Trên đường đi, biểu hiện trên mặt Vi Kiệt rất là nghiêm trọng.
- Giang huynh, ngại quá, việc này có chút ngoài dự liệu của ta. Tin rằng huynh cũng nhìn thấy, thế cục của Vi gia ta hiện tại vô cùng phức tạp. Tuy rằng gia phụ cũng có nắm chắc, thế nhưng một khi phát động, cho dù biết rõ thì có đôi khi cũng không xử lý cho tốt được. Ví dụ như chuyện lần trước ta trúng độc, gia phụ kỳ thực cũng tra tới được trên đầu ngũ thúc. Thế nhưng một khi không có chứng cớ cũng không có cách nào bắt được hắn ta. Hơn nữa đại sự của gia tộc hiện tại là do sáu người chủ trì. Gia phụ tuy rằng là gia chủ, thế nhưng cũng không thể một tay che trời được.
Chuyện cho tới nước này, Vi Kiệt cũng không còn gì dấu diếm, nhanh chóng đem cục diện Vi gia một năm một mười nói rõ ràng cho Giang Trần nghe qua.
Sau khi nói xong, VI Kiệt vô cùng chân thành nói:
- Giang huynh, việc này nếu như bộc phát, phụ tử hai người chúng ta rất có thể sẽ thất thế. Cho nên hiện tại nếu như Giang huynh rời khỏi đây ta cũng có thể hiểu được.
Nếu như hiện tại rời khỏi đây, hiển nhiên không phù hợp với phong cách làm người của Giang Trần. Nếu như phụ tử Vi gia giả vờ khách sáo với hắn, tự nhiên hắn sẽ không chút do dự rời khỏi đây.
Nhưng mà Vi Kiệt này hiển nhiên đã thành tâm coi Giang Trần hắn như một bằng hữu. Lúc này mà rời khỏi, đây vốn không phải là phong cách của Giang Trần hắn.
- Vi thiếu gia, cửa hàng kia tuy rằng ta chưa tiến vào xem, nhưng vị trí của cửa hàng này coi như không tệ. Cửa hàng kia ta nhất định sẽ thuê.
Giang Trần không trả lời thẳng Vi Kiệt, nhưng lời nói này không thể nghi ngờ tương đương với việc hắn tỏ thái độ của mình với Vi Kiệt.
Vi Kiệt nghe vậy cũng có chút kích động.
- Giang huynh quả nhiên là người trượng nghĩa, khó trách không tiếc bôn ba mấy trăm vạn dặm, mạo hiểm vượt qua cũng phải tới Lưu Ly vương thành cứu vớt đồng môn.
Vi Kiệt tán thưởng.
- Vi thiếu gia, lời nói khách khí chúng ta không cần phải nói. Trước tiên là nói về cục diện Vi gia của các ngươi. Rốt cuộc là do sáu người nào làm chủ. Quan hệ của sáu người này thế nào.
Muốn phá cục chỉ có thể phá từ bên trong mà thôi. Vấn đề bên trong Vi gia không đàn áp xuống được, muốn nắm được cửa hàng kia căn bản chỉ là lời nói suông mà thôi.
Vi Kiệt lập tức đem thế cục Vi gia nói ra một lần. Bên trong sáu người có lời nói trọng lượng nhất Vi gia có cả gia chủ Vi Thiên Tiếu, Vi Thiên Thông.
Cho nên chức vị gia chủ lần này nếu như Vi Thiên Tiếu gặp chuyện khong may, Vi Thiên Thông kia sẽ danh chính ngôn thuận tiếp nhận chức vị gia chủ.
Còn có bốn tộc lão khác nữa.
Trong bốn tộc lão, chỉ có một người trung tâm với Vi Thiên TIếu, cũng chính là thân thúc thúc của Vi Thiên Tiếu, là thân thúc công của Vi Kiệt.
Ba tộc lão khác có một người là tâm phúc của Vi Thiên Tiếu, còn hai người khác là trung lập.
Nhưng mà từ cục diện hiện tại xem ra, hai người trung lập kia dường như có xu thế bị Vi Thiên Thông thu mua. Bằng không thì cũng không có khả năng đứng ở trên cửa hàng Vi gia hiện tại mà cười cười nói nói với công tử Vương Đình đại phiệt ở trận doanh bất đồng.
Vi Kiệt mang tin tức xấu về, tựa như một cái búa lớn đánh vào lồng ngực Vi Thiên Tiếu. Tâm tình của Vi Thiên Tiếu thoáng cái trở nên cực kỳ trầm trọng.
Vi Thiên Thông luôn có hành động mờ ám, điểm này tự nhiên Vi Thiên Tiếu biết rõ.
Thế nhưng mà hắn tuyệt đối không thể nào ngờ được, thế cục đã chuyển biến xấu tới tình trjang này. Trong sáu người nắm giữ quyền nói chuyện cao nhất, thậm chí có bốn người đều nghiêng về phía Vi Thiên Thông.
Bản thân Vi Thiên Thông không cần phải nói tới, ba tộc lão còn lại, chí ít có hai người là trung lập. Thậm chí trước đó còn có thiên hướng nghiêng về phía gia chủ Vi Thiên Tiếu hắn.
Lúc này hai tộc lão trung lập kia đều đảo ngược nghiêng về phía Vi Thiên Thông, ở trong này nhất định đã xảy ra vấn đề nào đó.
Vi Kiệt cẩn thận hỏi:
- Phụ thân, bên phía Tam thúc công chắc có lẽ không xảy ra vấn đề gì chứ?
- Thúc công con là thân thúc thúc ta, tuyệt đối tin cậy, điểm này không cần hoài nghi.
- Sáu người, nếu như một nửa đối đầu với một nửa, phụ thân người với tư cách là gia chủ, có lẽ nên nắm quyền chủ động mới đúng chứ?
Vi Kiệt hỏi.
- Đúng vậy, từ trước tới nay hai người trung lập. Ta và Tam thúc công của con là hai người, bên phía Vi Thiên Thông cũng là hai người. Cục diện hai đối hai này duy trì đã lâu, bởi vì ta là gia chủ, cho nên có thể ngăn cản cục diện này từ bấy tới giờ.
Giang Trần không có nói chuyện, nghe vậy bỗng nhiên nói:
- Nói như vậy chỉ cần ở trong hai tộc ba tộc lão kia, tranh thủ được một người ủng hộ là cục diện có thể thay đổi đúng không?
Vi Thiên Tiếu gật gật đầu nói:
- Đúng là như thế. Đêm nay ta sẽ tự mình đi bái phỏng Trác lão và Phong lão một chút. Hai vị này gần đây trầm ổn, đối với gia tộc vô cùng trung thành và tận tâm. Sao lại có thể đầu nhập dưới trướng Vương Đình đại phiệt gần đây không hòa hợp với chúng ta được cơ chứ?
Vi Kiệt hừ nhẹ một tiếng, tức giận nói:
- CÒn không phải vì Phiền thiếu chủ qua đời, khiến cho mọi người cảm thấy nhất mạch của Khổng Tước đại đế bệ hạ sẽ thất thế hay sao? Nhất mạch của Tu La đại đế những năm này khuếch trương nhanh chóng. Phiền thiếu chủ qua đời, khiến cho cán cân cân bằng thoáng cái đảo hướng về phía Tu La đại đế. Việc nịnh nọt chỉ là bản tính của con người mà thôi.
Vương Đình đjai phiệt là tồn tại số một dưới trướng Tu La đại đế, là đại phiệt số một số hai, cho dù ở trong hai mươi tám đại phiệt của Lưu Ly vương thành cũng là tồn tại nằm trong top ba.
Đồng gia, kể cả Ti Khấu gia có thù hằn với Vi gia đều là thủ hạ của VƯơng Đình đại phiệt.
Mà Vi gia bọn họ là thế gia dưới trướng Bàn Long đại phiệt, Bàn long đại phiệt cũng là tồn tại nằm trong top ba của hai mươi tám đại phiệt, thậm chí còn đã từng là đại phiệt đệ nhất.
Bàn Long đại phiệt với tư cách là nhất mạch của Khổng Tướng đại đế, những năm này vô cùng sóng gió, bị cản trở không ít. Sau này địa vị thứ nhất trong hàng ngũ những đại phiệt của Bàn Long đại phiệt cũng tràn ngập nguy cơ.
Với tư cách là kẻ khiêu chiến, Vương Đình đại phiệt cùng với các đại phiệt khác cũng tạo thành khiêu chiến và uy hiếp cực lớn đối với Bàn Long đại phiệt.
Bởi vì Bàn Long đại phiệt sóng gió, Vi gia là thế lực tâm phúc dưới trướng Bàn Long đại phiệt, những năm qua cũng có xu thế trên đường xuống dốc.
Chuyện này đối với Vi gia mà nói, là chuyện mà bọn họ không chấp nhận được nhất.
Đây cũng là nguyên nhân quan trọng nhất mà những tâm tư của những tộc lão của Vi gia biến đổi. Ở Lưu Ly vương thành, mặt ngoài nhìn như bình tĩnh, kỳ thực sau lưng lại tràn ngập ánh đao kiếm, vô cùng đáng sợ.
Giữa các thế lực của Lưu Ly vương thành tồn tại sự cạnh tranh, sóng gió ngầm vô cùng lớn. Giống như là đi ngược dòng nước, không tiến tất lùi, cạnh tranh vô cùng tàn khốc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...