Thực đắc tội thiên tài đỉnh cấp, đắc tội thế lực đỉnh cấp của thập đại Thần Quốc, vậy thì thật là tự chịu diệt vong. Loại sự tình này, tại Vạn Uyên đảo cũng không phải là không có phát sinh qua.
Một ít thiên tài của thế lực đỉnh cấp ra ngoài thí luyện, bị thế lực bản thổ tiêu diệt, kinh động đến thế lực đỉnh cấp, đưa tới tai hoạ ngập đầu.
Có thể nói, loại sự tình này phát sinh cũng không phải lần một lần hai.
Những thế lực đỉnh kia cấp, đều rất bao che khuyết điểm. Thiên tài của bọn hắn, giương oai ở địa bàn của người khác, bọn hắn cảm thấy đương nhiên.
Nhưng nếu ở địa bàn của người khác xảy ra chuyện, vậy xin lỗi, làm phiền đến ngươi rồi.
Giống như ba đại thế gia ở Đa Văn Thần Quốc lúc trước, tại Đông Diên đảo thí luyện gặp chuyện không may, rõ ràng là vấn đề của bọn hắn, nhưng ba đại thế gia này, lại tìm Hồi Xuân đảo vực phiền toái, cuối cùng náo Hồi Xuân đảo vực gà chó không yên, cái này là chứng cứ rõ ràng.
Thiên tài của thế lực lớn, đắc tội không nổi.
La bang chủ kia nghiến răng nghiến lợi:
- Hắn khẳng định không phải người của Hạ Hầu gia tộc, Hạ Hầu gia tộc ngoại trừ Hạ Hầu Tông, không có thiên tài trẻ tuổi nào mạnh như vậy. Hơn nữa Hạ Hầu Tông kia đã chết.
- Có phải thiên tài đỉnh cấp của Thần Quốc khác hay không?
Bạch Mi lão giả hỏi.
- Xem khí chất không quá giống, nếu như là thiên tài đỉnh cấp, bên người không có khả năng không có thiếp thân tùy tùng a? Không có khả năng đi tới chỗ nào một người nhận thức hắn cũng không có a?
Muốn nói Ngân Kiếm Bang bọn hắn lựa chọn con mồi, là rất tinh mắt, thật là thiên tài của thế lực lớn, bọn hắn liếc liền có thể đoán được, còn dám đi trêu chọc?
Dám trêu chọc người này, là trước đó đoán được, người này không thể nào là thiên tài của thế lực lớn. Ít nhất gương mặt kia rất lạ lẫm.
Kỳ thật cái này cũng trách không được La bang chủ, thật sự là bởi vì cách ăn mặc của Giang Trần, hoàn toàn không có cảm giác cao điệu của thiên tài thế lực lớn.
Hơn nữa, khí chất của Giang Trần, cũng không có biểu hiện ra loại vênh váo hung hăng của thiên tài thế lực lớn, bộ dạng e sợ cho người trong thiên hạ không biết mình là ai.
Cách ăn mặc của Giang Trần, chỉ là khí chất của tán tu, mà địa phương hắn qua lại, cũng là tửu quán mà thiên tài của thế lực lớn khinh thường đi.
Dưới loại tình huống này, Ngân Kiếm Bang mới có thể tập trung hắn làm mục tiêu, cảm thấy hắn là con mồi không có nỗi lo gì về sau, lại có khả năng là dê béo.
Nào biết được, mục tiêu bọn hắn xem chuẩn, lại sai.
Đây là lần đầu Ngân Kiếm Bang phạm sai lầm lớn, lại thành sai lầm trí mạng.
- Tốt rồi, bây giờ nói những cái này cũng không làm nên chuyện gì. Mặc kệ đối phương là ai, như là đã kết xuống thù hận, chúng ta đã không có đường quay về.
Bạch Mi lão giả than nhẹ một tiếng.
Vung tay lên, quát:
- Tiếp tục đuổi.
Nghe Bạch Mi lão giả nói, trong nội tâm Ngân Kiếm Bang La bang chủ cũng thở dài một hơi, hắn sợ nhất là Bạch Mi lão giả này nói buông tha.
Ngân Kiếm Bang tổn thất thảm trọng, nếu như phương diện Tiểu Thang đảo mặc kệ, vậy khẩu ác khí của hắn liền vĩnh viễn không có khả năng thở ra rồi.
- Lỗ Thái Thượng, ta có thể cảm giác được, kẻ này cách chúng ta không quá xa. Lại tăng thêm tốc độ, nhất định có thể đuổi theo hắn.
- Chúng ta đã tăng tốc, vẫn không có đuổi theo hắn, chẳng lẽ tiểu tử kia, tốc độ thật sự nhanh đến tình trạng biến thái như vậy sao?
- Đơn thương độc mã dám ở Tiểu Thang đảo chúng ta giương oai, nhất định có bổn sự đặc biệt, nói không chừng kẻ này đã trù tính biện pháp đối phó chúng ta rồi! Mọi người lưu ý, đối thủ này không đơn giản!
Truy đuổi ở vùng biển nguy hiểm này, đích thật là sự tình phi thường hung hiểm. Cái hải vực này có thể nói là nguy cơ trùng trùng.
Tuy Giang Trần đi qua một lần, nhưng lần nữa trải qua, như cũ là nguy cơ không ngừng.
Những nguy cơ này, có đôi khi đến từ hải vực này tự nhiên biến hóa, ví dụ như hải khiếu, ví dụ như hư không phong bạo; có đôi khi là sinh linh cường đại quấy rối.
Cũng may, Giang Trần ở trong Tinh Duyên Phi Thuyền, năng lực chống lại phong hiểm vẫn tương đối mạnh.
Chỉ có điều, loại khảo nghiệm liên tục không ngừng này, lại để cho tốc độ của hắn nhận lấy ảnh hưởng thật lớn.
Còn một điều để cho Giang Trần đau đầu nhất chính là, hắn là bị truy kích, chạy ở phía trước, rất nhiều tình huống đột phát, đều là hắn gặp được trước.
Mà người ở phía sau truy kích hắn, bởi vì phía trước Giang Trần ngăn cản rất nhiều tình huống, cho nên bọn hắn gặp phải quấy rối, rõ ràng giảm đi rất nhiều.
Nói cách khác, nhìn như Giang Trần trốn ở phía trước, trên thực tế là đi mở đường.
Giang Trần thi triển ra tất cả vốn liếng, tốc độ cũng tăng lên tới cực hạn, nhưng vẫn không cách nào thoát khỏi những âm hồn bất tán truy kích ở đằng sau kia.
- Những hỗn đản này, thật không biết sống chết, xem ra là quyết tâm muốn cùng ta phân cao thấp rồi.
Trong lòng Giang Trần cũng có hỏa khí.
- Người Tiểu Thang đảo kia, hẳn là có thần thông gì, có thể tập trung hành tung của ta? Nếu không, ta như thế nào thủy chung không thoát bọn hắn?
Giang Trần là người kiến thức rộng rãi, rất nhanh liền nghĩ thông suốt điểm này. Thế giới võ đạo, có rất nhiều bí pháp truy tung, Giang Trần hắn cũng biết rõ không ít.
Chỉ là, đến cùng đối thủ dùng loại bí pháp truy tung nào, hắn lại không thể nào biết được.
Nhưng mà, muốn thoát khỏi loại truy tung này, biện pháp tốt nhất không gì qua được tiêu diệt đối phương, triệt để đoạn tuyệt bất luận manh mối gì.
Phương pháp gần với tiêu diệt đối phương, là bỏ xa, khoảng cách thời không quá xa xôi, dù đối phương có bí pháp truy tung, cũng rất khó tập trung.
Đương nhiên, loại biện pháp thứ hai, giai đoạn hiện tại đã không có gì khả thi rồi. Duy nhất có thể làm được, là biện pháp thứ nhất.
Tiêu diệt đối phương!
Nghĩ tới đây, Giang Trần cũng tức giận, ác hàn sinh ra.
- Giết một nhóm cũng là giết, giết hai nhóm cũng là giết, dứt khoát, cũng tiêu diệt nhóm thứ ba này luôn! Nhóm thứ ba này, nhất định là cường giả tinh anh của Tiểu Thang đảo. Dùng lực lượng một mình ta, chỉ sợ khó có thể cùng bọn họ quần nhau. Nhưng mà, ở gần Thi Tì Địa Ngục Đảo, hắc hắc...
Đột nhiên Giang Trần cảm thấy vô cùng may mắn, hắn cảm giác mình làm một quyết định anh minh. Cái kia chính là đến Thi Tì Địa Ngục Đảo thăm Chu Tước Thần Cầm cùng Long Tiểu Huyền.
Đã nhiều năm như vậy, lần trước Chu Tước Thần Cầm tiền bối đã hoàn thành Niết Bàn, hôm nay qua nhiều năm như vậy, nói không chừng cấp độ tánh mạng lại tăng lên nhất trọng.
Giang Trần còn nhớ rõ, Chu Tước Thần Cầm đã từng đề cập tới, nó ở Thượng cổ, cảnh giới cũng không tính quá cao, chỉ có thể coi là Thiên Vị cửu trọng, nhưng mà sức chiến đấu có thể so với Bán Thần.
Nếu như có thể tăng lên nửa bước, vậy bây giờ ít nhất cũng là cảnh giới Bán Thần. Nếu như có thể trực tiếp tăng lên một cảnh giới, tiến vào Thần Cảnh, như vậy đối với lực lượng huyết mạch của Chu Tước Thần Cầm mà nói, sức chiến đấu tuyệt đối có thể so với Nhân loại Thần Cảnh tam trọng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...