Dù sao Tử Xa Mân đã từng nói qua, Thái Nhất long lân quả trong Vĩnh Hằng thánh địa có ba khỏa. Mà lần này Tử Xa Mân chỉ lấy ra một khỏa mà thôi.
Còn có hai khỏa Thái Nhất long lân quả, như vậy sớm muộn gì cũng giao cho hắn luyện chế. Đến lúc đó lại giữ lại một số khỏa.
Đừng nói là Thái Nhất Long Lân quả, ngay cả một ít tài liệu phụ trợ, cũng phải tốn không ít tâm tư đi tìm. Thậm chí còn chưa hẳn đã tìm được.
Cho nên trong Vạn Uyên đảo tốt nhất là ở điểm này, tài nguyên nhiều, hắn tùy thời có thể chiếm được tiện nghi. Chuyện này khiến cho Giang Trần cảm thấy ngẫu nhiên bạo lộ thiên phú đan đạo ra ngoài một chút cũng vẫn có chỗ tốt.
Nếu không có bạo lộ thiên phú đan đạo, sao lại có nhiều cơ hội luyện chế đan dược như vậy? Sao có cơ hội lén lút khấu trừ một số lượng như thế?
Tử Xa Mân kia xem xét Thái Nhất Bổ thiên đan nhiều lần, càng xem biểu lộ càng ngưng trọng. Càng cảm thấy loại đan dược này cơ hồ có thể nói là kiệt tác hoàn mỹ.
Hồi lâu sau Tử Xa Mân mới thở dài:
- Thiệu Uyên, ngươi nói hai loại đna dược này ngay từ đầu lão phu không thể nào tin được. Nhưng mà hiện tại xem ra quả thực là lão phu ếch ngồi đáy giếng. Thái Nhất bổ thiên đan này là kiệt tác mà lão phu chưa từng thấy qua. Trong lĩnh vực này, khỏa đan dược này có lẽ không giống như những thứ gạt người kia. Khí chất của nó khiến cho người ta tán thưởng.
Tử Xa Mân tuy rằng không biết luyện chế Thái Nhất bổ thiên đan này thế nào. Nhưng mà năng lực giám định cơ bản và thưởng thức thì hắn vẫn có. Nhìn Thái Nhất bổ thiên đan trong tay hắn, chỉ nhìn màu sắc này, hoa văn, khí chất ẩn chứa bên trong hắn đã biết rõ đây tuyệt đối không phải là đan dược chỉ có hư danh.
Giang Trần cười nhạt nói:
- Tử Xa trưởng lão, Thái Nhất bổ thiên đan này ta hoàn toàn không có nói quá hiệu lực của nó. Công hiệu của nó đối với một ít thiên tài mà nói, có lẽ công hiệu sẽ còn khoa trương hơn miêu tả của ta.
Trên mặt Tử Xa Mân tràn ngập vui mừng, nói
- Tốt, tốt. Thiệu Uyên, ngươi không ngại thì ta lập tức mang những đan dược này đi gặp Tam đại thánh chủ. Nếu như Tam đại thánh chủ ra mặt, thu thập tài liệu Đỉnh Thiên đan kia chỉ sợ sẽ càng thêm dễ dàng hơn một chút. Dù sao nhân mạch và con đường của bọn họ còn rộng hơn lão phu.
Giang Trần cười nói:
- Tự nhiên ta không ngại. Hiếm khi Đại thánh chủ ủng hộ ta như vậy. Tự nhiên ta phải xuất ra một ít gì đó để nhận được sự tín nhiệm của Đại thánh chủ a.
Tử Xa Mân thấy Giang Trần hiểu làm người như vậy, cũng cao hứng. Hắn cũng không chậm trễ, mang theo Thái Nhất bổ thiên đan này tìm Tam đại thánh chủ.
Tam đại thánh chủ nghe nói Thái Nhất bổ thiên đan này được luyện chế ra, cũng hơi có chút ngoài ý muốn. Bọn họ tuyệt đối không thể tưởng tượng được hiệu suất của Thiệu Uyên này cao như vậy.
Đại thánh chủ cười nói:
- Người trẻ tuổi quả thực bốc đồng mười phần, nhanh như vậy đã thánh đan. Tử Xa trưởng lão, ngươi đã nhìn qua, đan dược này ngươi cảm thấy thế nào?
Đại Thánh chủ còn chưa tiếp nhận đã hỏi ý kiến Tử Xa Mân.
Tử Xa Mân nói rõ:
- Ánh mắt thuộc hạ không nhìn rõ được quá nhiều. Nhưng mà theo thuộc hạ thấy, Thái Nhất bổ thiên đan này so với trong tưởng tượng của thuộc hạ còn cao minh hơn rất nhiều. Mong ba vị Thánh chủ nhìn qua.
Tử Xa Mân cung kính dâng đan dược lên.
Tam đại thánh chủ này kỳ thực cũng đã không chờ đợi được nữa.
Khi đan dược tới tay, Tam đại thánh chủ vốn đang mỉm cười, trong mắt lúc này bắt đầu hiện lên vẻ kinh ngạc và ngưng trọng. Hiển nhiên chỉ bằng khí chất bên ngoài đan dược cũng đã chinh phục bọn họ.
- Đúng vậy, nếu chỉ xem xét bề ngoài thì rất khó nói.
Đại thánh chủ tán thưởng một câu.
- Nếu như tinh tế vuốt ve, sẽ có thêm kinh hỉ nhiều hơn.
Tử Xa Mân không có chút do dự nào mà thổi phồng Thái Nhất bổ thiên đan.
Loại thổi phồng này hắn cũng không có áp lực gì. Bởi vì Thái Nhất bổ thiên đan này cũng không phải là không gánh được lời khen thưởng, thổi phồng của hắn. Bất luận lời khen nào đối với loại đan dược này đều không quá phận.
Phản ứng của Tam đại thánh chủ giống như phản ứng của Tử Xa Mân lúc trước, càng nhìn biểu lộ càng ngưng trọng. Càng quan sát niềm vui trong mắt càng rõ ràng.
Tới cuối cùng Tam đại thánh chủ bắt đầu tán dương.
- Tốt, rất tốt. Bổn tọa tuy rằng tạo nghệ trên phương diện đan đạo bình thường, nhưng cũng coi như là người biết hàng. Đan dược này quả nhiên là không thể bắt bẻ, không thể bắt bẻ a.
- Nhị vị, hai người cảm thấy thế nào?
Đại thánh chủ tán thưởng không thôi.
- Quả thực đáng khen, trong khoảng thời gian ngắn đã luyện chế ra đan dược có khí chất như vậy? Vì sao ta cảm thấy việc này quả thực như nằm mơ a.
- Đúng vậy, Tử Xa trưởng lão, ngươi các định đây là đan dược do Thiệu Uyên luyện chế ra chứ?
Tam đại thánh chủ ít nhiều vẫn còn có chút lo lắng.
- Điểm này thì thuộc hạ có thể đánh cuộc. Bởi vì trên đan dược này còn có khí tức của Thái Nhất long lân quả, thuộc hạ đã đánh xuống ấn ký độc nhất vô nhị, loại khí tức này lão phu có thể xác nhận. Hơn nữa khi đan dược ra lò, còn có loại khí tức kia, thứ này tuyệt đối không làm giả được.
Tử Xa Mân dù sao cũng là cự đầu đan dạo. Nếu như muốn dùng đan được luyện chế từ trước lừa gạt hắn. Hiển nhiên là chuyện không thể nào. Dù sao hắn còn chưa có ngu ngốc tới mức đó.
Tam đại thánh chủ nghe vậy đều không ngừng gật đầu.
Đại thánh chủ mặt càng mừng rỡ:
- Tử Xa trưởng lão, Thiệu Uyên này quả thực khiến cho người ta tán thưởng không thôi, tán thưởng thế nào cũng cảm thấy không đủ. Hiện tại chúng ta muốn không ủng hộ hắn cũng khó khăn, đúng không?
Tử Xa Mân mỉm cười:
- Cũng không thể nói như vậy. Nhưng mà thiên phú đan đạo của Thiệu Uyên này quả thực khiến cho chúng ta sợ hãi thán phục. Thái Nhất bổ thiên đan này cho dù thuộc hạ biết rõ đan phương, biết rõ phương pháp luyện chế, muốn trong vòng mấy thời thần luyện chế ra cơ hồ cũng là chuyện không có khả năng. Nội tình đan đạo của Thiệu uyên này so với trong tưởng tượng của thuộc hạ còn cường đại hơn nhiều.
- Nói như vậy ngươi thấy hắn hoàn thành được nhiệm vụ kia?
- Thuộc hạ từ khi hắn nhận nhiệm vụ này đã coi trọng hắn. Chỉ là làm trưởng lão thánh địa, thuộc hạ cũng nên suy nghĩ một chút, không dám biểu hiện ra sự ủng hộ thái quá.
Tử Xa Mân ngược lại vô cùng trung thực.
- Ha ha ha...
Tam đại thánh chủ đều cười rộ lên.
Đại thánh chủ tươi cười, nhẹ nhõm nói:
- Tử Xa trưởng lão, như vậy từ giờ trở đi, ngươi không cần nghĩ vậy nữa. Bổn tọa cho ngươi quyền hạn, ngươi toàn lực ủng hộ Thiệu Uyên. Hắn muốn thứ gì ngươi cho hắn thứ đó. Lần thịnh hội này, chúng ta sẽ vận dụng tất cả lực lượng đi tổ chức. Có Thái Nhất bổ thiên đan này chúng ta đã có thể tìm được đầy đủ lý do tổ chức lần thịnh hội này. Lĩnh vực đan đạo của Vạn Uyên đảo, tất cả mọi người đều tham lam. Nếu như Thái Nhất bổ thiên đan này rơi vào tay tất cả các tông môn, thử hỏi một câu bọn họ sẽ không động tâm sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...