũ cơ này là dâng cho Dạ Quân Mạc, nàng
cũng không phải là gì đối với Dạ Quân Mạc, không có tư cách thay hắn cự
tuyệt.
Trong lòng nàng nổi lên một trận khó chịu, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên vẻ đau khổ, vẻ mặt rối rắm.
Khóe mắt Dạ Quân Mạc nhìn thấy biểu tình tức giận của Bạch Vũ, buồn cười gợi lên nụ cười thản nhiên.
Vài vũ cơ nhận thấy hàn ý trên người Dạ Quân Mạc đã tiêu tán không ít,
trong lòng vui mừng, tưởng Dạ Quân Mạc vừa lòng với biểu hiện của các
nàng, bắt đầu can đảm quấn quýt trên người Dạ Quân Mạc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...