Tần An phun ra một ngụm máu tươi, bị đánh bay đi, va vào trên vách tường. Bị mất mặt, Tần An xoay người đứng trên không trung, nổi giận nói: “Kim xà nuốt mặt trời!”
Ầm ầm!
Roi Xích Xà lượn vòng trên đầu hắn ta không ngừng trở nên to hơn, chẳng mấy chốc đã biến thành một con rắn sống động như thật. Trên người con rắn có ngọn lửa màu đỏ quấn quanh, không ngừng bốc cao, một uy thế cuồn cuộn liên tục dâng lên trên người Tần An.
Khí thế thoáng chốc dâng lên đến cực hạn, con rắn há to miệng, lao về phía Lâm Nhất.
Hai hàm răng há to không ngừng mở rộng trước mặt Lâm Nhất, xung quanh đen kịt, con kim xà kia như thật sự đã nuốt chửng mặt trời, khiến thế gian rơi vào bóng đêm, khiến lòng người vô thức cảm thấy sợ hãi.
“Sắp phải đối mặt với cái chết rồi còn muốn trở mình sao!”
Trong mắt Lâm Nhất có ánh sáng sắc bén loé lên, ánh sáng đó chứa đựng tinh lực dồi dào như muốn nổ tung, lôi quang sáng rực.
Trong người hắn có sức mạnh Phong Lôi chậm rãi dao động, những tiếng vang ngút trời truyền đến như Thương Long tức giận gào thét, khí huyết sôi trào như biển.
Trong cuồng phong gào thét, mái tóc dài của Lâm Nhất tung bay, kèm theo điện quang màu tím bao phủ xung quanh và tiếng nổ tựa như sấm rền. Tiếng sấm kia gần trong gang tấc, nhưng lại như từ trên trời rơi xuống, chứa đựng uy thế vô cùng to lớn.
Biến thứ nhất trong Thương Long Cửu Biến!
Hắn bay lên không trung, đánh tới một quyền trong lôi mang chớp loé.
Ầm!
Trong nháy mắt, lôi phong cùng xuất hiện, thánh âm tựa như sấm. Ba mươi tiếng sấm chất chồng lên nhau, nổ tung trong hư không.
Xoảng!
Bên cạnh đó còn kèm theo một tiếng nứt giòn giã, giống như vô số mảnh thuỷ tinh rơi xuống, tầm nhìn chợt khôi phục. Tần An giữa không trung thất khiếu chảy máu, rơi mạnh xuống đất, sắc mặt tái nhợt, chật vật không nói nên lời, cực kỳ yếu ớt.
Vào lúc lôi phong cùng xuất hiện, con kim xà nuốt mặt trời không ai sánh bằng kia cũng bị đánh tan thành mây khói.
Lâm Nhất thu quyền đáp xuống đất, hắn không nhìn Tần An mà nhìn về phía một con đường khác.
Có tiếng bước chân dần đến gần, theo tiếng bước chân, kiếm Táng Hoa trong hộp đựng kiếm trên lưng hắn cũng không ngừng rung lên.
Tiếng bước chân của người đến rất nhẹ, lại vô cùng rõ ràng trong đại điện mờ tối.
Tiếng bước chân càng đến gần, kiếm Táng Hoa trong hộp càng rung động dữ dội hơn. Từ sau khi đi tới biển Trăng Khô, kiếm Táng Hoa chưa từng ra khỏi vỏ, đã không ở yên được từ lâu rồi.
Bây giờ dường như cảm nhận được sự khiêu khích nào đó, khiến chiến ý của nó dâng cao.
Oanh!
Lâm Nhất hơi giật mình, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng kiếm Táng Hoa trong hộp đang trải qua một sự lột xác nào đó với tốc độ kinh người, có thể sẽ vượt qua huyền khí, thăng cấp thành bảo khí.
Tính toán thời gian thì đúng là đủ rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...