Độc Tôn Truyền Kỳ kiếm Thần Yêu Nghiệt
Liễu Long Phi chặn trước xe ngựa, đáy mắt thoáng qua vẻ kỳ lạ, đây là lần đầu tiên ông ta có biểu hiện dao động như vậy.
Kiếm Hàm Quang?
Đại hoàng tử nghe thấy ba chữ này thì sắc mặt khẽ đổi, đầu mày nhíu chặt lại.
Hắn ta nhìn về phía trước, nơi cuối của tầm mắt, có bốn bóng người mờ ảo đang từ từ tiến đến gần.
Khí thế của người đi đầu hầu như không hề kém hơn so với Liễu Long Phi, ba người còn lại cũng chỉ kém hơn một chút mà thôi.
“Tứ hộ pháp!”
“Mai, Lan, Trúc, Cúc, tứ đại hộ pháp của Lăng Tiêu Kiếm Các đều đến rồi!”
“Tứ đại hộ pháp, bảy vị chấp kiếm trưởng lão, ngoại trừ Các chủ ra, đây đều là những cao thủ đỉnh cấp của Lăng Tiêu Kiếm Các, thực sự là đã dốc hết cả vốn liếng ra rồi”.
“Thanh kiếm kia rất có khả năng chính là thanh bội kiếm mà sư tổ kiếm các Kiếm Vô Danh đã dùng để tung hoành khắp Đại Tần!”
“Kiếm Hàm Quang!”
“Ông trời ơi, đây là một thanh kiếm còn vượt qua cả bảo khí, thanh kiếm mạnh nhất Đế Quốc Đại Tần!”
Tứ đại hộ pháp xuất hiện, cùng với sự xuất hiện của Kiếm Hàm Quang, bảo kiếm mạnh nhất khiến nhịp tim của tất cả mọi người đều tăng tốc”.
Chẳng trách…
Chẳng trách luồng ánh sáng yếu ớt nọ lại có thể chặn được Liễu Long Phi ngông cuồng kia, nếu như nó chính là danh kiếm Hàm Quang thì mọi thứ đều có thể giải thích được.
“Kiếm Hàm Quang đã đưa ra rồi, Lăng Tiêu Kiếm Các chắc chắn muốn đối đầu với bản hoàng tử, đối đầu với cả Đế Quốc Đại Tần sao?”
Trên mặt đại hoàng tử Tần Vũ lộ ra nét cười hờ hững, nhưng nụ cười này lại khiến lòng người càng thêm sợ hãi.
“Không dám. Nhưng Lăng Tiêu Kiếm Các lấy kiếm lập Tông, lấy kiếm làm người, nếu đến đệ tử bản Tông cũng không bảo vệ được thì lấy gì chấp kiếm? Lâm Nhất, không thể chết!”
Giọng nói của Mai hộ pháp truyền đi theo cơn gió, giọng điệu trong lời nói chẳng hề có nhiệt huyết sục sôi mà chỉ bình tĩnh như thường.
Dáng vẻ nhìn thấu nhân sinh, bình tĩnh đối mặt với sinh tử.
“Nhưng hắn đã ngăn hôn lễ của ta, làm bị thương quan khách, giết binh sĩ tinh nhuệ của Thần Sách Doanh. Ta không giết hắn, thì thể diện của bản hoàng tử để đi đâu, tôn nghiêm của hoàng thất để đi đâu!”
Tần Vũ gằn từng chữ, giọng nói du dương, lời nói cực kỳ cứng rắn.
“Hân Nghiên nếu như đã đồng ý gả cho điện hạ thì việc này kiếm các không quản được, nhưng Lâm Nhất là đệ tử của kiếm các ta. Hắn cho dù có phạm lỗi sai tày trời thì cũng nên đưa về kiếm các để định tội, không phải để cho hoàng thất đến giết hắn!”
Âm thanh giọng nói của Mai hộ pháp lại bay ra, ý trong lời nói vô cùng rõ ràng.
Lâm Nhất, kiếm các sẽ phải bảo vệ bằng được!
Trong lòng đại hoàng tử xuất hiện một chút dao động, nếu chỉ đơn giản như vậy thì cũng có thể để kiếm các đưa Lâm Nhất đi.
Mặc dù Lâm Nhất rất đáng hận, nhưng trước mắt, quan trọng nhất vẫn là Hân Nghiên.
Chỉ cần có thể hoàn thành hôn lễ với Hân Nghiên, sau Long Môn tranh tài sẽ có cơ hội để đối phó với thằng nhóc này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...