_Editor: boong412
Đường Tứ Tứ còn nhớ rất rõ ràng, kiếp trước Đường Vân Nhiễm cũng làm như vậy mà qua ngày hôm sau trong kinh thành liền có thơ ca ngợi về nàng. Một đồn mười, mười truyền trăm. Dần dần, càng ngày càng nhiều người đem Đường Vân Nhiễm so sánh với tiên nữ. Mà Đường Vân Nhiễm thông qua ngày này mà trở thành nữ thần tồn tại trong kinh thành.
Ánh mắt Đường Tứ Tứ nhẹ nhàng đảo qua, nhìn Mộ Dung Nhược Hồng còn có Mộ Dung Ôn Trạch ở giữa sân. Mộ Dung Ôn Trạch thì trong mắt đã có kinh diễm còn Mộ Dung Nhược Hồng là trần trụi si mê. Tâm Đường Tứ Tứ vừa động, kiếp trước nàng là kẻ ngốc nên mới bị đôi cẩu nam nữ này đùa giỡn trong tay.
"Tổ mẫu, Tứ Tứ cũng chuẩn bị lễ vật cho người." Đường Tứ Tứ mím môi cười khẽ, nhẹ nhàng cước bộ, khéo léo đi lên vài bước. Nàng đi như vậy, bướm như bị nàng dọa đến đều vung cánh bay đi.
Một cảnh tượng đẹp như vậy liền bị Đường Tứ Tứ phá hủy, giữ sân trừ bỏ Trừ Hằng Liễu thì tất cả nam tử đều dùng ánh mắt thù địch xem xét Đường Tứ Tứ.
Trong kinh thành, cùng so với Đường Vân Nhiễm như tiên tử thì đích nữ Đường gia Đường Tứ Tứ là một nữ nhân thô tục, lỗ mãng, hình tượng ghen tỵ. Đường Tứ Tứ cũng không để ý đến ánh mắt của đám nam nhân này mà ôn nhu nhìn tổ mẫu mình.
Trong lòng Đường lão phu nhân kỳ thật muốn trách đứa cháu gái ruột này. Cuối cùng vẫn là trẻ người thiếu kiên nhẫn. Đường Vân Nhiễm đang nổi bật như vậy, nàng cứ như vậy đi ra, tự nhiên sẽ làm mọi người cảm thấy đích nữ Đường gia nàng lại không bằng một thứ nữ.
Mục đích của Đường Vân Nhiễm như muốn thành công rồi, nàng ta liền khẽ mở cánh môi hoa hồng rộng lượng nói "Tổ mẫu, vừa rồi là Vân Nhiễm thả con tép bắt con tôm. Lễ vật của Tứ Tứ muội không chừng còn tốt hơn."
Đường Vân Nhiễm vừa nói như vậy lại làm cho người trong sân cảm thấy vị thứ nữ này rất rộng lượng. Đương nhiên rất nhiều nam tử đều vui sướng khi nhìn Đường Tứ Tứ gặp họa. Dù sao Đường Vân Nhiễm đưa lễ vật cho lão phu nhân thì bướm bay đến, chẳng lẽ lễ vật Đường Tứ Tứ có gì hơn nữa sao?
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Đường Tứ Tứ bình thản hiệu Thanh Nhi mang lễ vật lên. Trái với Đường Vân Nhiễm, lễ vật của Đường Tứ Tứ là một bộ tranh vẽ đào thọ cao quý, nét vẽ mềm mại, chính là thuộc hàng thượng phẩm.
"Tổ mẫu, đây là tranh do chính Tứ Tứ vẽ, kính chúc tổ mẫu phúc như Đông Hải, thọ so với Nam Sơn.". Ngữ khí Đường Tứ Tứ chân thành tha thiết.
"Tốt lắm, có lòng." Ánh mắt Đường lão phu nhân nhìn lướt qua giữa sân, phát hiện rất nhiều nam nhân đầu óc nông cạn lộ vẻ khinh thường. Cháu ruột mình coi trọng cứ thế bị xem thường, lão phu nhân rất không vui.
"Lão phu nhân, có bướm! Lại có bướm bay vào." Ở phía sau, Cung ma ma bên cạnh Đường lão phu nhân đột nhiên phát hiện có rất nhiều bướm bay vào điện.
Lũ bướm này so với lúc nãy còn nhiều hơn, lũ bướm bay lượn quanh người Đường Tứ Tứ, nàng đứng yên ở đó, mặc dù không tuyệt sắc như Đường Vân Nhiễm nhưng cả người nàng lộ ra phong thái đích nữ Đường gia cao ngạo quý phái làm người ta cảm thấy tươi mát tự nhiên, nhịn không được mà nhìn lâu hơn.
Lúc này rất nhiều khách nữ giữa sân đều nhìn Đường Tứ Tứ. Đích nữ Đường gia thật có bản lĩnh, thứ nữ khi nãy làm náo động mà nàng không chút hoang mang, tại thời điểm tưởng như sắp mất mặt lại làm ra một màn khiến người ta kinh ngạc.
Nhìn đi, bướm này không phải chỉ mỗi mình thứ nữ ngươi có thể mang đến. Đích nữ Đường gia ta cũng có thể, lại như vừa rồi thứ nữ từng nói "Thả con tép, bắt con tôm".
Ánh sáng trong mắt Đường Vân Nhiễm chợt tắt, sao có thể như thế được? Nàng làm như thế nào mà cũng có thể dẫn dụ bướm? Tay Mộ Dung Nhược Hồng siết chặt góc áo, mắt trầm xuống. Đáng giận! Bọn họ hôm nay là chuẩn bị giúp Đường Vân Nhiễm nổi bật nhất, tiện nhân Đường Tứ Tứ này thế nào lại làm được giống vậy.
Mọi người đều im lặng. mà dưới tình huống như vậy Đường Tứ Tứ bỗng nhiên kéo Đường Vân Nhiễm một cái. Nàng ta bị kéo nên cùng nàng đều quỳ trên mặt đất.
Đường Tứ Tứ thẳng lưng, trên mặt bình tĩnh, tươi cười nói "Tổ mẫu, con cùng tỷ tỷ tặng người lễ vật, làm người vui lòng. Còn bướm kỳ thật là do chúng con dùng mùi hương đặc thù hấp dẫn chúng đến. Chỉ vì muốn làm tổ mẫu vui vẻ."
Oanh!
Đường Tứ Tứ vừa nói lời này, lập tức làm cho rất nhiều nam nhân giữa sân tan nát cõi lòng. Thì ra, một màn dẫn bướm như vậy, là có lí do cả. Nếu suy nghĩ lại, thời tiết thế này làm sao có nhiều bướm như thế. Trong nháy mắt, nhiều người đối với một màn mãn nhãn vừa rồi cảm thấy mất hứng. Hơn nữa nhớ lại Đường Vân Nhiễm cùng đàn bướm cùng một chỗ có hơi tầm thường, không bằng Đường Tứ Tứ cao quý.
Đường Tứ Tứ chính là muốn kết quả thế này. Đường Vân Nhiễm muốn làm nữ thần sao? Ha ha, nàng ở trần gian làm nữ nhân bình thường cố tình lôi kéo nàng ta làm nữ nhân tầm thường với mình đây.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...