Hai tay Hoàng Nhi đặt lên vai Giang Trần, nói:
- Trần ca, nam tử thế gian có ngàn ngàn vạn vạn, tại sao Hoàng Nhi chỉ thích một mình chàng? Là bởi vì chàng có cảm giác trách nhiệm. Chàng học thức uyên bác, là người rộng lượng, trên người chàng có quá nhiều khí chất khiến cho Hoàng Nhi thưởng thức. Nam tử xuất chúng như chàng làm sao chỉ có một mình Hoàng Nhi ái mộ cơ chứ? Đan Phi cũng tốt, hai tỷ muội Lăng gia ở Đan Kiền Cung cũng tốt. Các nàng ai mà không tình thâm với chàng? Ngay cả Câu Ngọc tỷ tỷ lúc đó chẳng phải lặng lẽ chôn dấu phần tình cảm này hay sao?
Hoàng Nhi cực kỳ thông minh, nàng đi theo Giang Trần lâu như vậy, há không biết Giang Trần được nữ hài tử hoan nghênh thế nào chứ?
Nhất là Lăng Bích Nhi và Lăng Huệ Nhi, Hoàng Nhi càng biết rõ. Thậm chí Hoàng Nhi còn từng nhìn thấy Lăng Huệ Nhi chủ động lấy tay Giang Trần đặt lên ngực mình.
Chỉ là Hoàng Nhi vô cùng thông minh, chưa bao giờ nói toạc ra những chuyện này. Nàng để cho tất cả mọi chuyện thuận theo tự nhiên. Nếu như Giang Trần thực sự có cảm tình với những nữ tử này, nàng cũng không ngăn cản, trách cứ Giang Trần.
Nữ tử thế gian, hơn phân nửa đều si tình. Đều hận không thể khiến cho nam tử xuất sắc là của một mình mình.
Chỉ là có những lúc, cuối cùng chỉ là suy nghĩ một bên tình nguyện.
Hoàng Nhi không phải là nữ tử thế tục bình thường. Nàng yêu càng thêm đơn thuần, thực sự càng thêm vô tư. Sớm đã siêu thoát loại hệp hòi thế tục này.
Cho nên đối với Đan Phi, Hoàng Nhi sao có thể sinh ra địch ý gì chứ? bản tính nàng cũng không phải là loại người ích kỷ như vậy.
Huống chi sự trong sạch của Đan Phi đã bị Giang Trần hủy, sau khi xảy ra đoạn tình cảm với Giang Trần, lại không có ở gần Giang Trần mà lựa chọn rời đi.
Tình cảm bực này càng làm cho Hoàng Nhi nàng kính nể.
- Trần ca, chàng không nên tự trách. Cuộc đời này của Hoàng Nhi nếu như không có Trần ca, có lẽ đã sớm giống như hoa vàng ngày mai, sớm héo rũ. Là chàng cho Hoàng Nhi hy vọng trọng sinh, cũng là màu sắc rực rỡ trong cuộc đời Hoàng Nhi. Tự nhiên Hoàng Nhi hy vọng bên người chàng có thêm người quan tâm, yêu thương chàng.
Hoàng Nhi nói tới đây cũng động tình vô cùng, đầu dán vào ngực Giang Trần, cảm nhận khí tức nam nhân nóng bỏng của Giang Trần. Chỉ cảm thấy hạnh phúc dạt dào, tất cả những thứ khác đều không còn quan trọng.
Giang Trần ôm Hoàng Nhi vào trong ngực, nhẹ nhàng vuốt mái tóc Hoàng Nhi, nhẹ giọng hỏi:
- Hoàng Nhi, Hạ Hầu Tông kia hiện tại rốt cuộc có tu vi gì?
Nói tới Hạ Hầu Tông, thân thể Hoàng Nhi khẽ run lên. Hiển nhiên cái tên này mang tới cho nàng rất nhiều ác mộng.
- Hoàng Nhi, không cần phải lo lắng. Cái tên này rất nhanh sẽ xóa tên khỏi Vạn Uyên đảo. Ác mộng mà hắn mang tới cho nàng ta sẽ đích thân xóa chúng.
Hoàng Nhi hơi kinh hãi:
- Trần ca, chàng muốn đi khiêu chiến Hạ Hầu tông?
Giang Trần lạnh lẽo nói:
- Muốn Hạ Hầu Tông hắn biết mất thì cần gì phải đi khiêu chiến. Ta không ngu, trước khi thực lực tuyệt đối không tới, cần gì phải đối chiến với Hạ Hầu gia tộc?
- Trần ca, thiên phú võ đạo của chàng tuyệt đối mạnh hơn Hạ Hầu Tông. Nếu như chàng có xuất thân ngang với Hạ Hầu Tông, hắn căn bản không có tư cách đánh đồng với chàng. Nhưng mà hắn xuất thân ở Hạ Hầu gia tộc. Hưởng thụ tài nguyên tốt nhất của Hạ Hầu gia tộc, đãi ngộ tốt nhất. Cho nên tu vi võ đạo của hắn trước mắt...
- Hoàng Nhi, nàng không cần phải lo lắng, có gì nói đó. Ta cũng phải lý giải toàn bộ các mặt của Hạ Hầu gia tộc này một chút.
Hoàng Nhi bỗng nhiên có chút ngoài ý muốn nói:
- Trần ca, muội nhớ dường như muội chưa từng nói tên Hạ Hầu Tông với chàng, chẳng lẽ là Yến Thanh Tang nói với chàng?
- Hắn sao?
Giang Trần cười khổ:
- Hắn chỉ sợ ta đi tìm nàng, về chuyện này hắn vô cùng cứng nhắc. Ta chỉ cần nhắc về nàng hắn sẽ trở mặt. Tiểu tử này ngoan cố vô cùng.
- Vậy chàng từ đâu biết rõ Hạ Hầu Tông?
Hoàng Nhi có chút tò mò.
- Ta tới Vạn Uyên đảo, cũng nghe người ta nghị luận qua việc này. Còn nữa, Hạ Hầu Tông có một tộc đệ, gọi là Hạ Hầu Kinh. Trước đây từng mang theo một nhóm người đi tới cương vực nhân loại làm mưa làm gió, đã bị ta tiêu diệt.
- Ồ? Chàng tiêu diệt Hạ Hầu Kinh?
- Sao nào?
Giang Trần khẽ giật mình?
- Hạ Hầu Kinh là thiên tài xếp thứ ba Hạ Hầu gia tộc. Địa vị so với Hạ Hầu Hi lần này tới đây còn lớn hơn một chút. Nhưng mà Hạ Hầu Kinh này so với Hạ Hầu Tông mà nói lại thấp hơn một bậc. Hắn dường như luôn không phục Hạ Hầu Tông, không phục địa vị của đối phương trong Hạ Hầu gia tộc.
- Đúng vậy, chính vì hắn không phục, mới dẫn người tới cương vực nhân loại. Kiến tạo một Phong Vân giáo làm mưa làm gió, thiếu chút nữa đảo loạn cương vực nhân loại.
Hoàng Nhi khiếp sợ không thôi.
- Trần ca, chàng giết Hạ Hầu Kinh?
- Đúng, dù sao cũng không có khả năng hòa giải. Một không làm, hai là làm tận gốc. Người Hạ Hầu gia tộc, giết một coi như lãi mọt. Hạ Hầu gia tộc này nếu như không biết tự lượng sức, ta sẽ khiến cho gia tộc này xóa tên trong Vạn Uyên đảo, biến mất sạch sẽ.
Giang Trần tuyệt đối không phải mạnh miệng, hắn cũng biết, Hạ Hầu Tông này còn tồn tại, hắn và Hạ Hầu gia tộc nhất định sẽ không chết không thôi.
- Trần ca, Hạ Hầu tông này chính là một đời trẻ tuổi trong thập đại thần quốc. Một trong những thiên tài kiệt xuất nhất. Nghe nói hắn lần này bế quan đã bắt đầu trùng kích Trung Thiên Vị.
- Ồ?
Hai mắt Giang Trần sáng ngời, ngược lại cũng có một ít hứng thú. Nếu như nói Hạ Hầu Tông chỉ là Thiên Vị nhất trọng, nhị trọng, Giang Trần quả thực không đặt vào trong mắt.
Nghe nói Hạ Hầu Tông này dùng tuổi còn trẻ trùng kích Trung Thiên Vị, thật sự khiến cho Giang Trần có chút ngoài ý muốn.
- Có ý tứ.
Giang Trần nhẹ nhàng cười nói:
- Xem ra tiểu tử này quả thực có tư cách làm đối thủ của ta.
Hoàng Nhi thấy vẻ mặt Giang Trần lạnh nhạt, cũng không có bởi vì ba chữ Trung Thiên Vị này mà hốt hoảng thất thố, trong lúc nhất thời trong lòng an tâm hơn không ít.
Nàng biết rõ ái lang của nàng có năng lực vượt cấp chiến đấu. Nhưng mà ở Vạn Uyên đảo, nàng hy vọng Giang Trần nên bình tĩnh một chút, cản thận một chút.
- Trần ca, hắn trùng kích Trung THiên Vị cũng chưa chắc đã thành công. Mà Trần ca chàng tương lai trong vòng một hai năm nhất định có thể trùng kích Thiên Vị. Đến lúc đó chênh lệch cảnh giới của các người sẽ càng ngày càng rút ngắn. Muội tin rằng trong cùng cảnh giới, chàng có thể dễ dàng thắng hắn.
- Ha ha, thắng Hạ Hầu Tông dễ dàng, chỉ là bước đầu tiên của ta mà thôi. Mục tiêu cuối cùng của ta là đánh Hạ Hầu gia tộc, diệt trừ hậu hoạn, cứu phụ mẫu nàng ra.
Hoàng Nhi nghe vậy trong lòng ấm áp không thôi.
Từ đầu tới cuối Giang Trần không có quên phụ mẫu nàng. Một nam nhân che chở nữ nhân, có đôi khi không chỉ đơn thuần là yêu mến một mình nàng, mà phải thay nàng suy nghĩ.
Mà nhược điểm lớn nhất của Hoàng Nhi hiện tại chính là phụ mẫu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...