"Hàn tiểu thư."
Thất Lãnh thấy cô bước ra, cúi đầu chào.
"Tôi đã nói anh đừng gọi tôi là Hàn tiểu thư rồi mà, cứ gọi như bình thường đi."
"Thuộc hạ không dám."
"Nếu lão đại đã bảo anh để mắt đến tôi thì từ giờ anh phải nghe lời tôi chứ không phải là lão đại."
Thất Lãnh cuối cùng cũng lộ ra vẻ khó xử.
"Thất Lãnh."
"Thuộc hạ hiểu.
Kỳ Âm tiểu thư."
Hàn Kỳ Âm bó tay, xem ra không thể ngày một ngày hai mà khiến bọn họ không khách sáo với cô nữa.
"Đúng rồi Kỳ Âm tiểu thư, lão đại nói rằng lần trước tiểu thư làm rất tốt, đã giúp được lão đại rất nhiều..."
Thất Lãnh nói.
"Vậy sao?"
Hàn Kỳ Âm hiểu ý mà Thất Lãnh nói.
"Vậy tôi đi xử lí giúp lão đại."
Thất Lãnh không nói gì, đi theo sau Hàn Kỳ Âm, đến phòng thông tin cô nhìn anh ta, Thất Lãnh không ngăn cản.
Cô muốn đi vào xem một chút.
Hàn Kỳ Âm mở cửa bước vào.
Thất Lãnh đứng bên ngoài, bên trong phòng thông tin vẫn là các thiết bị máy tính tối tân của Cố Thâm, còn có camera khắp tờ nhà.
Hàn Kỳ Âm nhớ đến chuyện lúc trước hắn biết cô gửi tin nhắn cho Mộ Dung Nham, có lẽ tất cả thông tin đều đồng thời được gửi đến cho hắn.
Vậy là bây giờ cô có làm gì hắn cũng sẽ biết, nhưng hắn lại không ngăn cản.
Cố Thâm đã coi cô là người của hắn, hắn tin tưởng cô.
Hàn Kỳ Âm cười thầm, ngồi xuống ghế.
Mười ngón tay lại múa trên bàn phím, hóa ra lần trước hắn để cô đột nhập thì cô mới đột nhập được, lần này thì khó hơn.
Đang mày mò thì bỗng nhiên có một tiếng "ting" vang lên, ở góc cuối màn hình hiện lên một mẩu tin nhắn nhỏ, là một dãy số.
5201711
Dãy số này có nghĩa là gì? Hàn Kỳ Âm nhập vào ô mật mã, ô mật mã tích xanh một cái đã vào được.
Vậy người gửi dãy số này cho cô chỉ có thể là...
Cố Thâm.
Hàn Kỳ Âm lẩm bẩm một hồi, bỗng nhiên gương mặt đỏ bừng, tim đập thình thịch.
520 đồng âm với 我爱你 wǒ ài nǐ Anh yêu em.
1711 là 一心一意 yìxīnyíyì Một lòng một dạ, toàn tâm toàn ý.
Anh yêu em.
Một lòng một dạ, toàn tâm toàn ý.
Hàn Kỳ Âm cảm nhận nhịp tim mình ắp nhảy ra khỏi lồng ngực, đôi môi cười cười ngọt ngào, gửi lại cho người đàn ông nào đó một dãy số.
5201711.
Em cũng yêu anh.
Một lòng một dạ, toàn tâm toàn ý.
Cố Thâm nhìn màn hình máy tính, khóe môi chậm rãi nhếch lên cười.
Trong lòng cô vô cùng hạnh phúc, cảm giác lâng lâng như đang bay lên mây.
Nhưng khi vào được máy tính, nhìn tài liệu vừa được gửi đến một cái, lòng cô lại trùng xuống.
Một tập tài liệu điều tra về gia đình cô.
Tập tài liệu còn lại là điều tra về bọn người Boza lúc trước, kẻ đứng sau bọn chúng.
Cô nhìn gương mặt anh ta, người từng cứu cô một mạng, cũng bị cô phát hiện xuất hiện một cách khả nghi tại Cố gia lần trước.
"Lâm Duẫn Hạo..."
Đúng rồi, lúc đó tại sao cô chưa hề nghĩ rằng anh ta có thể là một trong số bọn chúng.
Tại sao anh ta lại đột ngột xuất hiện kịp thời lúc đó để cứu cô?
Tài liệu này cô đọc được có nghĩa là Cố Thâm cũng đã biết.
Hắn không hề biết cô và Lâm Duẫn Hạo từng gặp mặt nhau, nếu như anh ta...chính là kẻ đứng sau thao túng thì có phải là cô từng để anh ta trốn thoát hay không?
Hàn Kỳ Âm lại mở tập tài liệu về ba mẹ cô ra, nhìn thấy ảnh của ba mẹ và cả hồ sơ của mình, cô lại thấy đau lòng.
Ba...mẹ...con gái hiện tại vẫn sống tốt, nhưng ba mẹ lại không còn nữa...
Trong đó đáng chú ý nhất thu hút cô lại là thời gian trước khi cả nhà cô bị sát hại, ba mẹ cô đã tham gia một bữa tiệc, và bắt đầu nghiên cứu một dự án bí mật.
Dự án bí mật...
Dự án này rốt cuộc là gì...?
Bọn chúng còn phóng hỏa đốt cả ngôi biệt thự, vậy có lẽ nào tất cả những gì liên quan đến nó đều đã bị tiêu hủy?
Càng suy nghĩ cô lại càng mông lung.
Liệu tài liệu được gửi đến Cố gia đã hết hay chưa? Cố Thâm còn biết được điều gì?
Có lẽ phải đi hỏi hắn mới biết.
Hôm nay hắn để cô vào đây là muốn cô biết mọi chuyện, đã vậy thì cô cũng sẽ hỏi hắn cho rõ ràng.
Hàn Kỳ Âm xem xong lại để máy tính trở về như cũ, sau đó ra ngoài.
Thất Lãnh nhìn thấy cô thì nói
"Hàn tiểu thư, ngài Tư Duệ và ngài Khang Duật đã về."
Bọn họ về rồi sao?
"Đi xem xem."
Cô nói.
Trong phòng của Mạc Tư Huyền, Khang Duật cầm lấy cây nhỏ, đưa nó cho Ella, cô ta cầm lên xem xét một chút
"Có phải là nó không?"
"Đúng rồi."
Khang Duật thở phào.
"Bào chế thuốc cần ba ngày."
Ella nói tiếp.
"Cô định làm thuốc gì?"
Mộ Dung Tuyết nghi ngờ hỏi.
"Cô hỏi làm gì? Dù sao cô cũng không biết."
Ella khinh khỉnh, Mộ Dung Tuyết tuy chưa nhìn thấy tận mắt nhưng đã nghe nói về loại cỏ kia, nhà cô làm dược phẩm, có những công thức thuốc bí truyền chỉ có người trong gia tộc mới biết, còn tại sao nó thất truyền thì nguyên nhân đã rõ.
Một là vì nguyên liệu khó kiếm, hai đó là rất khó bào chế ra và tinh giản độc tố biến nó thành thuốc.
Nói một cách dễ hiểu hơn là trong độc có giải.
Loại cỏ kia là một loại cỏ cực độc, cộng thêm nọc rắn, e rằng chết không kịp ngáp.
p/s Chúc mừng tất cả các bạn 8/3 vui vẻ nhé????????.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...