̉ trốn mất dạng. (2)
- Cũng không phải là không thành kế. Đan cực đại đế hắn cuối cùng cũng là người, cho dù mạnh mẽ tới đâu cũng không đột phá Thiên Vị. Chúng ta lại có nhiều đại đế ở đây như vậy, nếu như thực sự chơi với hắn như vậy, hắn cũng sợ. Loại kiêu hùng như hắn, thoạt nhìn tung hoành thiên hạ, trên thực tế so với ai còn sợ chết hơn.
Giang Trần không ngừng chửi bới Đan cực đại đế, mục đích chỉ có một, chính là để cho mọi người tiêu trừ tâm lý oán hận. Làm cho mọi người không còn kiêng kỵ Đan cực đại đế nữa.
Đan cực đại đế cho dù mạnh mẽ tới đâu, hắn cũng chỉ là đại đế mà không có đột phá Thiên vị.
Chỉ là nếu không có đột phá Thiên vị, hắn vẫn còn là đại đế, thực lực của hắn không có khả năng đột phá tới mức mạnh không ai cản nổi.
Cho dù các đại đế đang ngồi còn cách xa hắn, thế nhưng đó cũng là chênh lệch không thể nào lấp đầy được.
Quả thực Đan cực đại đế kia chưa chắc đã tin có trận pháp Thiên cấp thật. Thế nhưng mà hắn cũng chưa chắc đã dám vạch mặt ở hiện trường.
Lưu Ly vương thành cho dù không có Khổng Tước đại đế, không co Tu La đại đế và Thương Hải đại đế, vậy vẫn còn có sáu đại đế ở đây.
Niêm Hoa đại đế, Vô Song đại đế, Trấn Nhạc đại đế, Tịch Diệt đại đế, Trảm Không đại đế và Bàn Long đại đế, còn một Chân thiếu chủ sức chiến đấu gần tới Đế cảnh.
Đây còn chưa tính huynh đệ Hàn thị của Thiên Kiếm tông và Tố Viện chủ Tố Hoàn Chân của Thiên Thiền cổ viện và Hạ Viện chủ.
Cộng lại, số đại đế đã vượt qua mười.
Đan cực đại đế hắn có ba đầu sáu tay cũng không có khả năng thoáng cái giao thủ với mười đại đế. Đây tuyệt đối là hành động ngại mạng mình dài.
Đan cực đại đế vừa mới rút lui, Thiên Đô chi chủ cũng cười một tiếng:
- Chân thiếu chủ, đại hội chư hầu đã chấm dứt, bổn đế cũng không quấy rầy các ngươi. Ta cáo từ trước.
Nói xong hắn cũng không quay đầu lại mà trực tiếp rời đi.
Thiên Đô chi chủ.
Giang Trần lạnh lùng nhìn bóng lưng Thiên Đô chi chủ đang rời đi, trong mắt đột nhiên hiện lên sát cơ nồng đậm. Tuy rằng song phương hiện tại còn chưa xé rách da mặt.
Thế nhưng nhất định Thiên Đô chi chủ đã biết rõ Chân thiếu chủ hắn chính là Giang Trần, biết rõ Giang Trần chính là Chân thiếu chủ.
Mà Giang Trần cũng rất rõ ràng điểm này.
Vừa rồi hắn giao thủ với Tu La đại đế, cuối cùng lại thi triển Băng Hỏa yêu liên, đây chính là sơ hở, thế nhưng không thể nào không bộc lộ được.
Vốn đối với người không nghiên cứu tầng thân phận này của Giang Trần, tự nhiên sẽ không biết tất cả chuyện này.
Thiên Đô chi chủ nhất định lại biết rõ. Giang Trần và Bất Diệt Thiên Đô có thù không đội trời chung. Bên Bất Diệt Thiên Đô nhất định nắm giữ tất cả manh mối về Giang Trần.
Bất Diệt Thiên Đô vốn đã có bảy tám phần hoài nghi Chân thiếu chủ chính là Giang Trần, hiện tại nhìn thấy hắn thi triển ra Băng Hỏa yêu liên, Thiên Đô chi chủ đã xác nhận điểm này.
Tại khắc này, Thiên Đô chi chủ cũng tâm loạn như ma. Lúc ấy hy vọng lớn nhất của hắn là bên Tu La đại đế và Khổng Tước thánh sơn xé rách da mặt. Song phương sống mái với nhau.
Đợi tới khi song phương lưỡng bại câu thương, hắn lại kích động Đan cực đại đế ra tay tiêu diệt Chân thiếu chủ, tiêu diệt tai họa ngầm này.
Đáng tiếc thế cục không có phát triển theo hướng hắn mong muốn.
Giờ phút này Đan cực đại đế đã bỏ trốn mất dạng, Thiên Đô chi chủ tự biết thực lực mình kém hơn Đan cực đại đế một bậc, tự nhiên không có khả năng lưu lại.
hắn cũng sợ Giang Trần vạch mặt tại chỗ, mượn nhờ lực lượng lúc này trực tiếp tiêu diệt hắn.
Đến lúc đó lại đem chuyện Khổng Tước đại đế đổ lên đầu một mình hắn, cho dù hắn bị giết cũng không có cách nào nói rõ lý lẽ.
bát vực vốn là một nơi không phân biệt trắng đen rõ ràng. Thiên Đô chi chủ hắn bị giết, cả Bất Diệt Thiên Đô còn có thể có ai xuất đầu vì hắn được chứ? Vốn thực lực của Bất Diệt Thiên Đô không bằng Lưu Ly vương thành, sau khi hắn chết, như rắn mất đầu, còn nói gì tới báo thù nữa?
Cho nên hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt, Thiên Đô chi chủ ba mươi sáu kế, chuồn là thượng sách.
Sát ý trong mắt Giang Trần chợt lóe lên, thấy Đan cực đại đế và Thiên Đô chi chủ trước sau đều rời khỏi, đại cục Lưu Ly vương thành đã được định.
Hắn lập tức nói
- Đại hội chư hầu dừng ở đây. Mọi người trước tiên quay về nơi tạm, trú. Ngày mai chúng ta lại tụ họp lại, nghe ý kiến khắp nơi. Hy vọng tới lúc đó mọi người cùng tham gia, nói ra ý kiến của mình một chút.
Đại hội chư hầu chấm dứt, nhưng mà sự náo nhiệt của Lưu Ly vương thành không có vì thế mà giảm.
Các loại tin tức, diễn biến trong đại hội chư hầu nhao nhao truyền ra, truyền khắp tất cả ngõ ngách trong Lưu Ly vương thành.
Tất cả mọi người đều khiếp sợ vì tin tức Tu La đại đế rời khỏi, khiếp sợ biểu hiện truyền kỳ của Chân thiếu chủ.
Chủ đề ngay từ đầu còn tiếc hận vì Tu La đại đế rời khỏi, nhưng mọi người sau khi nói tới biểu hiện thần kỳ của Chân thiếu chủ, cũng đều cảm thấy, có Chân thiếu chủ thần kỳ như vậy, Tu La đại đế ở lại hay đi dường như cũng không có bao nhiêu ảnh hưởng.
Tu La đại đế kia ở Lưu Ly vương thành mấy ngàn năm cũng không thấy hắn làm ra cống hiến gì cho Lưu Ly vương thành. Ngược lại Chân thiếu chủ nổi danh không được mấy năm, lại lập nhiều công tích vĩ đại cho Lưu Ly vương thành.
Đại cục Lưu Ly vương thành đã được định, về phần các ảnh hưởng mặt trái do Khổng Tước đại đế mất tích để lại cũng tạm thời được giải trừ.
Chỉ là trong Lưu Ly vương thành cuối cùng vẫn cón một chút tin đồn khác thường, đối với tiền đồ của Lưu Ly vương thành sinh ra luận điệu bi quan.
Khổng Tước đại đế mất tích, Tu La đại đế và Thương Hải đại đế lại rời khỏi. Như vậy thoáng cái Lưu Ly vương thành thiếu đi ba đại đế trong tám đại đế.
Nhưng mà loại cảm xúc này rất nhanh bị nước miếng của mọi người bao phủ.
- Thiếu đi Tu La đại đế và Thương Hải đại đế thì sao chứ? Hai người bọn họ cho dù ở lại Lưu Ly vương thành, những năm gần đây bọn họ đã làm gì cho Lưu Ly vương thành? Nói không dễ nghe một chút, bọn họ chính là kẻ ăn không ngồi rồi, là phân sót lại trên bồn cầu a.
- Đúng vậy, Lưu Ly vương thành có bọn họ hay không đều không quan trọng. Nói không chừng không có bọn họ cản tay, Chân thiếu chủ còn có thể dẫn Lưu Ly vương thành phát triển nhanh chóng a.
- Ủng hộ Chân thiếu chủ, tuổi trẻ tài cao, càng có tinh thần phấn đấu. Nếu như Lưu Ly vương thành rơi vào trong tay loại người tư lợi như Tu La đại đế, đó mới gọi là tai nạn a.
- Quả thực như vậy. Tu La đại đế không đức lại vô năng, căn bản không khống chế được Lưu Ly vương thành. Chọn hắn, quả thực không bằng Chân thiếu chủ.
- Chân thiếu chủ trừ tuổi còn trẻ một chút, thực lực võ đạo còn chưa đủ mạnh, mặt khác không thể nào bắt bẻ được. Ngay cả Khổng Tước đại đế trừ thực lực võ đạo ra, mặt khác cũng không mạnh hơn Chân thiếu chủ a. Có lẽ phù lật nhất đạo cũng mạnh hơn Chân thiếu chủ một chút.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...