Tử Xa Mân cam đoan với Yến gia tộc trưởng.
Sự tình phát triển đến một bước này, Yến gia tộc trưởng tự nhiên không có khả năng nói cái gì nữa.
Chỉ cần giải quyết ân oán với Dao Trì Tông, bên Yến gia, cũng chỉ có thể tự an ủi. Dù sao Thiệu Uyên là nhất định sẽ không ở lại Yến gia rồi.
Chuyện này, Yến gia thậm chí ngay cả lẫn vào cũng không muốn.
Bọn người Yến Vạn Quân, sáng sớm cũng mang theo một đám tinh nhuệ gia tộc, lao tới Vân Đà Sơn. Yến Vạn Quân bởi vì Yến Thanh Tang đi Vĩnh Hằng Thánh Địa, trong lòng cũng không còn lo lắng.
Ngược lại là Tử Xa Mân kia, đối với sự tình Thủy Nguyệt Vọng Tâm Đan, là rất để bụng.
Hiển nhiên, Tử Xa Mân muốn đem sự tình Thủy Nguyệt Vọng Tâm Đan, làm thành một công luận, miêu tả thành thuyết pháp mới, không cho Dao Trì Tông có bất kỳ khả năng lật lại bản án.
Cho nên, hắn cực lực thúc đẩy việc này.
- Thiệu Uyên, Dao Trì Tông chưa từ bỏ ý định, mời mấy lão ngoan đồng, đều kiên định cho rằng Huyễn Linh Thảo là lựa chọn tốt nhất của Thủy Nguyệt Vọng Tâm Đan. Bọn hắn trong khoảng thời gian này, dùng Ngân Văn Thảo thử qua rất nhiều lần, hiệu quả đều thật không tốt. Cho nên, bọn hắn cảm thấy, ngươi ở trong quá trình luyện chế lần kia, khả năng tồn tại thủ đoạn đặc thù gì. Thậm chí bọn hắn hoài nghi, là Vĩnh Hằng Thánh Địa chúng ta cố ý thiết lập ván cục đả kích Dao Trì Tông bọn hắn.
Giang Trần nghe vậy, lại mỉm cười nói:
- Sức tưởng tượng của Dao Trì Tông, thật đúng là không phải mạnh bình thường. Đây là não bị cửa kẹp sao?
Tử Xa Mân cười khổ nói:
- Hiện tại cái gì cũng không cần nói, chỉ cần ngươi dùng hành động thực tế chứng minh cho bọn hắn xem, để cho bọn hắn triệt để hết hy vọng.
- Đây cũng không phải việc khó gì, chỉ là làm như vậy, Dao Trì Tông có thể tiếp nhận sao?
- Đây là bọn hắn tự rước lấy nhục, trách không được ngươi.
Tử Xa Mân lạnh nhạt nói.
Lúc này đây, đổ đấu Thủy Nguyệt Vọng Tâm Đan, quy mô cùng cấp độ, hiển nhiên đã vượt qua trước kia rất nhiều.
Lần này, lão quái trong Dao Trì Tông, đều đã bị kinh động. Phàm là đan đạo cự đầu của Dao Trì Tông, cơ hồ đều xuất động toàn bộ, còn mời một ít đan đạo cự đầu khác.
Những người này hiển nhiên đều không tin, Ngân Văn Thảo kia có thể vượt qua Huyễn Linh Thảo. Ở bọn hắn xem ra, cái này tại Vạn Uyên đảo đã trở thành chân lý, sao sẽ nhẹ nhõm bị người đả đảo?
Đổ đấu, được cử hành ở một địa phương trung lập.
Bên Dao Trì Tông kia, cầm đầu là Dao Trì Tông Minh Đấu Lão Tiên, chính là một lão quái vật của Dao Trì Tông.
Ở phương diện đan đạo, cũng là Dao Trì Tông công nhận đệ nhất nhân.
Lúc này đây, Minh Đấu Lão Tiên tự mình tọa trấn, có thể thấy được Dao Trì Tông đối với sự tình này coi trọng.
- Tử Xa đạo hữu, lần này lão phu triệu tập đổ đấu, tuyệt không có ý tứ mạo phạm Vĩnh Hằng Thánh Địa. Chỉ là có chút đồ vật tính kỹ thuật, thủy chung có chút không bỏ xuống được. Lần này chỉ là muốn mượn cơ hội này, triệt để làm tinh tường. Quyền uy của Thủy Nguyệt Vọng Tâm Đan, không dung đả đảo.
Ở trước mặt Tử Xa Mân, Minh Đấu Lão Tiên có tư cách ra dáng. Bởi vì, tuổi thọ của Minh Đấu Lão Tiên, so với Tử Xa Mân còn lớn hơn.
Thời gian xuất đạo, cũng hơn xa Tử Xa Mân.
Tính toán ra, thậm chí còn là tiền bối của Tử Xa Mân.
Tử Xa Mân mỉm cười:
- Minh Đấu đạo hữu, ngươi nói không sai, chân lý xác thực nên giữ gìn. Cho nên, cái gì gọi là chân lý, hôm nay vừa vặn mượn cơ hội này, định ra thuyết pháp.
Hai người thoạt nhìn đều nói rất khách khí, nhưng mà lẫn nhau tầm đó, vẫn có ý tứ phân cao thấp.
Minh Đấu Lão Tiên cười quái dị:
- Đúng vậy, hôm nay vừa vặn mượn cơ hội này, định cái thuyết pháp. Trước mặt nhiều Thái Đẩu đan đạo như vậy, bất kể là ai, đều không đùa nghịch được mánh khóe.
- Tốt rồi, trở lại chuyện chính, mời Tử Xa đạo hữu triệu Thiệu Uyên lên đài.
Tử Xa Mân cũng không nói gì, nghiêng đầu cho Giang Trần một cái ánh mắt, Giang Trần bình thản ung dung, từ bên cạnh Tử Xa Mân đi ra.
Những thứ này là tới bới móc, Giang Trần cũng không cần khách khí gì.
Minh Đấu Lão Tiên kia đánh giá Giang Trần, trên mặt lộ ra một tia ngạo khí.
- Rất tuổi trẻ a.
Minh Đấu Lão Tiên một bộ người từng trải.
Giang Trần mỉm cười:
- Minh Đấu Lão Tiên, người cũng như tên, thật có phong phạm tiên phong đạo cốt của Tiên Nhân.
- Người trẻ tuổi, chuyện Thủy Nguyệt Vọng Tâm Đan, lão phu còn có nghi vấn. Lúc trước ngươi ở Hạ Hầu gia tộc, đến cùng dùng dạng Chướng Nhãn pháp gì, lại biến Ngân Văn Thảo thành Huyễn Linh Thảo?
- Minh Đấu Lão Tiên lời ấy sai rồi, Ngân Văn Thảo là sự chọn lựa tốt nhất, không cần treo đầu dê bán thịt chó? Chỉ là Dao Trì Tông ngươi một mực coi Huyễn Linh Thảo là bảo bối đến bưng lấy mà thôi.
Giang Trần như thế nào nghe không hiểu, lời nói của Minh Đấu Lão Tiên này tâm có thể tru, rõ ràng là nói hắn dùng Chướng Nhãn pháp, dùng giả đánh tráo.
Giang Trần tự nhiên sẽ không khách khí, trả lời lại một cách mỉa mai.
- Ha ha, người trẻ tuổi ngược lại là nhanh mồm nhanh miệng.
Bên kia, một giúp đỡ do Minh Đấu Lão Tiên mời đến, cũng là đại nhân vật của đan đạo giới, lạnh lùng quát lớn.
- Còn không phải sao, người trẻ tuổi có chút tài hoa, nếu như không cần trên chính đạo, cuối cùng là phù vân mà thôi. Người trẻ tuổi, nghe nói ngươi đã bái Vĩnh Hằng Thánh Địa môn hạ, về sau có Tử Xa đạo hữu đề điểm ngươi, đây là phúc khí của ngươi. Hi vọng ngươi có thể cùng Tử Xa đạo hữu hảo hảo học làm người một ít. Có chút sự tình đường ngang ngõ tắt, vẫn là ít làm mới tốt. Thế giới Đan đạo, không được phép có con sâu làm rầu nồi canh.
Ngữ khí của vị này, càng là làm ra vẻ, một bộ cậy già lên mặt. Nói thẳng Giang Trần dùng phương pháp khác, là đường ngang ngõ tắt.
Lúc này Tử Xa Mân lại không chờ Giang Trần cãi lại, cười nhạt nói:
- Mấy vị đạo hữu cũng đừng hù dọa người trẻ tuổi, người trẻ tuổi có cách nghĩ, dù chưa hẳn chính xác, nhưng cũng nên cổ vũ. Nếu như một mặt đe dọa chèn ép, đó chính là rét lạnh tâm tiến thủ của người trẻ tuổi, cũng dễ dàng bị người cho rằng chèn ép hậu bối.
Tử Xa Mân là người nào?
Hắn ở đan đạo giới, tư cách không tính đặc biệt già, nhưng sau lưng của hắn là Vĩnh Hằng Thánh Địa. Cho nên, hắn nói chuyện có rất nhiều lực lượng.
Mà trên thực tế, hắn cũng cực kỳ không thích nhìn những thứ này cậy già lên mặt.
Mọi người đã định ra đổ đấu, vậy tất cả dùng bổn sự chứng minh, cần gì dùng loại ngôn ngữ không có phong độ này bức ép.
Giang Trần ngược lại rất thoáng, mỉm cười nói:
- Tử Xa đại nhân, miệng lưỡi lợi hại, cho tới bây giờ là đả bại không được người. Ta cho rằng chỉ có người trẻ tuổi mới thích miệng lưỡi lợi hại, hôm nay lại mở rộng tầm mắt. Ta vẫn là câu nói kia, ta sẽ dùng thực tế dạy bọn họ làm người.
Nói thật, Giang Trần đối với những thứ này rất là bất mãn.
Bất quá, loại trường hợp này hắn hiển nhiên không muốn đấu võ mồm. Chỉ muốn tốc chiến tốc thắng, sau đó chấm dứt đánh cuộc nhàm chán này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...