Độc Thần


Thề thốt một hồi, Độc Nhĩ Kha ngồi xuống vận chuyển công pháp linh lực cở bản của Độc Nhĩ gia tộc.

Độc Nhĩ gia tộc là một trong ba đại gia tộc của thành Thanh Đàm, Độc Nhĩ gia tộc kinh doanh sinh ý dược vật, thuốc chữa thương và một ít ma thú hạch.
Công pháp tu luyện linh lực cơ bản của Độc Nhĩ gia tộc là Hạ Giai công pháp.

Công pháp chia làm Hạ Giai, Trung Giai, Cao Giai và Đỉnh Giai.

Độc Nhĩ Kha trong gia tộc cũng chẳng có địa vị gì, bởi vậy hắn chỉ có thể tu luyện công pháp Hạ Giai mà thôi, khi vào cao tầng hay hạch tâm của gia tộc mới được dạy công pháp cao hơn.
Độc Nhĩ Kha vận chuyển được ba chu thiên thì không thể tiến triển thêm, tinh thần mệt mỏi vậy mà mất gần nửa ngày trời.

Tốc độ này đúng là như rùa bò, cảnh giới của hắn vẫn là Linh Đồ Hạ Giai.
Thở ra một ngụm trọc khí, Độc Nhĩ Kha cảm thán không thôi.
“Ta thực sự đúng là phế vật hay sao? Không, không ta quyết không bao giờ thành phế vật cho dù trả giá thế nào đi chăng nữa!”
Lật lại mặt sau bức thư của sư phụ có ghi:
“Hài tử, ta thấy cái bảo hạp màu đen của ngươi không đơn giản nên ta mang theo, ta đã nghiên cứu rồi có lẽ người trích một giọt máu lên đó có thể có kỳ tích xảy ra”
Chỉ mấy dòng đó không còn gì nữa.
Độc Nhĩ Kha nhìn cái hắc bảo hạp đã theo mình tám năm không dời, luôn làm cho mình khỏe mạnh không bệnh tật.

Cầm nó lên cảm giác thật dễ chịu.
Hắc bảo hạp bây giờ không còn toàn thân màu đen nữa mà còn có màu đất, do nhuốm đất cuộc chiến với Độc Nhĩ Hàm ngày ấy.
Hắn không chút do dự, dùng chủy thủ chích một giọt máu.

Giọt máu vừa chạm vào hắc bảo hạp thì đột nhiên biến mất, nhưng cũng chỉ có vậy, Độc Nhĩ Kha chờ một lúc lâu cũng không thấy Hắc Bảo Hạp xảy ra biến cố gì.
Hắn cũng không mong gì hơn, đây là món quà cha hắn tặng hắn khi còn tám tuổi để kiện thể.


Nhưng mà Hắc Bảo Hạp này ngoài kiện thể ra thì đã cứu hắn một mạng rồi!
Độc Nhĩ Kha luyến tiếc, đem Hắc Bảo Hạp ra chỗ thùng nước thuốc rửa đi để mang vào ngực.

Hắn rửa trong nước thuốc bởi vì không còn nước suối nữa, mà Hắc Bảo Hạp vẫn còn rất bẩn muốn nhét vào ngực thì phải rửa sạch rồi lau khô đi.
Vừa mang Hắc Bảo Hạp từ trong thùng gỗ ra, Độc Nhĩ Kha đang định dùng dẻ lâu khô nước thì một chuyện làm cho hắn ngây người.
Trên Hắc Bảo Hạp không hề có chút nước nào, tuy rằng đã sạch sẽ nhưng mà lúc này nó còn lóe lên ánh sáng.

Ánh sáng chói mắt làm cho mắt Độc Nhĩ Kha híp lại.

Độc Nhĩ Kha cảm thấy chiếc Hắc Bảo Hạp đang chậm rãi biến lớn lên, lúc đầu nó to hơn cái bàn tay sau đó bằng hai bàn tay, rồi to hơn cuốn sách một chút rồi dừng lại, độ dày cũng tăng thêm tới bằng ba đốt tay.
Không chỉ vậy, sau đó Độc Nhĩ Kha nghe thấy tiếng lách cách, bề mặt Hắc Bảo Hạp đang chậm rãi thu lại qua hai bên.

Giống như hai cánh cửa kéo, mỗi người dùng sức kéo qua một bên.
Một lúc sau không còn nghe tiếng gì nữa, ánh sáng cũng biến mất, Độc Nhĩ Kha tiến lại gần thì thấy trong bên trong đó có một miếng da thú, bên trên vẽ rất nhiều đồ án tu luyện thân pháp và còn có tâm pháp.
Một cuổn sách ngũ sắc, nhìn đẹp mắt, Độc Nhĩ Kha bị nó thu hút ngay từ đầu yêu thích không rời mắt.

Bên trên có ghi “Âm Dương Độc Công”.

Ngoài ra Độc Nhĩ Kha còn thấy một cái túi nhỏ không biết bên trong là gì, và một cuốn kinh thư ghi “Độc Kinh”.
Lúc này Độc Nhĩ Kha mới hiểu rốt cuộc tại sao có kỳ ngộ này, Hắc Bảo Hạp cũng không phải chỉ có chích máu là có thể mở ra, mà còn phải nhúng nó và dịch độc thì mới có thể mở được.

Hắn tơ mở tơ mơ dùng nước dược vật để rửa lại chiếm được cơ duyên này.
Nếu chỉ là có nước dược vật thì còn chưa được đâu.

Bởi vì trong đó còn có độc đo nanh độc Tứ Nhãn Hổ Mang Xà nữa.


Quả thực nói Độc Nhĩ Kha vận khí cứt chó, buồn ngủ lại gặp chiếu manh.

Hắc Bảo Hạp đã qua tay bao nhiêu chủ nhân nhưng không ai có thể mở ra được, cho dù nghĩ hết cách, cắt máu… Nhưng lại không có ai ngờ phải nhúng nó vào dịch độc, làm người ai mà không sợ độc, tránh nó còn thấy đâu còn đi chơi với nó.
Nếu những người này biết Độc Nhĩ Kha vận khí cứt chó mà chiếm được cơ duyên này thì bọn họ đội mồ sống dậy lại phải tức chết thêm lần nữa.
Độc Nhĩ Kha cầm cuốn Âm Dương Độc Kinh ra mở trang đầu tiên.

Vừa mở ra thì một làn khói bắn về phía Độc Nhĩ Kha làm hắn không kịp phản ứng né tránh bị trúng chiêu.

Lần khói này vừa bắn vào người Độc Nhĩ Kha thì biến mất, nó chui ngay vào người Độc Nhĩ Kha.

Hiển nhiên là một loại cực độc, Độc Nhĩ Kha chỉ cảm thấy cả người trở nên nóng lạnh hỗn độn, thống khổ không thôi y như lúc ngâm trong dược vật chứa huyết xà.
Nhưng mà cảm giác này kéo dài không bao lâu thì một cảm giác mát lạnh tràn ra, có lẽ là tác dụng của linh hạch Tứ Nhẫn Hổ Mang xà.

Cảm giác nóng lạnh biến mất, lúc này Độc Nhĩ Kha mới biết, kẻ muốn được Âm Dương Độc Kinh này thì trước tiên cũng phải là người chơi độc.
Mồ hôi hột ứa ra trên trán.

Nghĩ tới thủ đoạn của chủ nhân Âm Dương Độc Công làm cho hắn sợ không thôi.

Không biết tiếp theo còn có thủ đoạn nào không? Nếu không cái mạng nhỏ của hắn lại ô hô ai tai.
Đưa mắt nhìn dòng chữ trên trang đầu tiên làm cho Độc Nhĩ Kha bị cuốn hút.
“Vạn vật khi sinh ra rồi tiến hóa đều có chứa độc, không ít thì nhiều, thế gian này độc chia làm Âm độc và Dương độc, hai loại độc hai thái cực nóng- lạnh.

Bản Thánh từ khi phát hiện Âm độc và dương độc thuộc ngũ hành mà cũng không thuộc ngũ hành, tính chất khó phân, Bản thánh khi đó sáng tạo ra Âm Dương Độc Công khai sáng một nền móng tu luyện mới cho những tu luyện giả tu luyện độc công.”
“Ngươi không có độc ư? Vậy thì ngươi tẩy cân phạt tủy làm gì? Tại sao có chí hàn chí âm độc vật, tại sao có chí dương chí cương độc vật.


Người tu luyện kỳ công này phải biết sử dụng và am hiểu độc dược.

Những thứ người khác coi là đồ bỏ, là có độc thì phải biết chắt lọc độc tinh trong đó mà sử dụng, tu luyện kỳ công cũng tẩy cân phạt tủy nhưng không thải chất độc ra ngoài mà gom lại nó vào trong kinh mạch chuyển hóa thành độc công cho mình sử dụng”
Bên dưới còn dòng chữ hơn có ghi:
“Lão phu từ khi hữu duyên với kỳ công, một thân sở học tu luyện độc công tung hoành ngang trời, phiên nam địa bắc đại lục Thiên Tượng đánh đông dẹp bắc cao thủ vô số chưa từng có đối thủ.

Lão phu vẫn chờ mong người hữu duyên tiếp theo của kỳ công”.
Kỳ công, thế gian này lại có công pháp kỳ công không thuộc Hạ Giai, Trung Giai,Cao Giai, và Đỉnh giai công pháp.
“Thực sự hy vọng kỳ công pháp này đem lại cho ta cơ duyên như vị tiền bối này nói.”
“Tung hoành ngang dọc, đánh đông đẹp bắc, cao thủ vô số không có đối thủ.”
Độc Nhĩ Kha hít một hơi lãnh khí, thực sự thán phục bản lãnh của tiền bối.
“Bản thánh? Chẳng nhẽ là Linh thánh trong truyền thuyết sao?”
Lần này mới thực sự làm cho Độc Nhĩ Kha rung động, tổ sư kỳ công này cảnh giới Linh Thánh.

“Không biết vị tiền bối kia cảnh giới gì rồi? có đạt tới Linh Thánh không?”
Mở tiếp trang thứ hai, lần này không có thủ đoạn gì.

Độc Nhĩ Kha lấy lại bính tĩnh chăm chú đọc từng chữ một:
“Âm Dương Độc Công là kỳ công vừa thuộc vừa không thuộc ngũ hành, kỳ công chia làm chín tầng, mỗi tầng là một lần thay da đổi thịt, tẩy cân phạt tủy.

Âm Dương Độc công hấp thu độc vật, độc khí chuyển biến thành độc công cho mình dùng.

Mọi thứ có độc không cần phân biệt, luyện tới tầng thứ bảy có thể luyện hóa độc trong rừng hoang đất thiêng, sông ngòi, rừng núi, mộ phần… từ đó mà rút độc ra.

Điều đó đồng nghĩa với tạo phúc cho dân.

Công đức vô lượng.

Người tu luyện Âm Dương Độc Công không được lãng phí độc, kể cả sau khi giết địch phải rút độc lại tránh để lại hậu họa cho người vô tội.
Tu luyện Âm Dương Độc công lấy âm dương điều hòa, âm độc chế dương độc, dương độc áp âm độc, không được một bên nặng một bên nhẹ.


Tránh gây tổn thương cho thân thể.

Tu luyện tới tầng thứ tám cực âm độc có thể biến thành Hỏa âm Độc, Cực dương Độc biến thành Hỏa Dương Độc…”
“Có lẽ trang sau sẽ là khẩu quyết của kỳ công”.
Quả nhiên lật ra trang sau là khẩu quyết tầng thứ nhất của kỳ công Âm Dương Độc Công.

Độc Nhĩ Kha chậm rãi đọc từng chữ cố gắng ghi nhớ, nghiền ngẫm thật kỹ, nữa ngày hắn mới gấp lại thở ra.
“Tầng thứ nhất nói lấy cơ thể làm vật dẫn vận dụng công pháp dẫn độc trong thân tạo ra biến đổi thành độc công, tạo ra mầm mống độc tâm.

Thật không ngờ lại có công pháp quái dị thế này, tẩy cân phạt tủy chất độc không thải ra mà dẫn vào trong dùng công pháp chuyển đổi thành độc công, hình thành mầm mống độc tâm.”
Trước tiên phải dùng công pháp biến linh lực hỏa thuộc tính của ta chuyển đổi thành độc công hỏa thuộc tính mới được.
Độc Nhĩ Kha tâm niệm vừa chuyển dựa theo khẩu quyết Âm Dương Độc Công vận chuyển hỏa linh lực trong kinh mạch dẫn tới đan điền rồi tuần hoàn một chu thiên chậm rãi biến đổi thành Độc Công lực.
Không phải nói là nó có tính chất thuộc tính hỏa, gọi là hỏa độc lực.

Nhưng mà quả thực khó khăn, Độc Nhĩ Kha bản thân hắn kinh mạch nhỏ hẹp, bế tắc thì nhiều đả thông thì ít, linh lực ít đến đáng thương khi chuyển hóa làm cho hắn cực kỳ khó khăn và khó chịu, khó khăn là bởi vì tốc độ chuyển hóa quả thực chậm còn hơn rùa bò.

Khó chịu là bởi vì hỏa độc công sinh ra lại không ngừng ăn mòn linh lực của hắn, lại còn đan điền của hắn làm cho hắn khó chịu và đau đớn, đây là tính chất của độc công, nhưng mà rất may cho hắn tính chất ăn mòn còn rất rất yếu.

Đan điền đau là bởi vì chưa thích nghi kịp hỏa độc công.
Thời gian trôi qua chỉ thoáng cái trời đã tối, rồi lại sáng.

Độc Nhĩ Kha mở bừng mắt, hai mắt hắn giờ có thần hơn trước, hưng phấn không thôi bởi vì hắn đã hoàn thành quá trình chuyển hóa.
“Chuyện tiếp theo là hẳn phải đả thông kinh mạch và huyệt vị theo như đồ án trong tầng thứ nhất nói rồi.”
Độc Nhĩ Kha lấy ra Âm Dương Độc Công tại trang có giới thiệu đồ án kinh mạch và huyệt vị của Âm Dương Độc Công hắn cẩn thận ghi nhớ.
Theo như kỳ công đề cập đây là kỳ mạch và kỳ huyệt khi do Tổ gia sáng tạo ra Âm Dương Độc Công phát hiện ra.

Công năng của đường kỳ mạch này có hiệu dụng vô cùng, nhất thiết phải đã thông khi muốn vận dụng Âm Dương Độc Công và sau đó cần thiết để tiến hành dùng độc công tẩy cân phạt tủy..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui