Độc Tôn Tam Giới

Cùng tâm tình của Đại Thánh Chủ hoàn toàn bất đồng, là Hạ Hầu gia tộc. Tiêu Dao Hầu cùng Hạ Hầu Trấn, tuy giả bộ như rất nhạt định, nhưng lo nghĩ ở chỗ sâu trong khóe mắt, lại khó có thể che dấu.

Hạ Hầu Anh càng lo lắng đến dậm chân, trong miệng ục ục thì thầm, giống như nguyền rủa cái gì đó.

Cùng hai nhà tâm tình hoàn toàn bất đồng chính là hoàng thất, giờ phút này sắc mặt của Hoàng đế bệ hạ cũng vô cùng ngưng trọng, hiển nhiên, chuyện đã xảy ra trên lôi đài, cũng trùng kích tâm tình của Hoàng đế bệ hạ, để cho tâm tình của hắn trở nên dị thường trầm trọng.

- Thiệu Uyên này, ẩn dấu thực lực, ẩn dấu quá kỹ a. Chẳng lẽ, đây hết thảy, đều là Vĩnh Hằng Thánh Địa sớm an bài tốt sao?

Trong lòng Hoàng đế bệ hạ nhịn không được bắt đầu đa tưởng.

Các thế lực lớn khác, thấy một màn như vậy, cũng im lặng thật lâu. Bọn hắn đặt mình vào hoàn cảnh người khác suy nghĩ một chút, nếu như đổi lại là bọn hắn đối mặt Hạ Hầu Tông, ở dưới đồng thuật của Hạ Hầu Tông, chỉ sợ sớm đã hỏng mất. Chớ nói chi là đến Địa Ngục Ma Quỳ ra tay.

Thế nhưng mà, thủ đoạn của Hạ Hầu Tông không ngừng xuất hiện, lại thủy chung tổn thương không đến Thiệu Uyên. Lúc này đây, thậm chí Địa Ngục Ma Quỳ bị Thiệu Uyên phá hủy, cái này thật đúng là sự tình chưa bao giờ có a.

Thử hỏi một câu, ở trong trẻ tuổi, ai có thể để cho Hạ Hầu Tông chật vật như thế? Trước đó chưa từng có!

Dù phóng nhãn toàn bộ Vạn Uyên đảo, trong trẻ tuổi, cũng chưa chắc có người nào có thể làm được. Dù có, cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay, rải rác không có mấy mà thôi.

Tại Vĩnh Hằng Thần Quốc, Hạ Hầu Tông được công nhận đệ nhất nhân.

Thần thoại đệ nhất nhân này, hôm nay rốt cục muốn sụp đổ sao?

Nội tâm của Hạ Hầu Tông phập phồng bất định, Liệt Dương khí thuẫn kia, điệp thành một đạo một đạo phòng ngự, ngăn cản Băng Hỏa Yêu Liên ở bên ngoài.


Hạ Hầu Tông hiển nhiên cũng điều chỉnh tâm tình, bình phục nội tâm kinh hãi.

- Tiểu tử, ngươi vậy mà phá hủy Địa Ngục Ma Quỳ của ta? Ma Quỳ Tản Hoa kia, kỳ độc vô cùng, ta cũng không tin, ngươi có thể gánh vác được!

Thần thái của Hạ Hầu Tông dữ tợn, ngữ khí lộ ra có chút hổn hển.

Hạ Hầu Tông thật là cường, thiên phú siêu tuyệt, thủ đoạn vô song. Thế nhưng mà, hắn cũng có một khuyết điểm, chính là không có thất bại qua.

Người không có thất bại qua, chẳng khác nào không có bị qua ngăn trở, cho nên, một khi xuất hiện ngăn trở, tâm lý của hắn chấn động, cũng khó tránh khỏi sẽ cường liệt hơn người bình thường một ít.

Dù hắn có thể khống chế, có thể điều chỉnh, thế nhưng mà tao ngộ cảm giác thất bại lần thứ nhất này, như thế nào thoáng cái có thể điều chỉnh?

Giang Trần khoan thai cười cười:

- Theo ý của ngươi, kỳ độc của ma quỳ này tựa hồ rất giỏi, bất quá trong mắt ta, chỉ có thể coi là cái rắm!

Giang Trần bách độc bất xâm, chỉ là ma quỳ kỳ độc, ở đâu có thể xúc phạm tới hắn? Huống chi, Băng Hỏa Yêu Liên của Giang Trần biến ảo thành pháp thân hắn, còn bản thân hắn, đã sớm thoát ly khu vực chiến đấu, âm thầm uấn nhưỡng Vân Tiêu Kim Đấu trận, nơi nào sẽ bị ma quỳ kỳ độc công kích?

- Cái gì? Ngươi nói cái gì?

Thanh âm của Hạ Hầu Tông biến thành hung lệ.

- Tiểu tử, ngươi cứ việc thổi, ta cũng không tin, ngươi có thể không sợ ma quỳ kỳ độc?

Giang Trần nhún nhún vai:

- Nói như vậy, ngươi đã kiềm lư kỹ cùng sao?

Giang Trần dẫn động thủ quyết, Vân Tiêu Kim Đấu trận lại uấn nhưỡng lần nữa, Giang Trần lạnh lùng nói:

- Hạ Hầu Tông, nếu ngươi không còn tuyệt chiêu gì, sau một khắc, ta sẽ tới lấy đầu của ngươi a.

Vân Tiêu Kim Đấu trận chính là kiếm trận cấp bậc Chư Thiên, thời kỳ Thượng Cổ, cũng là kiếm trận rất giỏi, lực công kích siêu quần.

Hạ Hầu Tông đúng là thiên tài, nhưng cũng chỉ là đối với thời đại này, thả Hạ Hầu Tông tới Thượng Cổ, dù như cũ là thiên tài, cũng khẳng định không phải thiên tài cao cấp nhất.

Huống chi, kiến thức của Giang Trần quảng đại, Chư Thiên thiên tài vô số. Năm đó hắn thu nhận đệ tử, lại có người nào thiên phú kém Hạ Hầu Tông?

Thời điểm Giang Trần chuẩn bị phát động công kích, quanh thân hắn, khí lưu kim sắc cuồn cuộn mà động, hướng bốn phía lôi đài lan tràn.


Hạ Hầu Tông hừ lạnh một tiếng:

- Tiểu tử, ngươi ngược lại có chút quỷ đạo, bất quá, ngươi cho rằng Hạ Hầu Tông ta, sẽ không có hậu thủ sao? Quá ngây thơ rồi!

Hạ Hầu Tông nói xong, trong mắt thần quang đại tác.

Hắn chắp tay trước ngực, hai cánh tay kéo một phát, tay phải hư không một quán, tay trái ở phía trên liên tục điểm phá.

Ở trong lòng bàn tay Hạ Hầu Tông, từng đạo hư ảnh đồ án, như là sương mù, không ngừng bay lên.

- Triệu hoán Thần Ma, Phong Lôi đều động...

Hạ Hầu Tông nói lẩm bẩm, trong lúc đó, hai đồng tử của hắn cũng bắn ra một đạo cường quang.

Từng đạo hư ảnh kia, vậy mà không ngừng lập loè ở trong hư không, chậm rãi chuyển hóa làm thật thể.

- Triệu hoán Thần Ma?

Giang Trần khẽ chau mày, hít một hơi lãnh khí, triệu hoán Thần Ma, tuyệt đối là một môn thần thông rất giỏi.

Hạ Hầu Tông này, không hổ là Thần linh chuyển thế, lại có thể biết loại bí pháp này?

Nói như vậy, thực lực Thần Ma bị triệu hoán, sẽ không vượt qua tu vi bản thể người triệu hồi. Đương nhiên, Thần Ma triệu hoán ra, cũng chỉ là một đạo thần thức của Thần Ma, một đạo ý niệm hình thành pháp thân.

Nhưng dù vậy, một khi loại thần thức pháp thân này ngưng tụ, sức chiến đấu cũng phi thường đáng sợ. Dù so ra kém tu vi bản thể của người triệu hồi, nhưng cũng sẽ không chênh lệch quá nhiều.

Nếu như triệu hoán một hai cái, đây cũng thôi.


Nhưng thoáng cái triệu hoán ra một đám, vậy cũng có chút để cho người khó có thể chống đỡ.

- Hạ Hầu Tông này thân là đệ nhất thiên tài, quả nhiên quỷ đạo rất nhiều. Triệu hoán Thần Ma này, thiên tài bình thường gặp phải, chỉ có thể chờ chết a!

Giang Trần thầm giật mình, thấy hai mắt của Hạ Hầu Tông sung huyết, vẻ mặt sát khí, Giang Trần suy đoán, đây là thủ đoạn áp trục mạnh nhất của Hạ Hầu Tông rồi.

Cũng không phải nói bổn sự của Hạ Hầu Tông chỉ có bấy nhiêu, mà là Hạ Hầu Tông này từ vừa mới bắt đầu, sẽ không có sử dụng thủ đoạn thông thường.

Liệt Dương đồng thuật, Địa Ngục Ma Quỳ, triệu hoán Thần Ma, những cái này đều là tuyệt kỹ lợi hại nhất của Hạ Hầu Tông. Hắn ngay từ đầu, sẽ không có sử dụng thủ đoạn thông thường.

Hạ Hầu Tông này, vậy mà thoáng cái triệu hồi ra bốn Thần Ma.

Nhìn ra được, bốn Thần Ma này, đã tiêu hao đại bộ phận thần thức của Hạ Hầu Tông, Hạ Hầu Tông triệu hoán xong, thoạt nhìn cũng hơi có chút suy yếu.

Chỉ là, giờ phút này, biểu lộ của Hạ Hầu Tông càng thêm dữ tợn.

- Thiệu Uyên tiểu tử, để cho những Thần Ma này, tiễn đưa ngươi đoạn đường cuối cùng a. Không thể không thừa nhận, tiểu tử ngươi là đối thủ khó giải quyết nhất mà Hạ Hầu Tông ta gặp được. Chính bởi vì vậy, ta sẽ để cho ngươi chết càng khó coi!

Ngữ khí của Hạ Hầu Tông tràn đầy oán niệm.

Giang Trần hừ lạnh một tiếng, Vân Tiêu Kim Đấu trận lại ngưng mà không phát.

Thân ảnh nhoáng một cái, hơi lui về phía sau vài bước. Khóe miệng bỗng nhiên tràn ra một nụ cười thản nhiên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui