́i Khổng Tước linh. (1)
Chỉ là, sau khi nàng giao thủ vài lần với Tần Thập Tam này, trong lòng Đan Phi kinh ngạc không thôi. Tên đại hán đầu trọc kia chỉ nói Tần Thập Tam có tu vi là Thánh Cảnh sơ giai, thế nhưng mà theo Đan Phi thấy, Tần Thập Tam này tuyệt đối là Thánh Cảnh trung giai. Thậm chí luận tu vi phẩm cấp vẫn còn phía trên nàng.
Cũng may những năm này Đan Phi đi theo Khổng Tước đại đế, những thứ học được đều là võ đạo thượng thừa. Tu vi kém một trọng, đối với Đan Phi mà nói tuy rằng là yếu thế, nhưng mà cũng không phải không thể lấp đầy.
Sở dĩ hiện tại dưới mấy chiêu nàng đang ở thế hạ phong, chỉ đơn giản có hai nguyên nhân mà thôi.
Thứ nhất nàng kiêng kỵ Tần Thập Tam kia ra tay với những nữ tử thế tục bên dưới.
Thứ hai, tuy rằng tu vi Đan Phi tăng lên một mảng lớn. Thế nhưng kinh nghiệm thực chiến lại cực kỳ thiếu sót. Lúc nàng tiến vào Lưu Ly vương thành còn chưa tới Nguyên Cảnh. Lần này rời khỏi Lưu Ly vương thành, đã là Thánh Cảnh tứ trọng.
Trong khoảng thời gian đó nàng không có bất kỳ kinh nghiệm giao chiến nào. Đây cũng là nguyên nhân khiến nàng chịu thiệt.
Một ít võ giả trước đó, bởi vì nàng là Thánh Cảnh tứ trọng, giết võ giả Nguyên Cảnh quả thực giống như người lớn đánh trẻ nhỏ vậy. Là thực lực tuyệt đối nghiền nát, không có bất kỳ lo lắng gì.
Giờ phút này chống lại Tần Thập Tam, thiếu sót trên các mặt, các nhân tố của nàng đã biểu hiện trong trận chiến.
Tần Thập Tam cũng âm thầm ngạc nhiên:
- Cô nàng này dường như là thái điểu vừa ra giang hồ a? Nhìn kinh nghiệm giao thủ của nàng quả thực không có bao nhiêu. Thế nhưng mà vũ kỹ và công pháp nàng thi triển lại vô cùng tinh diệu. Nữ tử này rốt cuộc có địa vị gì? Nếu như thực sự là tới từ đại tông môn, nếu như ta bắt nàng, chẳng phải là rước họa vào thân hay sao?
Kỳ thực trong lòng Tần Thập Tam cũng có chút lo lắng, có cảm giác đâm lao phải theo lao. Nữ tử như vậy hắn thực sự đã thèm tới nhỏ dãi. Thịt mỡ tới miệng, không thể nào cứ bỏ qua như vậy được.
Thế nhưng mà hắn lại mơ hồ có chút lo lắng, vạn nhất thực sự địa vị của nữ tử này cao, mình tuyệt đối là tự rước lấy họa.
- Không có... Nếu như là đệ tử đại tông môn, tuyệt đối không có khả năng một chút kinh nghiệm nào cũng không có. Đệ tử đại tông môn từ nhỏ đã lịch lãm rèn luyện bên ngoài. Kinh nghiệm tác chiến so với Tần mỗ ta còn phong phú hơn. Đại tông môn cạnh tranh tàn khốc, đệ tử tông môn không có kinh nghiệm như vậy, đừng nói là ở bên ngoài, cho dù ở trong tông môn nhà mình căn bản không thể lăn lộn được. Trong lòng Tần Thập Tam tự an ủi bản thân mình như vậy.
Nghĩ tới đây, khi ra tay Tần Thập Tam càng thêm hung hãn.
Một thanh trường đao rộng bản, khí thế kinh người, mỗi một đao được chém ra đều giống như có khí thế chặt đứt núi cao, chém đứt sóng biển. Ép khiến cho Đan Phi liên tiếp lui lại.
Đan Phi vô cùng thông minh, nàng biết rõ kinh nghiệm giao chiến của mình thiếu sót, bởi vậy dứt khoát áp dụng thế tuhr, trong lòng tính toán kế sách ứng phó.
Đan Phi tuy rằng thiếu kinh nghiệm, thế nhưng nàng lại là một người cực kỳ thông minh. Bởi vậy tuy rằng liên tiếp bại lui, thế nhưng cũng không có vẻ gì là thua cuộc.
- Tần Thập Tam này cực kỳ hèn hạ, nếu như ta thi triển thủ đoạn áp chế hắn, hắn tất sẽ dùng những nữ tử thế tục này kiềm chế, cản tay ta.
Đầu óc Đan Phi nhanh chóng vận chuyển:
- Muốn giết hắn phải trong một kích. Nếu không cho dù sắp chết hắn cũng sẽ kéo những nữ tử thế tục này làm đệm lưng.
Tuy rằng Đan Phi không quen biết những nữ tử này, thế nhưng muốn nàng thấy chết không cứu, xem chúng sinh là con sâu cái kiến, nàng làm không được, cũng không phù hợp với tính cách của nàng.
Về phần Tần Thập Tam này, tuy rằng thoạt nhìn rất có tư thế áp chế Đan Phi nàng. Thế nhưng ở sâu trong lòng Đan Phi nàng cũng không sợ hãi.
Những năm này nàng rốt cuộc cũng là người đi theo Khổng Tước đại đế tu hành, được Khổng Tước đại đế chỉ điểm, dựa vào tình trạng của nàng mà Khổng Tước đại đế còn làm ra một bộ luyện thể thuật.
Quan trọng nhất chính là trên người nàng còn có một ít trang bị cao cấp mà Khổng Tước đại đế giao cho nàng.
Những bảo vật này khiến cho nàng ngay cả gặp phải cường giả Hoàng cảnh cũng có vốn liếng tự bảo vệ tính mạng. Chứ đừng nói chỉ là một gia hỏa có thực lực tương xứng với nàng, Thánh Cảnh trung giai.
Tần Thập Tam nào đâu biết được những thứ này? Thanh trường đao rộng bản kia ngày càng hung mãnh, gắt gao áp chế Đan Phi. Chuyện này khiến cho lòng tin của Tần Thập Tam tăng trưởng hơn nhiều, còn có một loại cảm giác chinh phục mãnh liệt. Làm cho hắn dần dần quên đi sự lo lắng và kiêng kỵ lúc trước.
Giờ phút này hắn chỉ có một ý nghĩ trong đầu, đó chính là bắt lấy nữ tử mỹ mạo này.
Tần Thập Tam tung hoành giang hồ nhiều năm như vậy, không phải là chưa từng nhìn thấy nữ tử mỹ mạo. Thế nhưng khí chất của nữ tử trước mắt này quả thực là lần đầu tiên hắn gặp qua.
Mặc dù ngẫu nhiên nhìn qua, những thiên tài trong hàng loạt tông môn nhất phẩm đỉnh cấp kia so với Tần Thập Tam hắn căn bản không cùng trong một thế giới, đều là tồn tại cao cao tại thượng, là tồn tại mà hắn cần ngưỡng mộ.
Nói trắng ra chính là chênh lệch giữa con cóc và thiên nga.
Mà giờ khắc này hắn cảm giác, cảm thấy có một đầu thiên nga đã tới gần miệng hắn.
Trong lòng Tần Thập Tam kỳ thực cũng có tính toán curah ắn, giết hay không giết những nữ tử thế tục kia đối với hắn không sao cả. Sở dĩ hắn làm như vậy là hoàn toàn để áp chế Đan Phi ném chuột sợ vỡ bình.
Trên thực tế, hắn vốn không muốn động thủ ở dưới mặt đất.
Động thủ ở dưới mặt đất, cường giả Thánh Cảnh giao chiến, uy năng, lực phá hoại rất lớn. Nơi này là cơ nghiệp Thụ Linh tông của hắn, hắn cũng không muốn phá hỏng quá nwajng.
Cho nên hắn luôn giao chiến với Đan Phi trên không trung.
Ngay khi hai người giao chiến, tu sĩ khắp nơi trong Thụ Linh tông cũng nhao nhao từ trong chỗ tốt chui ra. Nhìn qua trận đại chiến trên không trung này.
Mấy bằng hữu của Tần Thập Tam đều nhao nhao kêu lớn:
- Mọi người thất thần làm gì? Nhanh đi hỗ trợ.
Tần Thập Tam cười to nói:
- Chư vị huynh đệ, các ngươi ở dưới nhìn là được rồi. Nhìn bổn tông chủ bắt tiểu ny tử này thế nào.
- Chú ý cho bổn tông chủ một chút, những con sâu cái kiến thế tục kia nếu như dám chạy ra khỏi đình viện kia nửa bước, giết không tha.
Tần Thập Tam hạ lệnh, triệt để cắt đứt ý nghĩ muốn để cho những nữ tử thế tục chạy trốn của Đan Phi. Nàng biết rõ, mặc dù để cho những nữ tử này chạy trốn, những nữ tử yếu ớt này không có tu vi, căn bản không thể nào đi khỏi phòng ngự bốn phía trong tông môn này. Vừa ra khỏi đình viện này, những nữ tử thế tục này nhất định cũng chỉ con đường chết.
Đan Phi nhìn qua Bảo Thụ tông, bốn phương tám hướng lúc này đều là người. Tối thiếu có hơn ngàn người, đại đa số đều có tu vi Nguyên Cảnh.
Thậm chí còn có mấy võ giả Thánh Cảnh xen lẫn bên trong.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...