Chương có nội dung bằng hình ảnh
Ba bóng người từ xa tiến đến, nhanh chóng rơi xuống tường thành. Bọn họ đều không che dấu khí tức khủng bố toát ra từ trên người mình. Uy áp Thiên Phách đáng sợ lập tức quét ngang bốn phía, khiến tất cả người trong thành đều bị kinh động.
Dưới luồng uy áp kia, không khí dường như sôi trào, mỗi người đều cảm giác vô cùng khó chịu.
“Là người của Hỏa Vân giới!”
“Cuối cùng đám người này cũng đến, chắc chắn là tìm Lâm Nhất trả thù!”
“Tại rìa Thiên Lộ, Hỏa Vân giới chịu thiệt lớn như vậy, hiển nhiên bọn họ sẽ không từ bỏ ý đồ, có điều không ngờ lại là ba người này đến!”
Đứng từ xa nhìn thấy cách ăn mặc của bọn họ, võ giả tụ tập trong thành lập tức nhận ra thân phận những người này.
“Tình báo nói tên nhóc kia đang bế quan trên Long Tượng. Lá gan thật không nhỏ, nơi đó chính là bảo địa chuyên môn dành cho nhân tài kiệt xuất của Hỏa Vân giới ta”.
Trong ba người, người cầm đầu ngước nhìn Long Tượng cao ngất rồi tung người nhảy vọt lên, sát ý toàn thân tuôn trào.
“Hỏng rồi!”
Sắc mặt Phương Thiếu Vũ thoáng thay đổi: “Ba người này chính là cao thủ gần tương đương với Phong Huyền trong Hỏa Vân giới, mỗi người đều mạnh hơn gấp hai lần so với Nam Cung Hạ, ba người liên thủ thậm chí có thể sánh ngang Phong Huyền”.
Phong Huyền chưa đến nhưng ba người mạnh nhất dưới tay hắn ta lại xuất hiện, có thể thấy là đã dốc toàn bộ lực lượng.
Thực tế, trong ba người này, thanh niên cầm đầu mặc áo đen tên là Diêm Thiết, nghe nói hắn ta là nhân vật số hai tại Hỏa Vân giới. Người này đã tu luyện Hỏa Vân Phần Thiên Thủ đến cảnh giới cực kỳ đáng sợ, đạt đến tình trạng đủ khai mở năm ấn, coi như cũng có chút ít danh tiếng trong thành Lôi Hỏa.
Vèo!
Gần như vừa dứt lời, ba người Hỏa Vân giới đã rơi xuống Long Tượng cách đó hơn ngàn mét, ngẩng đầu nhìn.
Thanh niên áo đen Diêm Thiết nhíu mày: “Rõ ràng trên Long Tượng còn lưu lại kiếm ý hùng mạnh, cớ sao không cảm nhận được khí tức người sống? Lão Nhị, lão Tam, lên xem thử đi! Nếu hắn tẩu hỏa nhập ma mà chết rồi thì mang thi thể về, coi như cũng có cái để khai báo với Phong sư huynh”.
“Không dễ chết vậy đâu, ta đoán có lẽ là phát giác chúng ta tới nên đã trốn đi, thu lại khí tức, nghĩ đánh chúng ta một kích trở tay không kịp”.
“Tên phế vật của Huyền Hoàng giới đúng là ngây thơ, đối mặt với thực lực tuyệt đối, mấy trò xiếc này chỉ để lừa mình dối người mà thôi”, hai người nhận lệnh từ thanh niên áo đen lộ vẻ khinh thường, tuy nhiên, trong mắt bọn họ vẫn có chút cảnh giác.