Độc Tôn Tam Giới

- Sư đệ, cẩn thận.

Trong đôi mắt trong sáng của Lăng Bích Nhi hiện lên vẻ mừng rỡ, ủng hộ. Hiển nhiên nàng cũng hy vọng Giang Trần ở trên lôi đài giành được ngôi vị quán quân.

Sau lần Đan Trì cung chủ đoạt ngôi vị quán quân sáu mươi năm trước, Đan Kiền Cung lại một lần nữa có hy vọng lấy được ngôi vị quán quân trong luận võ.

Liên Thành trưởng lão giả vờ khách khí nói vài câu, Giang Trần chỉ gật đầu cũng không để ý tới hắn ta.

Đan Trì cung chủ một mình nói vơi Giang Trần:

- Người Đại Thánh đường ở trong trạng thái chiến đấu vô cùng điên cuồng. Ngươi phải nhớ kỹ, trận chiến này khác với trận chiến với Uông Hàn.

- Ta sẽ để ý.

Giang Trần thận trọng gật đầu.

- Nên như vậy, thiên tài Đại Thánh đường bình thường có mấy đặc điểm. Năng lực cận chiến của bọn họ vô cùng kinh người, năng lực huyết mạch rất điên cuồng. Còn có lực lượng mấy đồ đằng, những thứ này ngươi nên đề phòng.

- Năng lực cận chiến? Năng lực huyết mạch thì có thể hiểu được. Lực lượng đồ đằng là cái gì?

Giang Trần hiếu kỳ hỏi.

- Lực lượng đồ đằng chính là viễn cổ đồ đằng của các tộc bọn họ. Những loại gia tộc thánh thú này, mỗi một cường giả khi đạt tới thọ nguyên sẽ đem lực lượng của bản thân mình rót vào trong đồ đằng của bổn tộc. Tẩm bổ đồ đằng của bổn tộc, làm tăng lên lực lượng của đồ đằng trong tộc. Hạng Tần này nhất định nhận được đồ đằng tẩy lễ, do đó có được bổn mạng đồ đằng của hắn. Lực lượng của bổn mạng đồ đằng này nhất định không thể khinh thường. Lực lượng đồ đằng chẳng những có thể dùng để ngưng tụ pháp tướng đồ đằng, mà còn có thể triệu hoán ra thánh thú đồ đằng, thực lực phi phàm.


Năm đó Đan Trì cung chủ tham gia luận võ trong đại điển, nhất định đã từng giao thủ qua với cường giả Đại Thánh đường. Cho nên đối với hình thức chiến đấu của thiên tài Đại Thánh đường cũng không lạ lẫm gì.

Giang Trần nghe vậy gật đầu.

Biết rõ phương thức chiến đấu của đối phương, vậy thì dễ xử lý. Hắn đã chiến đấu qua với Tào Tấn, Hạng Tần này cho dù có mạnh mẽ thế nào cũng không có khả năng mạnh như Tào Tấn.

Đối với trận chiến này Giang Trần cũng không quá lo lắng.

Dưới ánh mắt chờ mong của vô số người, hai người đều đi lên lôi đài.

Giờ phút này Hạng Tần mặc chiến giáp của Đại THánh đường, hơn nữa dựa vào dáng người khôi ngô kia nhìn qua càng thêm uy phong lẫm liệt, khí thế cực kỳ bất phàm.

Mà Giang Trần vẫn mặc y phục bình thường, cũng không có xử lý đặc thù qua một chút nào.

Chỉ là vừa mới đứng lên trên lôi đài, tất cả mọi người không còn cảm thấy đây là một trận đấu nghiêng về một phía là Hạng Tần. Mọi người đều biết đây là một trận chiến ngang tài ngang sức.

Ngay cả Uông Hàn không ai bì nổi cũng thua ở trong tay Mộc Cao Kỳ, tuy rằng Hạng Tần mạnh hơn một chút, thế nhưng có thể thắng được Mộc Cao Kỳ hay không, cho dù là ai cũng không biết được.

Ánh mắt Hạng Tần thâm thúy, nhìn vào hai mắt lập tức có cảm giác giống như trăng tròn và trăng khuyết.

- Mộc Cao Kỳ, không thể tưởng tượng được, không thể tưởng tượng được a. Ta vốn tưởng rằng người đối diện với ta chính là Uông Hàn.

Hạng Tần mở miệng nói khiến cho người ta có cảm giác khí thế hào sảng:

- Nhưng mà ngươi so với Uông Hàn còn khiến cho Hạng mỗ hưng phấn hơn.

Giang Trần nhìn thấy Hạng Tần này tự tin tới vậy, lại không có vì hắn đánh bại Uông Hàn mà cảm thấy kiêng kỵ, hắn hiểu, hiển nhiên Hạng Tần này có chỗ dựa vào.

- Hy vọng ngươi có thể mạnh hơn Uông Hàn một chút. Bằng không sẽ khiến cho ta cực kỳ thất vọng.

Ngữ khí lạnh nhạt của Giang Trần vang lên.

Đối với Hạng Tần này Giang Trần có chút hảo cảm. Tốt xấu gì gia hỏa này cũng coi như là người quang minh lỗi lạc. Lúc trước luyện chế Vạn Thọ đan đưa cho Hạng Vấn Thiên có cơ hội kéo dài tuổi thộ, Hạng Tần này cũng bán cho hắn vài phần mặt mũi. ở trong dược viên thượng cổ cũng coi như khách khí với hắn.

Nhưng mà đây là trên lôi đài, mà hắn lại dùng thân phận Mộc Cao Kỳ xuất hiện, cho nên chút tình cảm kia đương nhiên không cần phải nói tới.

Trận chiến này không phải là vì ân oán cá nhân mà chiến mà là vì ngôi vị quán quân trên Vạn Tượng Tiềm Long bảng mà chiến. Giang Trần đại biểu cho Đan Kiền Cung, cho nên hắn phải toàn lực ứng phó.

- Mộc Cao Kỳ, ngươi nên chuẩn bị một chút đi.

Thanh âm của Hạng Tần giống như tiếng chuông lớn vang vọng.


- Không cần.

Giang Trần cười nhạt một chút.

- Ta đề nghị ngươi nên chuẩn bị một chút. Một khi ta phát động thế công, ngươi muốn chuẩn bị cũng đã muộn. Hạng mỗ cũng không muốn làm cho người khác cảm thấy ta thắng không vẻ vang.

Hạng Tần lên tiếng.

Hắn khác Uông Hàn, Uông Hàn dùng đủ loại thủ đoạn, thường xuyên là đánh lén. Mà trong mắt Hạng Tần, những thủ đoạn này chính là hạ lưu.

Hạng Tần hắn khinh thường làm như vậy, hắn muốn đánh bại đối thủ, quang minh chính đại đánh bại đối thủ.

Giang Trần lắc đầu, hắn có rất nhiều vũ khí. Có bảo đao vô danh, là tín vật của Đan Tiêu cổ phái, còn có Phá Nguyệt chùy nhận được từ Tào Tấn, còn có Phúc Hải kiếm.

Thậm chí binh khí lần trước diệt sát Đỗ Lập Hoàng của Thánh Kiếm cung cũng đang ở trong túi hắn.

Nhưng mà Giang Trần căn bản không có ý định vận dụng chúng.

Nhìn thấy đối phương cố ý không nghe khuyên bảo, Hạng Tần cười hắc hắc, cũng không nhắc lại nữa.

- Tốt, vậy ngươi trước tiên tiếp của ta mấy quyền.

Trong khi Hạng Tần mở miệng, chân đã sải bước về phía trước. Trong lúc xông lên, thân thể Hạng Tần giống như đột nhiên biến mất trong hư không.

Sau đó khắp trời cao đều là thân ảnh của Hạng Tần, coi như là từ bốn phương tám hướng xông tới.

Tức thì quanh thân Giang Trần, tám mặt đều có vô số Hạng Tần, giống như viễn cổ cự tượng, điên cuồng đánh về phía Giang Trần.

Khí thế kia giống như bốn phía có vô số ngọn núi lớn không ngừng giáp công tới.


Tốc độ, khí thế, lực lượng tập hợp trên người.

Giang Trần gặp loại khí thế này trong lòng cũng có vài phần bội phục. Từ thủ đoạn cận chiến này xem ra, Hạng Tần này chẳng những quang minh lỗi lạc hơn Uông Hàn, mà thực lực quả thực còn mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Lực lượng của Thánh Cảnh tam trọng đỉnh phong, thật sự kinh người. Theo Giang Trần thấy, lực lượng của hắn có thể so sánh với cường giả Địa Thánh Cảnh.

Nhưng mà Giang Trần tu luyện Thần Ma kim thân, nếu nói cận chiến thì hắn chưa từng sợ ai.

Pháp thân nhoáng lên, thân thể đột nhiên nhảy lên cao, ước chừng hơn một trượng.

Thần Ma kim quang tách ra, toàn thân Giang Trần được kim quang hộ thể, hai tay liên tục ra quyền, không ngừng đánh về bốn phương tám hướng.

Rầm rầm rầm...

Trong hư không truyền đến từ tiếng nổ mạnh liên tục, từng quyền từng quyền va chạm với vô số Hạng Tần, khiến cho hư không bốn phía lôi đài lắc lư thành từng đợt.

Trận chiến này hoàn toàn khác với trận chiến của hắn với Uông Hàn, trận chiến ấy cơ hồ Uông Hàn không có một chút công kích cận chiến nào.

Mà trận chiến này Mộc Cao Kỳ không ngờ lại vật lộn với Hạng Tần.

Dùng phương thức Hạng Tần am hiểm nhất, đó là vận lộn.

Hai đạo thân ảnh ở trên lôi đài điên cuồng ngạnh kháng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui