Bọn họ tự nhiên biết rõ vấn đề ở nơi nào, thế nhưng mà bọn họ có thể nói được sao?
Ngay khi Chúc Trường Sinh ấp úng, muốn tìm một lý do đàng hoàng trả lời qua loa, thì bên ngoài sơn môn lại một lần nữa vang lên tiếng sấm minh.
Cả Tam Tinh tông lại một lần nữa xảy ra địa chấn, rung chuyển không ngừng.
Ầm ầm.
Cả tông môn dường như lung lay sắp đổ, giống như tùy thời sẽ sụp đổ vậy.
Không bao lâu sau, lập tức có người vội vàng báo lại:
- Tông chủ, không tốt rồi, Lăng Nguyệt sơn bị lôi điện công kích, đỉnh cấp thiên tài của tông môn bị chết và tổn thương không ít.
Lăng Nguyệt Sơn ở trong Tam Tinh tông tương đương với Đan Hà cốc trong Đan Kiền cung, đều là thiên tài cấp bậc Nguyên Cảnh mới có tư cách đi vào bên trong.
Kể cả Chúc Phi Dương, loại thiên tài cấp bậc đỉnh cấp này tạm thời cũng ở trong Lãng Nguyệt sơn.
Trong khoảng thời gian này, Tam Tinh tông liên tục gặp vận rủi, Chúc Trường Sinh liên tục cầu nguyện cho thời gian thiên địa phán quyết trôi qua thật nhanh.
Hôm nay xem ra thiên địa phán quyết căn bản khó có thể dừng lại được.
Người chết, tổn thương không ít, nhưng đều là một ít trưởng lão tông môn, có một ít người thậm chí là người chưa từng hỏi qua việc tông môn. Những lão gia hỏa này trừ việc hưởng thụ tài nguyên của tông môn ra cống hiến cũng không lớn, chết thì chết, nói thật Chúc Trường Sinh cũng không cảm thấy đau lòng.
Nhưng mà thiên tài trẻ tuổi đều đại biểu cho tương lai của tông môn a.
Những thiên tài trong Lăng Nguyệt sơn, nếu như bị chết quá nhiều, Tam Tinh tông khi đó quả thực sẽ xong đời.
Tuy rằng hiện tại không gọi là Tam Tinh tông mà là Tam Tinh phân đà. Thế nhưng thực chất đều như nhau. Số lượng nhân lực, có bao nhiêu thiên tài, bao nhiêu tài nguyên đều là con át chủ bài cò kè mặc cả với Cửu Dương Thiên Tông.
Nếu như người dưới tay hắn chết hết, chỉ còn một tư lệnh không quân như hắn, đối với Cửu Dương Thiên Tông mà nói, còn có giá trị cái rắm.
Như vậy hắn còn có thứ gì mà đi đàm phán với Cửu Dương Thiên Tông?
Tới hiện tại Chúc Trường Sinh thực sự hối hận, có lẽ không nên tiết lộ chuyện dược viên thượng cổ.
Tuy rằng hắn tin lời nói của tuần sát sứ Ngụy Tử Khoa của Cửu Dương Thiên Tông, hủy bỏ danh hào Tam Tinh tông, tiếp nhận đà chủ lệnh, trở thành Tam Tinh phân đà.
Thế nhưng mà việc này dù sao cũng không công bố ra ngoài a.
Không có công bố ra ngoài, chuyện này chỉ coi như là xác nhận bên trong, cũng không được thế nhân công nhận.
Trước đó Chúc Trường Sinh cho rằng như vậy có thể né tránh thiên địa tài quyết, kết quả không ngờ tới là tự lừa mình dối người.
Hiện tại Chúc Trường Sinh thực sự có cảm giác giống như chui đầu vào rọ.
Buồn bực nhất chính là hắn tiết lộ chuyện dược viên thượng cổ, tự khiêng đá đập chân mình, chẳng những không kiếm được chỗ tốt gì từ Cửu Dương Thiên Tông, một gốc linh dược Thiên cấp duy nhất lại bị Tào Tấn kia quay lại xảo trá vơ vét, thuận tiện còn lấy đi vài gốc linh dược Địa cấp khác.
Đây là chuyện khiến cho Chúc Trường Sinh khóc không ra nước mắt.
Nhưng mà đối mặt với tình cảnh này, Chúc Trường Sinh biết rõ, nếu như mình không có một chút thái độ mà nói, vậy thì thực sự sẽ xảy ra chuyện xấu.
Hai tay hắn nắm lại, cao giọng nói với mọi người:
- Chư vị, tất cả mọi người yên tĩnh một chút, Chúc mỗ đảm bảo, chuyện này ba ngày sau nhất định sẽ cho tất cả mọi người một câu trả lời thuyết phục. Mong mọi người kiên nhẫn đợi ba ngày. Ba ngày sau, nếu như Tông môn không cho mọi người câu trả lời thuyết phục thì mọi người tự nhiên rời đi, Chúc mỗ tuyệt đối không ngăn cản.
Tham Lang trưởng lão ở bên cạnh cũng nói:
- Mọi người kiên nhẫn chờ một chút, ba ngày sau nếu như không cho mọi người một câu trả lời, Tham Lang ta sẽ tự sát tạ tội.
Nói tới nước này, những trưởng lão kia lúc này mới chậm rãi tỉnh táo lại, không nói gì.
Chúc Trường Sinh nháy mắt với Tham Lang trưởng lão, hai người sóng vai đi vào bên trong.
Đi vào trong một gian mật thất, hai người vừa mới đi vào Tham Lang trưởng lão đã phàn nàn nói:
- Ngụy sứ giả, cũng không còn cách nào khác a. Hiện tại phải công bố chuyện Tam Tinh tông chúng ta, bằng không mà nói, chỉ sợ thiên địa phán quyết tuyệt đối sẽ không dừng lại.
Ngụy Tử Khoa lãnh đạm nói:
- Hiện tại tuyên bố sao? Thiên Tông bố trí lâu như vậy, bây giờ ngươi tuyên bố chẳng khác nào là ngả bài quá sớm, ta phải ăn nói với Thiên Tông thế nào?
Tham Lang trưởng lão gấp đến độ gân xanh trên cổ lộ ra, nhìn qua có chút kỳ dị, hắn vội vàng la lên:
- Thiên Tông bố trí lâu như vậy rốt cuộc lúc nào mới ngả bài? Lúc này không ngả bài chẳng lẽ đợi Tam Tinh tông bị diệt rồi mới ngả sao? Đến lúc đó còn có ý nghĩa gì nữa?
Ngụy Tử Khoa thản nhiên nói:
- Hiện tại muốn ngả bài là chuyện không thể nào. Biện pháp duy nhất chính là giải tán Tam Tinh tông, chờ đợi ngày ngả bài.
- Không có khả năng giải tán Tam Tinh tông, Đến lúc đó chúng ta còn có tư cách gì đàm phán với Thiên Tông?
Tham Lang trưởng lão bắt đầu giận dữ.
- Không có khả năng?
Ngữ khí của Ngụy Tử Khoa lạnh lẽo, nói:
- Tham Lang, ngươi đang dạy ta phải làm gì sao?
Tham Lang trưởng lão lấy dũng khí kêu lên:
- Chuyện cho tới nước này, Tam Tinh tông ta tràn ngập nguy cơ, Thiên Tông các ngươi dù sao cũng phải cho chúng ta một câu trả lời chứ?
- Câu trả lời ta đã cho các ngươi, ta sẽ nhanh chóng đi triệu tập những nhân vật chủ chốt của Tam TInh tông các ngươi. Đem bí mật đầu nhập vào Thiên Tông của các ngươi nói ra cho bọn họ nghe. Sau đó tuyên bố giải tán Tam Tinh tông. Đợi sau khi bố trí của Thiên Tông hoàn tất, lại lần nữa trùng kiến Tam Tinh phân đà. Trừ lựa chọn đó ra không còn lựa chọn nào khác.
Miệng Chúc Trường Sinh đắng chát, bây giờ hắn đã thực sự hồi hận. Không chỉ đơn thuần là hối hận đem chuyện dược viên thượng cổ tiết lộ ra ngoài, mà hối hận Tam Tinh tông bị dục vọng ma quỷ ám ảnh, lúc trước tại sao lại để cho Cửu Dương Thiên Tông đầu độc? Trở thành quân cờ trong bàn cờ của Cửu Dương Thiên Tông cơ chứ?
Hôm nay Tam Tinh tông đâm lao phải theo lao, chỉ có thể tùy ý để cho Cửu Dương Thiên Tông bố trí, sắp đặt.
Ngụy Tử Khoa kỳ thật cũng biết Tam Tinh tông ủy khuất, Tam Tinh tông tiết lộ bí mật dược viên thượng cổ. Cuối cùng ngay cả gốc linh dược Thiên cấp duy nhất cũng bị Tào Tấn cướp đi. Hậu quả tiết lộ bí mật hiện tại lại để cho Tam Tinh tông gánh chịu, quả thực có chút không công bằng.
Nhưng mà chuyện Tào Tấn, Ngụy Tử Khoa cũng không dám quản, Tào Tấn lấy được linh dược Thiên cấp, đã vui sướng trở lại Cửu Dương Thiên Tông rồi.
Mà Ngụy Tử Khoa hắn thì phải nghĩ cách trấn an cảm xúc của toàn bộ Tam Tinh tông, cẩn thận nghĩ lại, Ngụy Tử Khoa cũng cảm thấy bản thân mình vô cùng ủy khuất.
Ba ngày sau, cả Vạn Tượng Cương Vực xuất hiện một tin tức mang tính bạo tạc.
Tam Tinh tông tuyên bố giải tán tông môn, từ nay về sau Tam Tinh tông ở trong Vạn Tượng Cương Vực bị xóa tên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...