Uông Hàn vội nói:
- Cấp bậc không quá rõ ràng, thế nhưng nghe nói đệ tử chân truyền của Cửu Dương Thiên Tông kia có tu vi Thánh Cảnh cửu trọng đỉnh phong.
- Thánh Cảnh cửu trọng đỉnh phong sao?
Trên khuôn mặt âm trầm của Cầm Ma lão đầu hiện lên nụ cười, hắn là Hoàng cảnh tam tọng, một Thánh Cảnh đỉnh phong làm sao có thể so sánh.
Nhìn thấy Cầm Ma lão đầu dường như có ý đuổi giết người Đan Kiền Cung, Uông Hàn vội vàng truyền âm nói:
- Tiền bối, kỳ thực tiểu tử còn có một tin tức quan trọng.
- Cái gì?
Thấy Uông Hàn truyền âm, Cầm Ma lão đầu âm thầm nghiêm túc.
- Kỳ thực thu hoạch khi đuổi giết những người kia chưa hẳn đã lớn hơn thu hoạch ở nơi này. Bên trong Vạn Tượng cực cảnh có một tiểu tử gọi là Giang Trần. Lần trước hắn ở Huyễn Ba sơn đạt được rất nhiều linh dược Thiên cấp, còn có rất nhiều linh dược Địa cấp. Tiểu tử này lại có huyết mạch Long tộc, còn có rất nhiều pháp bảo cổ quái. Thậm chí Vạn Thọ đan kia cũng là do hắn luyện chế.
Uông Hàn đối với Đan Kiền Cung đương nhiên là hận, thế nhưng người hắn hận nhất lại là Giang Trần.
Lời này tự nhiên muốn đổ thêm dầu vào lửa, dẫn lửa của Xích Đỉnh trung vực đi đốt Giang Trần.
Giang Trần?
Cái tên này khiến cho trong lòng Cầm Ma tông chủ rung động, tu vi của hăn tới cấp bậc này, tự nhiên nghe qua là không quên. Huống chi dnah tự Giang Trần Xích Đỉnh hoàng đế còn tự mình nói qua.
Chỉ là Cầm Ma tông chủ nhớ rõ, kẻ này hẳn phải ở Huyễn Ba sơn mới đúng, chẳng lẽ tình báo có sai sót?
Trong lúc nhất thời Cầm Ma tông chủ kích động khó nhịn.
- Ngươi gọi là Uông Hàn đúng không? Ngươi xác định kẻ gọi là Giang Trần này ở trong Vạn Tượng Cực cảnh sao?
Cầm Ma tông chủ tuy rằng tuổi đã lớn, thế nhưng giờ phút này vẫn khó trách khỏi tâm tình bị kích động.
Giang Trần này chính là người mà Xích Đỉnh Hoàng đế tự mình chỉ đỉnh phải bắt sống. Hơn nữa vì đuổi bắt người này Xích Đỉnh hoàng đế còn phái ra người tâm phúc mang theo nhị tông là Trảm Long và Lưu Sa, hai tông môn Tứ phẩm mạnh nhất đi Huyễn Ba sơn. Nói trắng ra chính là vì đi Huyễn Ba sơn bắt lấy Giang Trần.
Bởi vậy có thể thấy được Hoàng đế bệ hạ coi trọng cỡ nào với Giang Trần này.
Nếu như kẻ này rơi vào trên người hắn, công lao khi đó không cần phải nói.
Trong lúc nhất thời, cái gì mà Đan Kiền Cung, những chuyện nhỏ nhặt Cầm Ma tông chủ không muốn hỏi tới. Mục tiêu của hắn trong khoảnh khắc chuyển thành một, đó chính là Giang Trần kia.
Uông Hàn cũng là người hiểu nhìn sắc mặt mà nói chuyện. Nhìn thấy ngữ khí của Cầm Ma tông chủ cực kỳ ngưng trọng, hắn vội hỏi:
- Đại nhân, việc này chắc chắn mười phần. Ngay từ đầu tất cả mọi người đều cho rằng Giang Trần ở trong Huyễn Ba sơn. Thế nhưng không ngờ tiểu tử này cực kỳ cổ quái, vậy mà tìm được khe hở trong trận pháp của Huyễn Ba sơn, tìm được lối ra. Tiểu tử này từ đầu cho tới bây giờ đều có vận khí cứt chó như vậy.
Cầm Ma tông chủ nghe vậy đã tin bảy tám phần.
Tốt, tốt, tốt, quả thực quá tốt. Thực sự là đi mòn gót giày không thấy, chuyến này đi tới đây quả thực không uổng phí công phu a.
Hắn vỗ vỗ vai Uông Hàn nói:
- Uông Hàn đúng không? Ngươi không tồi. Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. Lão phu có ý thu ngươi làm đệ tử, ngươi biết nên làm như thế nào chứ?
Uông Hàn nghe vậy vui mừng quá đỗi, nói:
- Đệ tử Uông Hàn bái kiến sư tôn.
Uông Hàn này xem như là người chớp thời cơ cực nhanh, lập tức quỳ xuống đất dập đầu, nghiêm túc vô cùng. Sau khi hành lễ bái sư xong, Uông Hàn vỗ ngực nói:
- Sư tôn, đệ tử nguyện ý tự mình dẫn đường đi về phía Vạn Tượng cực cảnh đuổi giết Giang Trần.
Cầm Ma tông chủ cười ha hả nói:
- Tốt, thứ ta muốn chính là những lời này của ngươi.
Nếu như là bình thường, phong ấn của Vạn Tượng cực cảnh chưa mở, Cầm Ma tông chủ cũng chưa chắc có thể phá vỡ ra phong ấn của Vạn Tượng cực cảnh. Cho dù muốn phá vỡ ra, sau khi đi vào sợ rằng cũng phải trả một cái giá lớn. Hiển nhiên là chuyện không có lợi.
Nhưng mà Vạn Tượng cực cảnh này mỗi ba mươi năm sẽ mở ra chín ngày. Mấy ngày nay chính là lúc mở ra. Đi vào căn bản không cần phải trả một cái giá lớn nào hết.
- Ha ha, Cầm Ma đạo huynh, chúc mừng huynh.
- Không thể tưởng tượng được Cầm Ma đạo huynh lại thực sự có nhã hứng thu đồ đệ.
Hình tông chủ mặc áo đen của Kỳ Thiên tông, Phó tông chủ mặc áo bào vàng của Kim Phù tông nhanh chóng tiến lên chúc mừng. Lãnh tông chủ của Trúc Tiết tông thì mặt đen lại, không nói lời nào.
Cầm Ma tông chủ thản nhiên nói:
- Về sau Uông Hàn này chính là đệ tử thân truyền của lão phu, đám người các ngươi không thể đối đãi với hắn như trước nữa.
- Đó là tự nhiên, Uông hiền chất, chúc mừng a. Có thể được Cầm Ma đạo huynh thu làm đệ tử như vậy, coi như hiền chất gặp may. Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.
- Uông hiền chất, ngươi mới bái sư, nên lập nhiều công lao cho sư tôn ngươi nha.
Uông Hàn nhìn thấy hai đại cường giả Hoàng cảnh cũng phải khách khí với mình, trong lúc nhất thời vui mừng quá đỗi, cảm giác quyết định của hắn quá anh minh.
Cảnh này khiến cho đám người trong Vạn Tượng Cương Vực há hốc mồm. Một ít người tính tình nóng nảy đã lớn tiếng mắng chửi.
- Nhận giặc làm cha, không biết xấu hổ.
- Uông Hàn, ngươi thực sự đã ném hết mặt mũi của Uông gia các ngươi. Đánh mất mặt mũi của Thánh Kiếm cung.
Có ít người thì trực tiếp trào phúng hỏi Uông Kiếm Vũ:
- Uông Kiếm Vũ, đây là cháu ruột của ngươi sao?
Uông Kiếm Vũ mặt đen lên, chuyện cho tới nước này hắn cũng không có gì để nói.
Uông Hàn thì truyền âm nói với Cầm Ma tông chủ:
- Sư tôn, đệ tử bái làm môn hạ của lão nhân gia ngài, quả thực là tam sinh hữu hạnh. Trong Thánh Kiếm cung có một ít người vũ dũng. Đệ tử nguyện vì sư tôn cống hiến sức lực, mời chào bọn họ gia nhập Bão Cầm tông chúng ta.
Uông Hàn đối với những người khác kỳ thực không có cảm giác gì, thế nhưng Uông Kiếm Vũ chính là ông của hắn, tự nhiên hắn không thể không quản, nếu không đây sẽ trở thành vết nhơ cả đời hắn.
Thoát ly tông môn, trèo lên cành cao khác, đây là chuyện rất thông thường trong thế giới võ đạo.
Cầm Ma tông chủ cười nhạt một tiếng:
- Ngươi đã là đệ tử của ta, tự nhiên ta có thể cho ngươi một lần cơ hội. Có thể đánh động được mấy người xem như bổn sự của ngươi. Nhưng mà ngươi phải nhớ kỹ, nếu như trung thành và tận tâm với bổn tông. Một khi gia nhập Bão Cầm tông ta tuyệt đối không được có tính toán gì, nếu không...
- Sư tôn yên tâm, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. Nếu như không thức thời thì coi như bọn họ bất hạnh.
Uông Hàn nói xong lại nói với Uông Kiếm Vũ:
- Tông chủ, ta đã thay mọi người cầu tình, người Thánh Kiếm cung chúng ta có thể quy hàng sau đó đi tới bên này. Nhớ kỹ muốn quy hàng phải toàn tâm toàn ý thần phục. Người chần chừ không cần phải tới. Cơ hội chỉ có một lần, sau khi ta đếm, người nào không tới coi như là địch với Bão Cầm tông ta, giết không tha.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...