Giang Trần quét mắt qua, phát hiện hai linh hạp không giống bình thường.
Mở ra xem xét, Giang Trần cũng hít sâu một ngụm khí lạnh.
- Linh dược cấp bậc Chư Thiên.
Linh dược kỳ thực cũng có phẩm cấp, đối với võ giả thế tục mà nói, linh dược Thiên cấp chính là đỉnh phong. Thế nhưng trên thực tế linh dược Thiên cấp cũng không thực sự là linh dược Thiên cấp. Mà chỉ là một loại xưng hô trên lý luận mà thôi, bởi vì linh dược Thiên cấp tương đương với cường giả Đế cảnh.
Cái gọi là linh dược Thiên cấp cũng không có trải qua thiên địa pháp tắc khảo nghiệm.
Còn linh dược chân chính vượt qua thiên địa pháp tắc khảo nghiệm, linh dược nhận được pháp tác thiên địa tán thành, đó chính là linh dược cấp bậc Chư Thiên.
Đương nhiên linh dược cấp bậc Chư Thiên cũng chỉ là một cách gọi chung mà thôi.
Những linh dược cấp bậc Chư Thiên mới thực sự là linh dược hữu dụng cho cường giả cấp Thiên Vị.
Giang Trần nhìn thấy hai gốc linh dược cấp bậc Chư Thiên, trong lúc nhất thời cảm thấy vô cùng thân thiết. Đây mới là linh dược mà kiếp trước hắn tiếp xúc tương đối nhiều a.
Tuy rằng hai gốc linh dược này trong đám linh dược Chư Thiên chỉ là tồn tại hạ đẳng, nhưng mà ít ra cũng đã làm cho Giang Trần tìm ra được cảm giác thân thiết.
- Không tệ, không tệ.
Giang Trần thưởng ngoạn hai gốc linh dược cấp bậc Chư Thiên này, tưởng tượng tới thời điểm vuốt ve linh dược Chư Thiên kiếp tước, trong lúc nhất thời Giang Trần cảm thấy hoài niệm không thôi.
- Ta nhất định phải cố gắng, nhất định phải siêu việt thiên địa pháp tắc, cảm ngộ Chư Thiên, thăm dò Chư Thiên đại thế giới.
Giang Trần càng nghĩ tới kiếp tước càng xúc động, loại cảm xúc lắng đọng trong lòng hắn từ kiếp trước tới kiếp này bạo phát ra.
Thật lâu sau hắn mới khống chế được cảm xúc, đem hai gốc linh dược cấp bậc Chư Thiên này cất đi. Hai gốc linh dược này hiện tại hắn còn không dùng được, nhưng mà tương lai nhất định có thể dùng được.
Trong lúc nhất thời, loại thứ tốt này, Giang Trần tuyệt đối không ngại nhiều.
Sau khi kiểm kê đan dược và linh dược, còn có một ít vật phẩm, Giang Trần cũng lựa chọn lưu lại một chút. Đại bộ phận đều không có lưu giữ.
Về phần công pháp, cũng là thứ mà Thư Vạn Thanh này cất giấu nhiều nhất.
Trong nhẫn trữ vật này, điển tịch về công pháp thậm chí còn có mấy vạn. Hơn nữa cơ hồ tất cả điển tịch đều là tồn tại vô cùng hi hữu.
Thư Vạn Thanh này cũng là người có tâm, mỗi một loại công pháp, cấp bậc gì đều có ghi lại rõ ràng trên một tờ giấy.
- Chậc chậc, lão gia hỏa này đời này đoán chừng chuyên tâm làm chuyện càn quét như vậy a. Một người cho dù sống trên vạn năm, muốn cất chứa nhiều thứ như vậy cũng không dễ a.
Giang Trần cũng cảm thán nói.
Về phần những điển tịch này Giang Trần không có bao nhiêu hứng thú. Nhưng mà Giang Trần không thể không thừa nhận, đây là một bút tài phú.
- Những điển tịch này có rất nhiều đều là điển tịch thất truyền trong nhân tộc. Thư Vạn Thanh này ích kỷ như vậy, thu cho mình dùng. Cũng không để cho chúng lưu truyền ra bên ngoài. Cương vực nhân loại suy bại như vậy, nguyên nhân là ở chỗ này.
Giang Trần nghĩ tới đây cũng tức giận mà không có chỗ phát tiết.
Hiện tại cuối cùng Giang Trần cũng hiểu rõ, vì sao cương vực nhân loại sau cuộc chiến phong ma thượng cổ lại suy bại tới mức thê thảm như vậy. Hóa ra nguyên nhân ở chỗ này. Có quá nhiều cường giả đỉnh cấp tư tâm quá nặng. Đem tài nguyên, các loại thứ tốt trở thành vật phẩm tư nhân, mà khong chịu truyền thừa xuống dưới.
Nếu như cương vực nhân loại có một trăm Thư Vạn Thanh, đại bộ phận tài nguyên của cương vực nhân loại vĩnh viễn không có cách nào chảy ra ngoài.
Cứ như vậy, cương vực nhân loại càng ngày càng suy bại.
Giang Trần có thể đoán ra được. Nếu như mình đem hơn vạn điển tịch này phân phát xuống dưới. Trong vòng ngàn năm tương lai, cương vực nhân loại tuyệt đối có thể xuất hiện hơn trăm nhà tương đương với tông môn nhất phẩm.
Bởi vì rất nhiều điển tịch ở đây hoàn toàn không kém điển tịch trấn tông của các tông môn nhất phẩm. Rất nhiều, rất nhiều thậm chí còn vượt quá điển tịch trấn tông của các tông môn.
Đương nhiên Giang Trần đối với điển tịch không quá thích thú. Bản thân hắn có trí nhớ kiếp trước, đây chính là một bảo khố điển tịch cực lớn, hơn nữa cấp độ điển tịch còn cao và phong phú hơn những thứ này gấp vạn lần.
Nhưng mà đối với cương vực nhân loại mà nói, những điển tịch võ đạo này bản thân vốn thuộc về nhân tộc. Giang Trần cảm thấy mình có trách nhiệm lần nữa lưu truyền, truyền xuống cho hậu thế cương vực nhân loại.
Giang Trần kiểm kê những điển tịch này, trong lòng đã có chủ ý đại khái.
Tiếp tục kiểm kê những thứ trong nhẫn trữ vật của Thư Vạn Thanh, tuy rằng đều không tệ lắm, nhưng mà những thứ hữu dụng vớ Giang Trần cơ hồ không có.
Ngay khi Giang Trần cho rằng kiểm kê gần xong, có thể kết thúc quá trình, bỗng nhiên ánh mắt Giang Trần quét qua một cái hộp trong góc.
- Ồ? Thứ này giấu trong khe hẹp này là có ý gì?
lòng hiếu kỳ của Giang Trần bị câu dẫn ra, vốn hắn cho rằng kiểm kê hoàn tất, không ngờ tới trong góc này lại còn có một cái hộp như vậy.
Giang Trần cầm nó trong tay, nhưng mà Giang Trần cũng không vội mở ra.
Mà hắn để xa xa, giương tay lên, một đạo ám khí nhẹ nhàng đánh vào trên cái khóa hộp. Tiếng khóa mở ra vang lên.
Sau khi khóa được mở ra, hộp cũng được mở ra theo.
Không có nguy hiểm mà Giang Trần đã đoán trước. Giang Trần vận dụng Thiên Mục thần đồng điều tra từ xa, phát giác không có một chút uy hiếp nào, lúc này mới đi qua.
Hộp này, đồ vật bên trong vô cùng tinh xảo, đủ thấy giá trị xa xỉ của nó.
Trong hộp có ba ngăn
Mỗi một ngăn đều đặt một thứ đồ vật giống như đan dược. Giang Trần nhìn thấy thứ này, trong lòng khẽ động, thứ này quả thực vô cùng quen mắt.
- Xá lợi võ đạo?
Giang Trần cơ hồ không thể tin được vào mắt mình.
Đây thực sự là xá lợi võ đạo. So với Minh Đà xá lợi mà hắn vừa mới luyện hóa hoàn toàn không sai biệt lắm. CHỉ là cấp độ của ba miếng xá lợi võ đạo này rõ ràng còn cao hơn một chút.
Chuyện này khiến cho Giang Trần có chút kinh ngạc, không thể nghi ngờ, ba miếng xá lợi võ đạo này đều có cấp bậc Đế cảnh.
- Thư lão đầu từ nơi nào thu được nhiều xà lợi võ đạo của Đế cảnh như vậy?
Trong đầu Giang Trần tràn ngập nghi hoặc. Nhắc tới xá lợi võ đạo đế cảnh, đối với Thư lão đầu này mà nói, nhất định không có bất kỳ tác dụng nào.
Thế nhưng mà lão người trời sinh có tính cách thu thập mọi thứ này mà nói, có lẽ căn bản sẽ không quản những vật này, chỉ cần là đồ tốt, ai đến hắn cũng không có cự tuyệt.
Nhưng mà có thể thu thập được ma miếng Xá lợi võ đạo, hơn nữa đều là đế cảnh, chuyện này quả thực khiến cho Giang Trần có chút ngoài ý muốn.
Dù sao loại vật như xá lợi võ đạo vô cùng hiếm thấy. Đại bộ phận cường giả võ đạo đạo, khi dương thọ gần hết, đều hy vọng kỳ tích xuất hiện.
Cũng không phải ai cũng có dũng khí, đem tinh hoa võ đạo cả đời mình luyện hóa thành xá lợi võ đạo, chuyện này là không thực tế.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...