Độc Tôn Tam Giới

Đệ tử cửa Phật này, có chút thời điểm quá cứng nhắc a.

Bất quá tính cách có sao nói vậy của hắn, Giang Trần lại không bài xích, mà còn có chút thưởng thức.

- Đông Diệp Đại Sư, gốc Linh Dược này, có lẽ các ngươi nhận ra a?

- Bần tăng không có nhận sai, thì đây là Thiên Địa Lăng Vân Chi a? Bần tăng đã từng bái kiến loại Linh Dược này, là Thiên cấp Linh Dược, nhưng mà trước kia Chân thiếu chủ cũng nói, nếu cấp một dùng Linh Dược đến cân nhắc, thì trình độ là Thiên cấp Linh Dược. Nếu Thiên Địa Lăng Vân Chi này là Thiên cấp Linh Dược, thì có lẽ quy làm cấp một mới đúng. Quy thành siêu phẩm, có phải là khuyếch đại vị trí của nó hay không?

Giang Trần gật gật đầu, cũng không có lập tức cãi lại, mà chỉ vào ngọc giản kia nói:

- Miếng ngọc giản này, đại sư thấy thế nào?

Miếng ngọc giản này, Giang Trần xếp nó ở vị trí đầu não, đủ thấy Giang Trần coi trọng vật này.

Đông Diệp Đại Sư cũng là người thẳng, nói ra:

- Phù văn trên ngọc giản này, bần tăng không nhìn ra được. Bất quá, nếu như Chân thiếu chủ định nó là thứ nhất, phải nói ra lai lịch của nó. Nếu không, định thành thứ nhất siêu phẩm, rất khó phục chúng a.

Tỉnh Trung Đại Đế cười nói:

- Người khác có lẽ không biết, nhưng Chân thiếu chủ, lão phu cảm thấy hắn làm việc rất cẩn thận. Hắn tuyển ngọc giản này là thứ nhất siêu phẩm, nhất định có đạo lý của hắn. Chân thiếu chủ, ta thấy ngươi cũng đừng thừa nước đục thả câu nữa. Học vấn của ngươi, nghe nói đến từ Vạn Uyên đảo, kiến thức mạnh hơn chúng ta nhiều. Nên giải thích giải nghi cho mọi người a.


- Ha ha, đúng vậy. Chân thiếu chủ, ngươi lại thừa nước đục thả câu, lão Hàn ta sẽ nghẹn ra nội thương.

Hàn Thiên Chiến cười nói.

Giang Trần gật gật đầu, chăm chú nói:

- Văn tự trên ngọc giản này, ta vừa vặn nhận ra. Chính là Thượng Cổ cổ ngữ nào đó. Mà nó ghi lại, là một môn Thượng Cổ kỳ công. Ta nghiên cứu thoáng một phát, ngọc giản này ghi lại vô cùng toàn diện, hẳn là một bộ công pháp Thượng Cổ rất nguyên vẹn. Tiềm lực của nó, tuyệt đối có thể so với trấn tông bảo điển của tất cả tông môn Thượng Bát Vực, thậm chí còn hơn.

- Cái gì?

- Có thể so với trấn tông bảo điển của tất cả tông môn Thượng Bát Vực? Còn hơn lúc trước?

Lời này để cho Hàn Thiên Chiến cùng Tố Hoàn Chân cũng khó tiếp thụ.

Mà Tỉnh Trung Đại Đế, thì trợn mắt há hốc mồm.

Tin tức này, thật sự quá dọa người rồi. Muốn nói hiện tại Nhân loại cương vực thiếu thốn nhất là cái gì? Kia chính là tu luyện bảo điển.

Đối với tán tu mà nói, thực tế là như thế. Võ đạo bảo điển tốt, trên cơ bản đều bị thế lực tông môn lũng đoạn. Tán tu ở khối vũ kỹ bảo điển, có thể nói là rất chịu thiệt.

- Chân thiếu chủ, ngươi... không phải ngươi trêu chọc chúng ta chứ?

Tỉnh Trung Đại Đế cũng có chút ít không bình tĩnh rồi.

Nhưng Giang Trần lại cười nhạt một tiếng:

- Khâu giám bảo này, Chân mỗ đã sớm hứa hẹn với mọi người, tuyệt sẽ không có nửa câu nói ngoa.

Đông Diệp Đại Sư lại nghi vấn nói:

- Có lẽ Chân thiếu chủ không nói ngoa, nhưng không có nghĩa là Chân thiếu chủ chứng kiến, là chân tướng. Cũng có thể Chân thiếu chủ cũng nhìn lầm a?

Giang Trần mỉm cười, gật gật đầu:

- Ta nhìn lầm, cũng là có khả năng. Bất quá nếu ta nhìn lầm, thì hậu quả kia ta đến gánh chịu. Vật ấy định thành siêu phẩm thứ nhất, nếu kẻ có được nó cam lòng chuyển nhượng, ta sẽ dùng giá cả của siêu phẩm đệ nhất mua nó.

Nghe được Giang Trần nói như vậy, tất cả mọi người chấn kinh rồi.


Lúc này Tố Hoàn Chân lại nói:

- Chúng ta đã hứa hẹn làm việc công chính, tất cả tranh luận về miếng ngọc giản này, đến lúc đó chúng ta cũng cùng nhau nói rõ là được.

- Có thể, đã tồn tại tranh luận, liền để cho mọi người biết rõ chúng ta tranh luận. Như vậy cũng miễn để mọi người bảo là chúng ta nói dối.

Giang Trần ngược lại vô cùng thản nhiên.

Tuy Đông Diệp Đại Sư không phục, nhưng cũng không nên nói cái gì nữa, gật gật đầu, ánh mắt lại bắn về phía gốc Thiên Địa Lăng Vân Chi kia. Gốc Thiên Địa Lăng Vân Chi này, liệt vào siêu phẩm, Đông Diệp Đại Sư tuyệt đối không phục. Bởi vì hắn bái kiến gốc Linh Dược này, biết đây là Thiên cấp Linh Dược. Cũng không vượt ra phạm trù cấp một a.

Đông Diệp Đại Sư là tính tình ngay thẳng, trong nội tâm có cái gì, liền nói cái đó.

- Chân thiếu chủ, miếng ngọc giản kia, bần tăng không nhìn ra được, cũng phản bác không được. Nhưng mà Thiên Địa Lăng Vân Chi này, bần tăng kiên định cho rằng, nó không xứng liệt vào siêu phẩm. Nhiều lắm là nằm trong hàng ngũ cấp một. Nó chẳng qua là Thiên cấp Linh Dược. Trong bảo vật cấp một, cũng có vài gốc Thiên cấp Linh Dược, không phải cũng có thể liệt vào siêu phẩm sao? Vì sao Thiên Địa Lăng Vân Chi này có thể nổi tiếng?

Thiên Địa Lăng Vân Chi đích thật là Thiên cấp Linh Dược.

Điểm này, Tố Hoàn Chân cũng biết đến, nàng cũng nhận thức Thiên Địa Lăng Vân Chi này.

Đối mặt nghi vấn như vậy, Hàn Thiên Chiến cùng Tỉnh Trung Đại Đế cũng không thể giúp Giang Trần phân biện cái gì. Dù sao, đều là Thiên cấp Linh Dược, nếu như đối đãi khác nhau, cái này có mất công chính rồi.

Chỉ là, tựa hồ Chân thiếu chủ không cần phải làm loại lựa chọn không công chính này a. Chẳng lẽ, hắn còn có cách nghĩ gì khác sao?

Giang Trần rất thong dong, kiên nhẫn thẩm định gốc Thiên Địa Lăng Vân Chi kia, thở dài:

- gốc Thiên Địa Lăng Vân Chi này, niên linh có lẽ ở một ngàn năm đến một ngàn hai trăm năm. Vẫn là ngắt sớm a, nếu qua ba ngàn năm, giá trị của gốc Thiên Địa Lăng Vân Chi này, còn sẽ tăng lên năm đến mười lần.


- Ha ha, trong những Thiên cấp Linh Dược kia, niên linh vượt qua một ngàn năm, cũng là có. Niên linh của gốc Thiên Địa Lăng Vân Chi này đã không tới một ngàn hai trăm năm, vì sao Chân thiếu chủ đối với nó tình hữu độc chung?

Đông Diệp Đại Sư vẫn tỏ vẻ khó hiểu.

Giang Trần cười nói:

- Nếu như chỉ nhìn công hiệu của bản thân Thiên Địa Lăng Vân Chi, nó chỉ là một loại trong Thiên cấp Linh Dược. Nhưng mà, Thiên Địa Lăng Vân Chi còn có một công hiệu đặc thù, chẳng lẽ Đông Diệp Đại Sư không biết?

Đông Diệp Đại Sư sững sờ, vô ý thức lắc đầu. Giám bảo hắn lành nghề, nhưng mà muốn nói Thiên Địa Lăng Vân Chi này còn có cách dùng khác, hắn là thật không biết.

- Xin lắng tai nghe.

Đông Diệp Đại Sư vẫn không chịu cứ như vậy bỏ qua.

Giang Trần cười cười hỏi:

- Đan đạo thế giới, bao hàm toàn diện. Chư vị đều là cường giả đỉnh cấp của Thần Uyên Đại Lục, những đan dược như Nguyên Nguyên Đan, Thánh Tiếu Đan kia, có lẽ không xa lạ gì a?

Đông Diệp Đại Sư thản nhiên nói:

- Loại đan dược cấp thấp như Nguyên Nguyên Đan, bất quá là đan dược cho võ giả Nguyên cảnh sử dụng mà thôi. Thánh Tiếu Đan cao cấp hơn một ít, cũng không quá đáng là để cường giả Thánh cảnh vô điều kiện tăng lên một cảnh giới. Công hiệu cũng không coi vào đâu a? Nói sau, chủ tài liệu của Thánh Tiếu Đan là Thiên Oánh Thảo. Cái này chúng ta ngược lại có nghe nói, lúc trước Chân thiếu chủ lấy được rất nhiều Thiên Oánh Thảo, luyện chế ra không ít Thánh Tiếu Đan a? Thế nhưng mà, cái này cùng Thiên Địa Lăng Vân Chi có quan hệ gì?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui