Độc Tôn Tam Giới

- Hạ Hầu Tông, thủ đoạn của ngươi, cũng không phải ít. Chỉ là, ngươi triệu hoán Thần Ma, chỉ là da lông thô thông mà thôi. Có phải ngươi cảm thấy, mấy Thần Ma này, có thể trấn áp ta hay không?

Giang Trần cười lạnh liên tục.

- Tiểu tử, mạnh miệng vô dụng. Bốn Đại Ma Thần, trấn áp không được ngươi? Hẳn ngươi còn muốn nghịch thiên sao?

Hạ Hầu Tông lại rất tự tin.

- Gió đã bắt đầu thổi!

Một Ma Thần rít gào, trong lúc nhất thời, cát bay đá chạy, cả lôi đài, thoáng cái bị cuồng phong cuốn vào.

- Mây di chuyển! Mây mù giăng giăng, hắc vân áp thành.

- Điện thiểm!

Một gã Ma Thần, trong tay cầm Thiên Lôi chùy, loảng xoảng lang thoáng một phát, hỏa tinh văng khắp nơi, nhất thời, vô số điện xà chạy chồm hư không.

- Mệnh đến!

Một gã Ma Thần cuối cùng, trong tay quơ liêm đao khổng lồ đáng sợ, muốn tới thu hoạch tánh mạng của Giang Trần.

Giang Trần hừ lạnh một tiếng, trong lúc đó, Nguyên Từ Kim Sơn hư không ném đi, một tòa kim sơn che đỉnh, vô số Nguyên Từ Phong Bạo ở quanh thân hắn gào thét mà ra.


Nguyên Từ Phong Bạo mang tất cả lôi đài, lập tức quấy hư không của lôi đài đến thác loạn không chịu nổi.

Giờ phút này, Giang Trần cũng mở ra rương pháp bảo của mình, một chút cũng không nương tay. Tay chiêu một cái, Cửu Cung Mê Thần Đồ tế trong tay.

Hai tay run lên, Cửu Cung Mê Thần Đồ lập tức triển khai.

Cùng lúc đó, đầu ngón tay của Giang Trần liên tục búng ra, một, hai, ba...

Giang Trần vậy mà cũng bắn ra bốn Mê Thần Khôi Ngẫu, cùng bốn Đại Ma Thần kia đối chọi gay gắt.

Mê Thần Khôi Ngẫu của Giang Trần, có tất cả bảy tôn, bất quá trước mắt, hắn rất khó thoáng cái điều khiển bảy tôn. Nhưng mà đồng thời điều khiển bốn Mê Thần Khôi Ngẫu, lại không có vấn đề.

Cái gì?

Thấy một màn như vậy, hiện trường lại một lần nữa phát ra tiếng thán phục vô tận.

Hạ Hầu Tông triệu hoán Ma Thần, đã đủ khoa trương. Thiệu Uyên lại có thể tìm ra thủ đoạn tương ứng, đối chọi gay gắt.

Thiệu Uyên này, chẳng lẽ thật sự là lão thiên gia phái đến đối phó Hạ Hầu Tông, thu thập Hạ Hầu Tông sao?

Giống như tất cả thần thông cùng thủ đoạn của Hạ Hầu Tông, Thiệu Uyên đều có thể tìm được thủ đoạn cùng loại đến xứng đôi, thoạt nhìn, tựa hồ còn tốt hơn!

Thời điểm này, cho dù là người phản ứng trì độn nhất, cũng nhìn ra thế cục không có hướng như dự đoán của bọn họ phát triển.

Cái gì nghiền áp, cái gì hành hạ đến chết, hoàn toàn không có xuất hiện. Từ vừa mới bắt đầu, chiến cuộc sẽ không có hướng nơi kia phát triển qua.

Nói cách khác, từ khi Thiệu Uyên lên lôi đài, liền chưa từng bị Hạ Hầu Tông áp chế.

Đệ nhất thiên tài Hạ Hầu Tông, gặp phải phiền toái trước nay chưa có.

Tại sao có thể như vậy?

Cho dù là tử trung của Hạ Hầu Tông, lúc này, nội tâm cũng xuất hiện một tia dao dộng. Một màn này, là bọn hắn hoàn toàn không ngờ.

Chiến cuộc phát triển như vậy, hi vọng Hạ Hầu Tông trấn áp đối thủ, còn nhiều đến bao nhiêu?

Tuy mọi người so ra kém Hạ Hầu Tông, nhưng mà nhãn lực cơ bản vẫn phải có. Ai nấy đều thấy được, Hạ Hầu Tông hoàn toàn vứt bỏ những chiến thuật thông thường kia, trực tiếp dùng thủ đoạn ẩn giấu.

Triệu hoán Thần Ma, càng là sát chiêu mạnh nhất của Hạ Hầu Tông, nhìn Hạ Hầu Tông triệu hoán bốn Thần Ma, rõ ràng xuất hiện cố hết sức liền biết.

Chứng kiến khí tức cường đại của bốn Thần Ma, tất cả mọi người cảm thấy, bốn Thần Ma kia xuất động, chỉ sợ Thiệu Uyên là chết không có chỗ chôn rồi.


Thế nhưng mà, để cho mọi người triệt để há hốc mồm chính là, Thiệu Uyên cũng triệu hồi ra chiến ngẫu xứng đôi, nhìn về phía trên, tuy khí thế không có áp đảo Tứ đại Thần Ma, thế nhưng mà tính cơ động của chiến ngẫu, rõ ràng càng thêm linh hoạt hơn Tứ đại Thần Ma.

Đáng sợ nhất chính là, thời điểm Thiệu Uyên tế ra đồ lục, hư không rõ ràng xuất hiện biến hóa, Tứ đại Thần Ma của Hạ Hầu Tông chế tạo xu thế gió nổi mây phun, sấm sét vang dội, thoáng cái bị cắn nuốt sạch sẽ.

Mà trong mắt mọi người, hư không lôi đài, cũng xuất hiện biến hóa nghiêm trọng. Hư không thác loạn, trong không gian xuất hiện vặn vẹo thật lớn, phảng phất thiết cắt không gian thành vô số Tiểu Không Gian, hình thành thứ nguyên không gian cực kỳ phức tạp, để cho người nhìn tới liền hoa mắt.

Tại sao có thể như vậy?

Thành thạo thấy môn đạo, người thường xem náo nhiệt.

Một màn này, lập tức dẫn tới cự đầu của tất cả thế lực lớn chú ý.

Con mắt của Đại Thánh Chủ sáng ngời, nội tâm dâng lên vẻ mừng như điên, nàng thật sự vô cùng kinh hỉ. Thiệu Uyên này, thật sự là có thể chế tạo kinh hỉ a.

- Hạ Hầu Tông triệu hoán Thần Ma, dùng trí nhớ Thần linh chuyển thế của hắn, câu thông ý thức Thần linh, ngưng tụ Thần Ma pháp thân. Loại triệu hoán này, nhiều nhất chỉ là một đạo thần thức của Thần linh, tuy cường đại, nhưng không phải không thể chiến thắng. Thiệu Uyên lại không phải triệu hoán, mà là điều khiển. Nhìn về phía trên, hắn điều khiển hẳn là chiến ngẫu. Loại chiến ngẫu này, sau khi giao phó thần thức, sức chiến đấu cùng huyết nhục chi thân chính thức không có quá nhiều khác biệt!

Đại Thánh Chủ là người biết hàng, dù sao, nàng trở thành Vĩnh Hằng Thánh Địa Đại Thánh Chủ cũng lâu lắm rồi, tuy thực lực của Thánh Địa suy yếu, nhưng Thánh Địa truyền thừa nội tình vẫn còn đó. Kiến thức của Đại Thánh Chủ, tự nhiên là siêu nhân nhất đẳng.

Yến Thanh Tang kích động đến cơ hồ rống lên, hung hăng giơ quả đấm, ở trong hư không vung vẩy:

- Huynh đệ, ****, ****! Làm chết Hạ Hầu Tông, đường muội nhà ta sẽ là của ngươi!

Hai mắt của Yến Thanh Tang sung huyết, so với chính hắn ở trên lôi đài còn kích động.

Giờ phút này, trong mắt Ngô Du cũng tràn ngập kinh hỉ, thở dài:

- Thua Thiệu Uyên, Ngô mỗ ta thật đúng là không oan. Xem ra, mọi người chúng ta đều đánh giá thấp Thiệu Uyên huynh đệ a.


- Thiệu Uyên, Thiệu Uyên...

Nhóm thiên tài tuổi trẻ của Thánh Địa, cả đám đều hết sức phức tạp.

Sắc mặt của Tuy Thần công tử khó coi nhất. Hắn là đứng đầu của Thánh địa Ngũ đại công tử, thời điểm gặp phải Hạ Hầu Tông, cũng không có động thủ, liền chủ động nhận thua.

Mà nhìn Thiệu Uyên, chẳng những không có nhận thua, còn cùng Hạ Hầu Tông đấu cái lực lượng ngang nhau, hiện tại, thậm chí ở trên khí thế, ẩn ẩn còn có xu thế áp chế Hạ Hầu Tông.

Cái này để cho Tuy Thần công tử làm sao chịu nổi?

- Đại Thánh Chủ, Thiệu Uyên huynh đệ, có mấy phần thắng?

Ngô Du nhịn không được hỏi.

Ngay cả Tử Xa Mân trưởng lão, cũng có chút ít động dung nhìn qua Đại Thánh Chủ, hắn kích động không kém hơn Yến Thanh Tang chút nào.

Thiệu Uyên là hắn một tay mang vào Vĩnh Hằng Thánh Địa. Nếu như Thiệu Uyên thật có thể sáng tạo kỳ tích, đả bại Hạ Hầu Tông, vậy Tử Xa Mân hắn tuyệt đối là đệ nhất đại công thần.

Tiến cử một thiên tài như vậy, hơn nữa là hắn lực bài chúng nghị, toàn lực tiến cử.

Đại Thánh Chủ trầm giọng nói:

- Tứ đại Thần Ma của Hạ Hầu Tông, không thể khinh thường. Nếu như bốn chiến ngẫu của Thiệu Uyên, có thể khiêng được Tứ đại Thần Ma, trận chiến này, Hạ Hầu Tông nhất định là người thua. Nếu như bốn chiến ngẫu gánh không được Tứ đại Thần Ma, trận chiến này, thắng thua còn rất khó phán định.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui