Thanh âm còn chưa rơi xuống, một bóng dáng hồng sắc, phi tốc từ trong cửa chạy ra, Diệp Dung nhiệt tình như lửa, trực tiếp phóng tới bên Giang Trần, đến cái hùng ôm.
- Huynh đệ, nhớ chết ta rồi. Một mực trông mong ngươi tới, hôm nay cuối cùng chờ ngươi đến rồi.
Diệp Dung hai tay cầm lấy bả vai Giang Trần, từ trên xuống dưới đánh giá.
- Hắc, xem ra, huynh đệ ngươi dọc theo con đường này, tựa hồ có không ít chuyện a.
Giang Trần cười khổ nói:
- Nếu ngươi nói cho ta biết, đến vương đô khúc chiết như vậy, ta nhất định sẽ không cự tuyệt ngươi đi biên cảnh tiếp ta.
- Làm sao vậy?
Sắc mặt Diệp Dung vương tử trầm xuống.
- Hẳn là có hỗn đản không có mắt nào, trêu chọc huynh đệ của ta?
Giang Trần thở dài:
- Nói rất dài dòng, quay đầu lại từ từ nói.
- Đi, đi vào đi vào, đều đi vào lại nói. Ta lập tức thiết yến, tẩy trần cho các ngươi. Hôm nay thật sự là ngày đại hỉ, phải uống vài chén. Hắc hắc, ta từ Bảo Thụ Tông cầu tới rượu ngon, một mực không cam lòng uống, hôm nay mọi người phải say một trận!
Với tư cách vương tử, tính cách này của Diệp Dung, kỳ thật chưa hẳn là hỉ.
Nhưng mà, với tư cách bằng hữu, Diệp Dung tiêu sái như vậy, thật ra khiến Giang Trần càng thêm hảo cảm. Ít nhất, Diệp Dung này không có ở trước mặt hắn giả vờ giả vịt, làm một bộ cao thấp tôn ti kia.
Hơn nữa, Diệp Dung cũng rất thủ quy củ, tuy trong đội ngũ đi theo Giang Trần, có mỹ nữ gợi cảm như Câu Ngọc, cũng có mỹ nữ thanh thuần như Ôn Tử Kỳ, nhưng mà ánh mắt Diệp Dung đảo qua các nàng, thủy chung mang theo phong độ nhẹ nhàng, ánh mắt không có nửa phần tục tĩu.
Điểm này, đối với thượng vị giả mà nói, càng khó được.
Phanh!
Diệp Dung hung hăng để chén rượu xuống:
- Càn Lam Bắc Cung? Sớm nghe nói Càn Lam Bắc Cung rất hung hăng càn quấy, môn hạ đệ tử thường xuyên làm một ít hoạt động giết người cướp của, ta vẫn cho là tin đồn có chút khuyếch đại. Nói như vậy, tin đồn chẳng những không có khuyếch đại, ngược lại là bảo thủ.
- Huynh đệ, ngươi đừng nóng giận. Những thứ này, ta đều nhớ kỹ. Một ngày nào đó, sẽ để bọn hắn cả vốn lẫn lời trả giá thật nhiều.
Giang Trần cười cười:
- Đều là một ít tôm tép nhãi nhép, không lên được mặt bàn. Không cần Diệp huynh ngươi quan tâm, điểm ấy sự tình, ta xử lý được.
- Ha ha, đúng vậy! Huynh đệ, dùng thiên phú của ngươi, nếu như có thể tiến vào Bảo Thụ Tông, những hỗn đản này, tương lai ngươi muốn giẫm như thế nào, liền giẫm như thế đó.
Giang Trần từ chối cho ý kiến gật gật đầu, nâng chén nói:
- Đến, Diệp huynh, chúng ta uống một ly.
Sau khi tiệc tàn, Diệp Dung nói:
- Huynh đệ, ngươi tới vương đô, rất nhiều sự tình ta phải nói cho ngươi tinh tường.
- Ngươi nói đi.
- Thứ nhất, ngươi là khách khanh của ta, không phải tùy tùng của ta. Bởi như vậy, ngươi không thể ở trong vương phủ. Bởi vì ở trong vương phủ, hoặc là người vương phủ, hoặc là tôi tớ vương phủ. Khách khanh, cuối cùng là người ngoài, cho nên, ngươi phải ở phủ đệ bên ngoài.
Giang Trần cũng không nghĩ ở trong vương phủ, nhiều người như vậy, ở vương phủ hiển nhiên là bất tiện, ăn nhờ ở đậu hoàn toàn chính xác không có ý tứ.
- Cái này đơn giản, đến lúc đó ta đi địa phương thanh tịnh nào đó, đặt mua một trang viện.
Giang Trần tài lực kinh người, tuy đây là Thiên Quế Vương Quốc, hắn lại không cho là mình sẽ mua không nổi một trang viện.
Diệp Dung sờ lên mũi, cười khổ nói:
- Không có đơn giản như vậy. Mua trang viện, không phải nói mua liền mua.
- A? Hẳn là Thiên Quế Vương Quốc tấc đất tấc vàng? Trang viện đều bán giá trên trời?
- Giá trên trời ngược lại không phải, dùng tài lực của ngươi, ta tin tưởng không thành vấn đề. Nhưng mà ở Thiên Quế Vương Quốc, đại trang viện, không phải ngươi muốn mua liền mua. Trang viện cấp bậc gì, phải có thân phận ấy. Ngươi ở Đông Phương Vương Quốc thân phận cao thượng, nhưng ở Thiên Quế Vương Quốc, bây giờ còn là một kẻ bạch thân.
Diệp Dung nói như vậy, Giang Trần xem như đã minh bạch.
Thì ra, Thiên Quế Vương Quốc này đặt mua sản nghiệp, còn phải phân đủ loại khác biệt. Không có thân phận cao quý, liền mua không được nhà cửa tương ứng.
Vừa nói như vậy, Giang Trần cũng đã hiểu.
Kỳ thật ở Đông Phương Vương Quốc cũng không sai biệt lắm, khu vực xa hoa, cũng không phải người bình thường muốn ở liền ở được. Coi như là đầu lĩnh giới kinh doanh, không có công danh địa vị tương ứng, tuyệt đối là không thể ra vào khu vực quý tộc.
Đông Phương Vương Quốc không có văn bản quy định rõ ràng, nhưng quy tắc ngầm là ai cũng hiểu.
Thiên Quế Vương Quốc, so với Đông Phương Vương Quốc càng thêm triệt để, rõ ràng có luật pháp quy định.
Thân phận gì, ở nhà cửa đó, thanh thanh sở sở, ngươi muốn vi phạm, không có cửa đâu. Có tiền ngươi cũng mua không được.
Lại nói tiếp, Thiên Quế Vương Quốc quả nhiên cùng quốc gia khác bất đồng. Dùng danh khí của Giang Trần, Hắc Nguyệt Quốc trực tiếp đồng ý vị trí Nhất phẩm chư hầu.
Đến Thiên Quế Vương Quốc, đường đường vương tử Diệp Dung, cũng không có cách nào giúp hắn ăn gian.
Như vậy xem ra, Thiên Quế Vương Quốc, vận chuyển so với Đông Phương Vương Quốc cùng Hắc Nguyệt Quốc càng hợp lý hơn, ở trên quy tắc, cũng tàn khốc hơn nhiều.
- Diệp huynh, con đường lấy được thân phận, có mấy loại?
- Cái này cũng không ít. Quan chức cùng quân chức, cái này không cần nói. Hai phương hướng này, muốn thăng lên cũng nhanh, nhưng mà cạnh tranh rất lớn.
- Ngoại trừ quan chức cùng quân chức, là một ít cơ cấu tông môn rồi. Nói thí dụ như phương diện đan dược, phương diện luyện khí, các nghành cùng tu luyện có quan hệ, bọn hắn đều có rất nhiều danh ngạch quý tộc. Bảo Thụ Tông ở Thiên Quế Vương Quốc có Tứ đại đạo tràng. Tứ đại đạo tràng này, cũng nắm giữ rất nhiều danh ngạch quý tộc.
- Tứ đại đạo tràng?
- Đúng, Tứ đại đạo tràng. Ngươi gặp được Càn Lam Bắc Cung, là một trong Tứ đại đạo tràng. Còn có Càn Lam Nam Cung, Thanh Dương Cốc Thanh Dương đạo tràng, Đa Bảo đạo tràng. Tịnh xưng Tứ đại đạo tràng.
- Càn Lam Bắc Cung, còn có Càn Lam Nam Cung?
- Ân, Càn Lam Bắc Cung căn bản là khống chế miền tây, mà Càn Lam Nam Cung thì khống chế vùng phía nam. Thanh Dương Cốc ở trung bộ vương quốc. Đa Bảo đạo tràng, thì trực tiếp thiết lập ở vương đô.
Diệp Dung kiên nhẫn giải thích:
- Nếu không như vậy đi, ta ở Càn Lam Nam Cung có chút quan hệ tư nhân, có thể giúp ngươi lấy được một ghế quý tộc. Bất quá, quan hệ tư nhân, tối đa chỉ là Bát phẩm quý tộc, lại cao, rất khó làm.
Quý tộc Thiên Quế Vương Quốc, phân ra Cửu phẩm.
Cửu phẩm thấp nhất, Nhất phẩm cao nhất.
Như Diệp Dung vương tử, tự nhiên là Nhất phẩm, nếu có thể lập làm Thái tử, thì thoát ly phẩm cấp, trực tiếp là Hoàng gia rồi.
- Càn Lam Nam Cung?
Mặc dù Giang Trần biết Càn Lam Nam Cung cùng Càn Lam Bắc Cung là hai cổ thế lực bất đồng, nhưng mà nghe được cái tên này, hắn vẫn cảm thấy có chút khó chịu.
- Đi quan hệ coi như xong. Ngày mai ta đi một chút, các phương diện hiểu rõ tình huống thoáng một phát. Đến một vùng đất mới, trước quen thuộc a. Chỗ ở, trước tìm khách sạn là được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...