Độc Tôn Tam Giới

̀i chọn lựa ai cũng không thể tưởng tượng nổi. (2)

Tứ đại hoàng giả là người tự tay Khổng Tước đại đế đề bạt, là bố người phụ tá mà Khổng Tước đại đế tín nhiệm nhất. nếu như không cho bọn họ xuất chiến vậy cũng khó mà ăn nói sau này.

- Bốn người các ngươi có thể thương nghị một chút, nhìn xem rốt cuộc là ai xuất chiến phù hợp hơn.

Giang Trần cũng không trực tiếp chọn, hắn biết rõ nếu như mình trực tiếp chọn, chọn trúng ai thì ba người khác đều thất lạc.

Để cho chính bọn họ từ đề cử ra, như vậy dễ dàng hơn một chút.

Tứ đại hoàng giả thương nghị một hồi, cuối cùng vẫn quyết định chọn ra Vân Trung Minh Hoàng. Tu vi võ đạo của Vân Trung Minh Hoàng so với ba người khác cũng không có ưu thế mang tính áp đảo.

Nhưng mà ưu thế của hắn ở chỗ, trình độ đan đạo cũng tương đối cao, cho nên thắng ở phương diện thực lực tổng hợp.

Chọn ra Vân Trung Minh Hoàng, danh ngạch thứ hai này cũng không tính là tuyển sai.

Danh ngạch cuối cùng thuộc về đệ tử thân truyền.

Đệ tử thân truyền thì không dễ tuyển. Dù sao Giang Trần mặc dù có ba đệ tử thân truyền, thế nhưng Bộ Đan Vương và Lữ Phong Đan Vương ở phương diện tuổi tác đều không thích hợp.

Cho nên người còn lại cũng chỉ có Lâm Yến Vũ.


Đương nhiên tuy rằng Mộc Cao Kỳ là đồng môn Đan Kiền Cung của Giang Trần, nhưng nếu nói đệ tử thân truyền thì cũng miễn cưỡng có thể tính vào.

Thế nhưng mà Lâm Yến Vũ cũng tốt, Mộc Cao Kỳ cũng tốt, tu vi võ đạo của bọn họ đều hơi yếu một chút. Bốn ván võ đạo, mỗi người đều phải xuất chiến một lần, để cho bọn họ xuất chiến, vô cùng nguy hiểm.

- Sư tôn, đệ tử xin xuất chiến.

Lâm Yến Vũ chủ động thỉnh cầu xuất chiến.

- Lâm huynh, để ta tới đi.

Mộc Cao Kỳ cũng chủ động xin chiến.

Về phần những người khác, ví dụ như Câu Ngọc, ví dụ như Tiết Đồng, cấp độ của bọn họ còn không bằng Lâm Yến Vũ và Mộc Cao Kỳ, lúc này cũng không có đi ra làm gì.

Giang Trần cũng có sự băn khoăn của bản thân mình. Lâm Yến Vũ và Mộc Cao Kỳ dường như đều là người chọn lựa thích hợp, thế nhưng mà phương diện võ đạo bọn họ thực sự không thích hợp xuất chiến.

Về phần đan đạo, đan đạo chỉ có ba ván, bên Tu La đại đế chưa chắc đã phái Lý Kiến Thành ra, dùng tuổi tác của Lâm Yến Vũ và Mộc Cao Kỳ, bọn họ ở phương diện đan đạo so với những người trẻ tuổi khác có đủ ưu thế mang tính áp đảo. Thế nhưng mà Tu La đạo tràng chỉ cần phái ra tùy tùng cấp bậc như Lữ Phong Đan Vương và Bộ Đan Vương, dùng tuổi tác của Mộc Cao Kỳ và Lâm Yến Vũ, cuối cùng vẫn kém một chút hỏa hầu.

Đây không phải là nói năng lực và thiên phú của bọn họ không đủ, mà là tuổi tác dù sao còn quá nhỏ, chưa phải thời điểm bọn họ là nhân vật chính.

Đột nhiên, sau lưng Bàn Long đại đế, Cơ Tam công tử nhảy ra:


- Chân thiếu chủ, không bằng danh ngạch cuối cùng này cho ta đi? Lĩnh vực khác ta không dám khoác lác, thế nhưng võ đạo, ta nhất định có thể đánh bại Lý Kiến Thành.

Cơ Tam công tử bỗng nhiên chủ động đề cử mình khiến cho tất cả mọi người có chút ngoài ý muốn.

Bàn Long đại đế trừng mắt nói:

- Hồ đồ, thân phận của ngươi mỗi người đều biết. Sao ngươi có thể thay Khổng Tước thánh sơn xuất chiến được chứ?

Cơ Tam công tử giải thích:

- Bàn Long đại phiệt chúng ta năm đó không phải là dòng chính của Khổng Tước thánh sơn hay sao? Tại sao không thể xuất chiến?

Giang Trần khoát tay nói:

- Cơ huynh, hiện tại Bàn Long đại đế đã tự lập môn hộ, bây giờ ngươi thuộc Bàn Long nhất mạch, ý tốt của ngươi ta nhận. Nhưng mà trận chiến này tuyệt đối không thể để cho ngươi đi. Danh phận dù sao cũng không thể qua được.

Khóe miệng Cơ Tam công tử giật giật, thế nhưng nhìn thấy biểu lộ kiên định của Giang Trần, những lời hắn định nói tới miệng lại phải nuốt trở lại.

Hắn biết rõ, chuyện Giang Trần đã quyết định tuyệt đối không thể thay đổi.

Cơ Tam công tử sau khi nhận được máu Chân Long từ chỗ Giang Trần, thoáng cái thông suốt, tu vi đột nhiên tăng mạnh, sau khi đột phá Hoàng cảnh, lực lượng huyết mạch không ngừng thức tỉnh. Tu vi hiện tại đang trong thời kỳ bay vọt. Nếu không phải hắn luôn nghe theo lời Giang Trần, gần đây ít xuất hiện, chuyện này chỉ sợ đã sớm làm cho cả Lưu Ly vương thành khiếp sợ.


Kỳ thực Cơ Tam công tử rất khát vọng chiến một trận này, khát vọng đem đệ tử thân truyền Lý Kiến Thành của Tu La đại đế dẫm nát dưới chân.

Cơ Tam công tử không được, Lâm Yến Vũ và Mộc Cao Kỳ đều chưa hoàn toàn lớn lên. Chuyện này khiến cho việc lựa chọn danh ngạch cuối cùng lâm vào cục diện bế tắc.

Giang Trần nhìn Lâm Yến Vũ và Mộc Cao Kỳ, đang định quyết định thì bên cạnh lại vang lên tiếng cười:

- Không bằng để cho Hoàng Nhi thử xem một chút a.

Một đạo thân ảnh thanh tú từ bên người Giang Trần đứng lên, giống như một đóa hoa sen thánh khiết bỗng nhiên nở rộ, sáng rọi một vùng.

Đạo thân ảnh xinh đẹp này rơi vào trong mắt mọi người, tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm.

- Hoàng Nhi, nàng?

Giang Trần nao nao, cũng bị hành động của Hoàng Nhi làm cho không kịp trở tay.

- Hì hì, chẳng lẽ Hoàng Nhi không được hay sao?

Hoàng Nhi mỉm cười.

Trên người Hoàng Nhi giống như có một loại khí chất thiên nhiên, làm cho người ta cảm thấy thoải mái.

Tất cả mọi người đều nhìn qua Hoàng Nhi, mọi người đương nhiên biết rõ Hoàng Nhi là ai, cũng biết nàng là đạo lữ của Chân thiếu chủ.


Chỉ là từ trước tới nay mọi người không ngờ tới, Hoàng Nhi tiểu tỷ phong nhã, ôn nhu hào phóng này không ngờ lúc này lại chủ động xin chiến.

- Để Hoàng Nhi thử một lần đi.

Ánh mắt Hoàng Nhi vô cùng chân thành nhìn qua Giang Trần:

- Hoàng Nhi can đoan tuyệt đối sẽ không để cho Chân thiếu chủ mất mặt nha.

Kỳ thực Hoàng Nhi không quen tỏ thái độ trước mặt nhiều người như vậy, thế nhưng lúc này nàng rất rõ ràng, nếu như mình không giúp ái lang, cả đời nàng cũng không an tâm.

Lâm Yến Vũ và Mộc Cao Kỳ, bọn họ cuối cùng căn cơ vẫn thiếu một chút. Hoàng Nhi biết rõ nếu như mình không xuất chiến. Phái những người khác ra đều chỉ cản trở Giang Trần mà thôi.

Giang Trần trầm ngâm một lát, nhìn qua đôi mắt sáng của Hoàng Nhi, trong lúc nhất thời trong lòng đã bị ánh mắt sáng rõ này của Hoàng Nhi đả động.

Hắn khẽ gật đầu, nhìn về phía Lâm Yến Vũ và Mộc Cao Kỳ:

- Trận chiến này để cho Hoàng Nhi xuất chiến. Các ngươi không cần uể oải, ngày sau, sẽ tới phiên các ngươi triển lộ thần uy.

Đổi lại là trước kia, Giang Trần tuyệt đối không cho phép Hoàng Nhi xuất chiến. Bởi vì Bách Thế đồng tâm chú trên người nàng vô cùng đáng sợ, một khi Hoàng Nhi dùng thần thức, hoặc là dùng vũ lực. Đều dẫn động Bách Thế đồng tâm chú, thậm chí là xuất hiện bi kịch không thể cứu vãn.

Hiện tại Bách Thế đồng tâm chú đã được giải trừ, không cần phải lo lắng tới vấn đề cắn trả nữa.

Mà thực lực của Hoàng Nhi cần phải hoài nghi sao?

Năm đó khi còn ở Đan Kiền Cung, đệ tử thân truyền Tào Tấn, kiêu ngạo không ai bì nổi của Cửu Dương Thiên Tông bị ba chiêu của Hoàng Nhi làm cho mất mặt, chật vật chạy trốn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui