Độc Tôn Truyền Kỳ kiếm Thần Yêu Nghiệt
Ngựa Huyết Long vươn móng vuốt giật lấy túi trữ vật, mở miệng túi ra, nhìn ngó vài lần rồi lập tức toát ra vẻ khinh bỉ, âm thầm lắc đầu.
Bất kể là vẻ mặt hay hành động của nó đều khiến mọi người trợn mắt há hốc mồm, hoàn toàn nghẹn họng.
Ngựa Huyết Long thấy trong túi không có thứ gì tốt thì vung móng lên, móng vuốt sắc bén kéo theo làn gió thoáng chốc xé rách quần áo của tên kia.
Tên đó lập tức khóc không ra nước mắt, cả người ngoài quần lót ra hầu như đều trần trụi.
Bụp!
Ngựa Huyết Long trực tiếp giựt miếng ngọc bội trên cổ gã xuống rồi mới miễn cưỡng gật đầu tha cho tên đó.
"Trời đất ơi, con long miêu kia từ đâu ra vậy, quả thật là thành tinh luôn rồi".
"Đáng thương ghế, đường đường là anh tài xuất chúng ở giới vực cấp cao, vậy mà lại bị một con long miêu cướp giật?"
"Đúng là khó tin mà!"
Sau giây phút yên tĩnh lập tức vang lên vô số tiếng xì xào bàn tán như ong vỡ tổ. Các anh tài xuất chúng của giới vực cấp cao trơ mắt nhìn ngựa Huyết Long lột sạch bốn người, kinh ngạc đến nỗi muốn rớt tròng.
Khóe miệng Tiên Vân Chân và Trần Khung giật tăng tăng, cuối cùng cũng hiểu vì sao lại không tìm được một cọng lông nào trong lầu bảo tàng.
Đi theo sau mông tổ tông này mà nhặt được một cọng lông thì chắc cũng rất giỏi.
"Đó là ma sủng của Lâm Nhất!"
Bỗng dưng, có người kinh ngạc la lên, khó có thể tin nói.
"Á đù! Đúng là ma sủng của Lâm Nhất, trước đó ta có thấy, lúc hắn đang vơ vét tài của Tiên Vân Chân thì con long miêu kia cũng ở bên cạnh".
Đợi đến khi thân phận của ngựa Huyết Long bị nhận ra thì thoáng chốc đã nhấc lên một con sóng dữ, lập tức đánh cho đám anh tài kiệt xuất giới vực cấp cao một kích thật mạnh. Ai cũng mặt mày khó coi, hoàn toàn không nói nổi nên lời, chuyện này là sao đây.
Lâm Nhất giết chết hai yêu nghiệt tiếng tăm của giới vực cấp cao cũng thôi đi, ma sủng của hắn thế mà còn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của. Đúng là không chừa cho người ta một con đường sống nào mà.
Trong mật thất bịt kín của kết giới hỏa diễm.
Lâm Nhất cất kiếm vào vỏ, cẩn thận cất Táng Hoa đi. Thanh kiếm này chỉ còn lại một chút nữa là có thể thăng lên đạo binh.
Kế tiếp vẫn nên cố gắng không ra tay, không thì cứ ngắt quãng sự nuôi dưỡng của hoa Kim Trản chắc chắn sẽ cắt đứt quá trình thăng cấp của nó.
Còn chuyện xảy ra bên ngoài kết giới thì Lâm Nhất cũng không biết.
Điều duy nhất có thể khẳng định là một kiếm do mình bổ ra hoàn toàn có thẻ xé rách kết giới.
Hắn tự tin như vậy là vì trước đó chỉ bằng phong mang của Táng Hoa đã có thể đâm xuyên tấm chắn do ánh sáng kia ngưng tụ. Thế nên, dùng Táng Hoa thi triển Trảm Thiên tam kiếm thì càng không phải nói, chắc chắn có thể xé rách kết giới này.
Còn có thể giết chết Trần An hay không thì lại không dám chắc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...