Độc Tôn Truyền Kỳ kiếm Thần Yêu Nghiệt
Khi thiên quân vạn mã này đồng thời hô vang tiếng giết thì Lâm Nhất nện ra một quyền, dòng máu sục sôi cùng nỗi bi thống trong lòng như được trút sạch ra ngoài.
Phụt!
Lâm Chí Viễn lại tiếp tục bị đánh bay vọt ra ngoài đến cả trăm mét, miệng nôn máu tươi.
“Giết!”
Lại là âm thanh giết chóc kia vang lên, Lâm Chí Viễn trên mặt đất bỗng sợ đến lạc cả hồn phách, còn chưa kịp bò dậy liền khom người bò thật nhanh.
Nhưng đúng vào lúc khi Lâm Nhất định vung quyền, có một luồng khí tức âm độc bỗng nhiên tràn tới, Lâm Nhất lập tức thu quyền lùi nhanh lại phía sau.
Hồng hộc!
Nhưng vẫn chậm một bước, bên sườn bị rạch một vết thương vô cùng đáng sợ, máu tươi bắn tung toé.
Là Lãnh Hạo Vũ, hắn ta đã tính toán chuẩn xác để Lâm Nhất không thể tránh thoát được kiếm này, mắt thấy Lâm Nhất đã bị đâm trúng, lập tức bật cười lạnh lùng sau đó lao đến chém giết.
Phụt phụt!
Làn sương khói màu máu quấn quanh trên thân kiếm của hắn ta, kiếm khí tung hoành cắt qua bầu không vang lên những tiếng tách tách. Là kiếm khí Huyết Sát, đây là kiếm pháp tương đối âm độc, một khi bị nhắm trúng sẽ giống như bị con rắn độc cắn mãi không buông.
“Chết!”
Lãnh Hạo Vũ này tương đối quyết đoán, một đòn tất trúng liền không định cho Lâm Nhất có cơ hội sống.
Dự định dùng kiếm pháp Huyết Sát để ép chết Lâm Nhất.
Xoạt! Xoạt! Xoạt!
Trong tay Lâm Nhất không có kiếm cho nên đã mất đi cơ hội ra tay trước, lập tức bị ép đến mức phải liên tiếp đối diện với hiểm cảnh, không ngừng lui về phía sau.
“Ta còn tưởng ngươi lợi hại lắm, chẳng qua cũng chỉ là kẻ vô dụng mà thôi, chỉ chút bản lĩnh này mà cũng mặt dày tự xưng công tử Táng Hoa? Nực cười!”
Mắt thấy Lâm Nhất bị ép đến mức không ngừng lui về phía sau, dưới kiếm thế của mình, bước từng bước khó khăn, đáy mắt Lãnh Hạo Vũ bỗng loé lên vẻ đắc ý.
Tiên Thiên kiếm ý đại thành thì đã sao? Vẫn phải chết!
Huyết Kiếm Phần Thiên!
Trong tiếng hét lớn, kiếm thế khắp toàn thân hắn ta như ngọn lửa máu bốc cháy hừng hực, loại thanh thế này tựa như tầng mây trên bầu trời kia cũng bị đốt cháy sạch. Một kiếm đáp xuống, huyết diễm đầy trời cuồn cuộn trong không trung, giống như ác ma trong địa ngục sắp sửa được thả ra, quỷ dị mà tà ác.
Chỉ chớp mắt, kiếm thế đầy trời ngưng tụ thành huyết diễm này đã nuốt chửng Lâm Nhất vào bên trong.
Một kiếm này có thanh uy quá mạnh, thế của huyết diễm lại càng nhanh đến kinh người, người bên ngoài dường như vừa mới để ý đến thì Lâm Nhất đã bị nuốt chửng vào trong.
Huyết diễm vô tận nuốt chửng Lâm Nhất, lửa cháy hừng hực.
Kiếm!
Nhưng mọi người còn chưa kịp hô lên thất thanh thì đã nghe thấy một tiếng quát lớn, kiếm ý mênh mông dạt dào xuyên qua ngọn lửa hừng hực, chấn động cả một vùng trời.
Keng! Keng! Keng!
Kiếm khách đứng quan sát trận đấu ở gần đó còn chưa kịp phản ứng lại, kiếm trong tay đã tuột ra, ngập trời kiếm ảnh, trong đó có một luồng kinh hồng chớp loé, chớp mắt đã chui vào bên trong huyết diễm mênh mông.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...