Độc Tôn Tam Giới

Nhưng mà, chính thức đến trong thực chiến, lại rất khó nói.

Dù sao, Tứ đại Hoàng giả này quanh năm đi theo Khổng Tước Đại Đế, được Khổng Tước Đại Đế chỉ điểm, năng lực thực chiến cường hãn, cũng là rất bình thường.

...

Trong quý phủ của Vương Đình đại phiệt, đèn đuốc sáng trưng, một mảnh tường hòa náo nhiệt.

Trên yến tiệc, Vương Đình phiệt chủ cùng một gã nam tử mũi ưng ngồi ở chủ vị. Một ít khách quý khác, thì ngồi ở ghế khách.

Hiện trường chỉ là đại phiệt phiệt chủ, thì có năm cái.

Vương Đình phiệt chủ nâng chén cười nói:

- Nghĩa huynh, lúc này đây, đại ân không lời nào cảm tạ hết được. Tiểu đệ trước kính một ly, tạ ơn nghĩa huynh trượng nghĩa ra tay. Ngày mai Thái Uyên lâu trọng chỉnh khai trương, kính xin nghĩa huynh có rảnh, di giá đến thăm?

Nghĩa huynh theo như lời của hắn, là nam tử mũi ưng kia.

Người này, là Nguyệt Hoàng dưới trướng Tu La Đại Đế.

Nguyệt Hoàng đạm mạc cười cười:

- Bổn hoàng chỉ là thực hiện chức trách, tại sao nói ân đức? Về phần ngày mai, bổn hoàng có chút việc, không thể tự mình đi qua. Ta sẽ phân phó thủ hạ giám sát chặt chẽ một chút.

Vương Đình phiệt chủ nghe vậy, hơi có chút thất lạc, bất quá dáng tươi cười trên mặt lại không giảm:


- Nghĩa huynh đã có việc, tiểu đệ tự nhiên không thể miễn cưỡng. Có chiêu bài của nghĩa huynh, tại Lưu Ly Vương Thành, bọn đạo chích nào dám can đảm nháo sự?

- Đúng, Nguyệt Hoàng đại nhân ra mặt, ai dám gây sự?

- Đến đến, mọi người chúng ta đều kính Nguyệt Hoàng đại nhân một ly.

Những đại phiệt phiệt chủ này, đều là đại phiệt dưới trướng Tu La Đại Đế, cũng là tùy tùng của Tu La Đại Đế.

Trên lý luận, Nguyệt Hoàng cùng những người này địa vị là không sai biệt lắm. Cho nên tự nhiên không thể quá không nể tình, cười nhạt một tiếng, nâng chén nói:

- Cùng một chỗ uống a.

Nguyệt Hoàng uống rượu, tâm tình của mọi người cũng rất khá, hào khí thoáng cái trở nên cực kỳ hòa hợp.

- Nghĩa huynh, Vi gia phụ tử kia, ngươi ý định xử trí như thế nào?

Vương Đình phiệt chủ đột nhiên hỏi.

- Chế tạo giả dược, nguy hại tánh mạng tu sĩ của Lưu Ly Vương Thành, thế hệ làm ác bực này, tự nhiên phải loại bỏ. Chờ qua một khoảng thời gian, ta sẽ bẩm báo Đại Đế bệ hạ, tự mình đem những côn trùng có hại này chém đầu răn chúng!

Nguyệt Hoàng lãnh ngạo nhíu mày, nhưng lời nói này lại u ám, không có nửa phần nhân tình vị. Mặc dù đang ngồi đều là kết đảng của hắn, cũng nghe đến da đầu tê rần.

Sáng sớm, Thần Nông phố đã khôi phục náo nhiệt. Vô số người già chuyện cũng biết, hôm nay là Thái Uyên lâu trọng tân khai trương.

Tất cả mọi người hiếu kỳ, lần này Thái Uyên lâu khai trương, sẽ gây ra động tĩnh gì? Có như lần trước, lại ra một ván bài hay không?

Tuy mọi người đều biết, Thái Uyên các đã xong đời, ngay cả Vi gia phụ tử cũng bị bắt. Mà thủ trưởng của Vi gia phụ tử là Bàn Long đại phiệt, cũng vô kế khả thi.

Đối mặt Đại Đế thế lực, cho dù là Lưu Ly Vương Thành đệ nhất phiệt, cũng vô kế khả thi.

Trong lúc nhất thời, Lưu Ly Vương Thành từ trên xuống dưới, mặc kệ tình nguyện hay không tình nguyện, cũng đã không thể không tiếp nhận sự thật này, cái kia chính là… Vi gia xong đời, Thái Uyên các cũng xong đời!

Cho nên, lần này Thái Uyên lâu khai trương, chắc có lẽ không có trò hay gì để xem.

Dù minh bạch điểm này, thế nhưng mà mọi người vẫn nhịn không được muốn đi tham gia náo nhiệt.

Cho nên, ngày hôm nay, người vào Thần Nông phố đặc biệt nhiều. Tất cả mọi người muốn nhìn một chút, Vương Đình đại phiệt với tư cách người thắng, sẽ cao điệu đến cỡ nào, sắc mặt sẽ là như thế nào.

Nói thật, đứng trên lập trường công chính, Lưu Ly Vương Thành chí ít có bảy tám phần người, đối với hành vi của Vương Đình đại phiệt là phi thường bất mãn.

Dù sao, Vương Đình đại phiệt làm như vậy, đã vượt qua điểm mấu chốt của Lưu Ly Vương Thành.


Lúc trước, khiêu khích Thái Uyên các, là Vương Đình đại phiệt. Chủ động thêu dệt chuyện, cũng là Vương Đình đại phiệt.

Về sau thua ván bài, có thể nói là gieo gió gặt bão.

Thế nhưng mà, bọn hắn thua thì thua, vậy mà không cam lòng, còn làm ra tiết mục trả đũa như vậy. Người nào không biết, Nguyệt Hoàng phụ trách chuyện này, chính là nghĩa huynh của Vương Đình phiệt chủ?

Loại sự tình cấu kết với nhau làm việc xấu này, làm lại che giấu, cũng không thể dấu diếm được. Hơn nữa trải qua một số người truyền bá, toàn bộ Lưu Ly Vương Thành cơ hồ đã biết nội tình chuyện này.

Cái kia chính là, Vương Đình đại phiệt đã tìm được chỗ dựa, cùng chỗ dựa chèn ép Vi gia, chèn ép Thái Uyên các.

Loại sự tình này, tuyệt đối là phạm vào kiêng kị.

Chỉ là, phần lớn người, đều là người nhỏ, lời nhẹ. Tuy trong nội tâm cảm thấy phi thường khó chịu, nhưng cuối cùng chỉ có thể ở trong lòng khó chịu thoáng một phát.

Thế giới Võ đạo, cho tới bây giờ là cường giả định đoạt. Kẻ yếu đồng tình cùng không cam lòng, vĩnh viễn không cách nào cải biến thế cục tàn khốc.

Lần này địa điểm Thái Uyên lâu khai trương, so với trước càng thêm hiển hách. Cơ hồ là khu vực trọng yếu nhất của Thần Nông phố.

Giăng đèn kết hoa, vàng son lộng lẫy.

Hàng vỉa hè cao quý, một mực kéo dài mấy ngàn mét, lan tràn đến cửa ra vào Thái Uyên lâu.

Một khối bảng hiệu lần nữa định chế càng thêm xa hoa, khí thế càng thêm rộng rãi, đọng ở trước cửa cửa hàng, lộ ra rầm rộ, rất có vẻ khí thôn sơn hà.

Loại tư thế này, nghiễm nhiên là diễn xuất cảnh Lưu Ly Vương Thành đệ nhất đan dược phố.

Dưới Bát cấp thế gia, ngay cả tư cách thu được thiệp mời cũng không có. Chỉ có thể đứng ở ngoài cửa xem lễ. Mà có tư cách lấy được thiệp mời, không ai không phải là nhân vật có uy tín của Lưu Ly Vương Thành.

Cho dù là những người này, rất nhiều cũng vì tấm thiệp mời này mà vẻ vang.


Bởi vì, lúc này Thái Uyên lâu phô trương thật sự quá lớn, trước đó chưa từng có.

Ngoại trừ Vương Đình phiệt chủ tự mình xuất hiện ra, mấy đại phiệt phiệt chủ cùng Vương Đình đại phiệt giao hảo khác, vậy mà toàn bộ ra mặt.

Mấy phiệt chủ tự mình xuất hiện tọa trấn, rầm rộ như thế, hiển nhiên là trước đó Thái Uyên lâu khai trương lần thứ nhất không có.

Cho nên, cơ hội lần này, rất nhiều thế lực được mời, đều đặc biệt quý trọng.

- Con mẹ nó! Lão tử còn không gì lạ!

Trong góc, một Đan Vương hung hăng ném thiệp mời ra đất, chửi thề một tiếng, lại đi lên giẫm mấy cước, lúc này mới tựa như hả giận cười quái dị một tiếng, tiến đến giữa đám người.

Người này, là Lữ Phong Đan Vương cải trang cách ăn mặc.

Mấy ngày nay, hắn cũng là một bụng oán khí. Thái Uyên các bị niêm phong, hắn với tư cách đồ đệ của Giang Trần, cũng tức không chỗ đánh.

Chỉ có điều, hắn ở Lưu Ly Vương Thành căn cơ bình thường, dù muốn vì Thái Uyên các xuất lực, cũng không có phương pháp có thể đi.

Huống chi, hắn cũng biết, đây là Đại Đế giao phong. Lữ Phong Đan Vương hắn ở Thần Nông phố có lẽ tính toán một nhân vật.

Nhưng đến tầng thứ kia, hắn muốn làm bia đỡ đạn cũng không có tư cách.

Cho nên, hắn chỉ có thể dùng loại phương thức vũ nhục thiệp mời của Thái Uyên lâu này, phát tiết bất mãn của mình, thỏa mãn thoáng một phát.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui