Mặc dù rất nhiều mối khách cũ của Đan Vương Uyển, nhìn đến lợi ích lớn như thế, cũng nhịn không được dao động. Bọn hắn cũng nhìn rõ ràng, Hồi Nguyên Tụ Khí Đan của Đan Vương Uyển đã xong đời!
Càng có người hiểu chuyện, lại hỏi:
- Kiều Điện Chủ, ta nhớ rõ, ngươi mới vừa nói đẩy ra ba loại đan dược. Ngoại trừ Thần Tú Tạo Hóa Đan cùng Thương Hải Đan ra, còn có cái gì?
- Đúng vậy a, Dược Sư Điện xuất phẩm, chúng ta yên tâm. Nói ra một lượt, để cho mọi người cao hứng a!
- Kiều Điện Chủ, đừng thừa nước đục thả câu a, nói đi.
Người phía dưới đánh trống reo hò, đều trông mong nhìn hắn.
Kiều Bạch Thạch gật gật đầu, thong dong cười nói:
- Loại đan dược thứ ba này, trải qua chúng ta nghĩ sâu tính kỹ, thận trọng quyết định mới đẩy ra, loại đan dược thứ ba này, là Dược Sư Điện chúng ta suy nghĩ cho võ giả thiên hạ. Mục đích là hồi báo mọi người những năm này ủng hộ Dược Sư Điện chúng ta.
- Loại đan dược thứ ba này, tên là Nhất Phật Tán, là một loại đan dược thanh tâm trừ hoả. So sánh với đan dược đồng loại tốt nhất trên thị trường, hiệu quả của Nhất Phật Tán, có thể tăng lên gấp đôi. Mà chúng ta định giá, lại chỉ một nửa đan dược tốt nhất trên thị trường!
Hiệu quả gấp bội, giá cả giảm phân nửa!
Kiều Bạch Thạch nói, hiện trường vậy mà trong lúc nhất thời lặng yên. Bọn hắn cơ hồ hoài nghi lỗ tai của mình xảy ra vấn đề.
Có nghe lầm hay không?
Hiệu quả gấp bội, không tăng giá đã không thể nào nói nổi. Vậy mà giá cả còn giảm phân nửa?
Cái này...
Rốt cục, có người nhịn không được hỏi:
- Kiều Điện Chủ, cái này... không phải ngươi đang nói đùa chứ?
- Chiêu bài của Dược Sư Điện ở chỗ này, Kiều mỗ không dám nói hưu nói vượn? Dược Sư Điện ta một lời như đinh đóng cột, xin mọi người yên tâm. Thực không dám đấu diếm, Nhất Phật Tán này, chúng ta vốn cũng không có ý định lợi nhuận quá nhiều.
Đằng sau những lời kia, là hơi có chút mua danh rồi. Trên thực tế, Nhất Phật Tán không cần khâu luyện chế, không tồn tại lãng phí tài liệu, thành phẩm chỉ cần một phần mười Hạc Tâm Đan của Đan Vương Uyển.
Thành phẩm rẻ tiền như thế, giá cả trừ một nửa, kỳ thật cũng kiếm lớn lợi nhuận.
Trên thực tế, coi như là đồng giá Hạc Tâm Đan bán ra, tuyệt đối cũng có thể kíp nổ thị trường. Nhưng mà Kiều Bạch Thạch lại cố ý cắt giảm một nửa giá cả.
Mục đích tự nhiên là muốn đánh Đan Vương Uyển không có cơ hội xoay người.
Ngoài ra, mượn cơ hội này, miêu tả danh tiếng Dược Sư Điện phúc hậu, củng cố địa vị Linh Dược giới đệ nhất cự đầu.
Kiều Bạch Thạch ra ba chiêu, liên tục đẩy ra ba loại đan dược, một lần so với một lần rung động.
Nhưng đối với Đan Vương Uyển mà nói, Kiều Bạch Thạch liên tục ba chiêu, lại tương đương với ba trọng quyền, một quyền so với một quyền càng nặng!
Cả người Uông uyển chủ có chút đứng không yên, trời đất quay cuồng, cơ hồ muốn té xỉu, hàm răng bất tranh khí trên dưới run rẩy.
Hắn biết rõ, đây không phải đang nói đùa, đây là chém giết không thấy máu trên thị trường. Dược Sư Điện ra chiêu, đã ở trên căn cơ phá hủy Đan Vương Uyển.
- Đại uyển chủ, chúng ta... Chúng ta làm sao bây giờ?
- Tử đại sư, ngài nói một câu a, ngài không có khả năng xem Đan Vương Uyển chúng ta đóng cửa a?
- Đúng vậy, Tử đại sư, chúng ta đều làm việc cho Long Đằng Hầu, ngài...
Tử đại sư hừ lạnh một tiếng, ánh mắt tràn ngập khinh bỉ nhìn những cao tầng Đan Vương Uyển này, phẩy tay áo bỏ đi.
- Thành sự không có, bại sự có thừa!
Chứng kiến Tử đại sư phẩy tay áo bỏ đi, tín niệm cuối cùng của những cao tầng Đan Vương Uyển kia đều suy sụp.
Nhóm cao tầng bên Dược Sư Điện kia, giờ phút này cũng hơi có chút cảm giác như đang trong mộng. Kiều Bạch Thạch một chiêu đón lấy một chiêu, đều để cho bọn hắn bất ngờ.
Dù sao, chuyện này Kiều Bạch Thạch vì để tránh lộ tiếng gió, vẫn ẩn mà không phát, ngay cả những cao tầng ở đây, có rất nhiều cũng không hiểu nội tình.
Ngoại trừ mấy trưởng lão cùng Kiều Bạch Thạch tử trung, trước đó đã nhận được Kiều Bạch Thạch ám chỉ ra, kể cả Nhị Điện Chủ Nhạc Quần ở bên trong, rất nhiều cao tầng trước đó là hoàn toàn không biết gì cả.
Bất quá Nhạc Quần giờ phút này, nào còn chú ý những thứ kia, chứng kiến bên Đan Vương Uyển nguyên một đám bộ dạng kinh ngạc, hắn sắp cười nở hoa rồi.
- Lão Tam, chiêu thức ấy của ngươi, chơi thật xinh đẹp a!
Nhạc Quần vỗ vỗ bả vai Kiều Bạch Thạch nói:
- Trước kia Đại Điện Chủ tín nhiệm ngươi, tài bồi ngươi như vậy, ta còn cảm thấy có chút kỳ quái. Như vậy xem ra, ánh mắt lão Nhạc ta, xác thực không bằng Đại Điện Chủ.
- Nhị Điện Chủ lão luyện thành thục, ta phải hướng ngươi học tập, còn có rất nhiều.
Kiều Bạch Thạch cũng khiêm tốn nói.
Kế tiếp, là dũng sĩ thử đan ra sân.
Chức nghiệp dũng sĩ thử đan này, đầu tiên là phải công chính, phải nói thật.
Đương nhiên, Linh Dược của Dược Sư Điện, đều là hàng thật giá thật, sau khi dũng sĩ thử đan nếm thử, những đan dược này, triệt để nhận được tán thành!
Thần Tú Tạo Hóa Đan, Thương Hải Đan, Nhất Phật Tán, toàn bộ hàng thật giá thật!
Ở dưới dũng sĩ thử đan cam đoan, chút nghi kị cuối cùng đều hết sạch, tất cả khách nhân sôi trào, chen chúc đến trước triểm lãm đài.
- Kiều Điện Chủ, ta là công tử của Bộ binh Phạm thượng thư a. Sáng sớm ngày mai ta đi Dược Sư Điện đặt hàng, nhớ rõ lưu cho ta một ít a.
- Nhạc Lão, ca ca ta là Hộ bộ Trương thị lang, cùng các ngươi có vài thập niên giao tình a? Ngày mai lưu cho huynh đệ ta một ít, ta muốn đặt hàng!
Trong lúc nhất thời, các loại chắp nối, lôi kéo làm quen, nhao nhao tuôn qua.
Bên Dược Sư Điện này nhân thủ rất đông, nhưng cũng có chút chống đỡ không được.
Mà Câu Ngọc công chúa được Dược Sư Điện mời đến, nhìn qua một màn đại nghịch chuyển kia, khuôn mặt cực kỳ ngưng trọng, ngẫu nhiên thoáng nhìn Giang Trần, nội tâm tràn đầy nghi vấn.
Lại nhìn Giang Trần, một mực mỉm cười, phảng phất hết thảy náo nhiệt trước mắt, cùng hắn không quan hệ.
Giang Trần càng như thế, Câu Ngọc công chúa càng tin tưởng vững chắc, lần này Dược Sư Điện tuyệt địa phản kích, tất nhiên có nhân tố kẻ này ở bên trong.
Thời điểm tâm tình của Câu Ngọc công chúa phức tạp, một gã trưởng lão Dược Sư Điện cung kính đi tới, trong tay bưng lấy một hộp ngọc.
- Công chúa điện hạ, đây là một phần hiệp nghị cổ phần danh nghĩa. Nghe Giang Tiểu Hầu nói, Nhất Phật Tán này có công lao của công chúa ở bên trong. Đây là hai thành cổ phần danh nghĩa, xin công chúa điện hạ vui lòng nhận cho.
Hai thành cổ phần danh nghĩa, đây cơ hồ là cố định chia tiền!
Câu Ngọc ngây dại, nàng có công lao gì? Giang Trần tiểu tử này làm cái quỷ gì? Bất quá nghĩ tới Giang Trần cho mình đơn thuốc kia, lại nhớ tới lúc trước Giang Trần đã từng nói qua, nếu như Câu Ngọc nàng không tin, có thể cầm đơn thuốc này đi Dược Sư Điện đổi mấy trăm vạn lạng.
Quả nhiên, sau lưng việc này, có thủ bút của tiểu tử kia!
Câu Ngọc công chúa càng thêm kiên định nội tâm suy đoán. Nàng là công chúa vương thất, cũng không sĩ diện cãi láo, hơi nhẹ gật đầu, liền có thủ hạ nhận lấy hiệp nghị.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...