-Uỳnh.
Lời vừa nói ra thì không khí đột nhiên loạn động, mọi người nghe được hai từ bảo vật, lại còn là bảo vật cường đại thì trong lòng chấn động, vẻ mặt đầy tham lam nhiệt huyết sôi trào quên cả nỗi sợ hãi lúc trước.
Độc Nhĩ Kha thấy thế thì thầm nhủ hỏng, ánh mắt nhìn Huyết Tàn Thương càng thêm sắc lạnh.
Tuy nhiên Độc Nhĩ Kha cũng không quá lo lắng, những người ở đây dù có lên một lượt hắn cũng không sợ.
Trong đám người cuối cùng cũng không nhịn được sức hút của bảo vật, hắn vung đao lên sát chiêu nhắm thẳng đầu Độc Nhĩ Kha.
Những người thấy vậy cũng không muốn tụt lại, sợ bảo vật bị kẻ khác chiếm mất trước nên cũng ùn ùn phóng theo.
Sát chiêu đánh thẳng về phía Độc Nhĩ Kha.
Nhất thời linh lực chấn động, không gian tràn ngập linh lực, tất cả mọi người đều sử ra sát chiêu giết thẳng tới Độc Nhĩ Kha.
Nhưng tiếc rằng địa hình ở nơi đây khá chặt hẹp, trong số đó chỉ chưa tới một phần ba có thể đánh tới nhưng có trúng đích không thì không biết.
Chỉ thấy Độc Nhĩ Kha chân bước ra bộ pháp quen thuộc, cả người như con sóc tránh được hầu hết sát chiêu sau đó xuất ra một chưởng Hàn Băng Tỏa Thiên đánh thẳng vào một tên thanh niên tu vi Đại Linh Sư Thượng Giai.
Nhất thời tên này nổ tung huyết nhục tung tóe khắp nơi, huyết nhục bắn thẳng vào mặt những người khác, thân thể của hắn thì bị đánh bay đụng thẳng vào những người khác làm cho những kẻ kia đều bị đánh ngã, người thì bị thổ huyết, người thì bị lực chấn động mạnh mẽ đánh cho bất tỉnh, người thì bị chết dưới sát chiêu của người khác chém đến mà không kịp thu công.
Nhất thời đã có hơn chục tên chiến lực không còn.
Độc Nhĩ Kha cũng không dừng lại, hắn bộ pháp bước ra lại len vào một tên đơn độc khác một chưởng lại xuất ra nhắm thẳng ngực hắn nện tới.
nhất thời hắn lại biến thành một huyết nhân, nhưng đúng lúc đó thì Độc Nhĩ Kha cảm giác phía trái có nguy hiểm, Độc Nhĩ Kha không do dự chộp lấy tên huyết nhân kia chắn trước luồng Đao mang ấy.
-Xoẹt.
Đao mang chém lên thi thể tên kia bị chém thành hai nửa, lục phủ ngũ tạng chảy cả ra ngoài nhìn thật kinh khủng.
Đao mang chém đến là một tên trung niên tu vi Linh Tướng Thượng Giai, hắn là người mạnh nhất trong số này.
Lúc này một đao thất bại làm cho hắn có chút khó coi.
Hắn không chút do dự lùi lại lẩn vào đám đông.
Độc Nhĩ Kha thấy thế thì hừ lạnh.
-Ngươi chạy được sao? Chết đi cho ta!
Bộ pháp bước ra chỉ chớp mắt Độc Nhĩ Kha đã tới trước mặt tên kia một chưởng nện thẳng đầu hắn.
Tên kia thấy Độc Nhĩ Kha đột nhiên hiện ra trước mặt thì có chút hoảng hốt, nhưng không chờ hắn thì Hàn Băng Chưởng của Độc Nhĩ Kha đã đánh tới.
Tên này vô thức đưa đao ra ngăn cản nhưng mà đao vừa đưa ra thì đao toái.
Một chưởng không giảm nện thẳng vào đầu của hắn, mở hồ còn thấy cả mảnh vỡ của thanh đại đao.
Kết cục của hắn lại là vỡ đầu, thân thể bắn thẳng ra cửa sổ bay ra ngoài nện xuống đường phố, máu thịt nát bét.
Người đi đường thấy thi thể toàn máu thịt nhất thời khiếp sợ sau đó nhanh chóng tản ra tránh xa chỗ thị phi này.
Sự việc xảy ra quá nhanh, những người kia còn đang bị chấn động còn chưa đứng dậy thì Độc Nhĩ Kha đã lại lóe lên phóng về một tên chưởng pháp liên tục phóng ra.
Tính mạng bọn chúng liên tục bị gặt hái, có tên thì còn hét thảm được, có tên chết còn không kịp hét thảm lên.
Chưa tới một phút thời gian mà chiến trường hơn năm mươi người giờ chỉ còn ba mươi tên.
Nhưng mà Độc Nhĩ Kha cũng không dừng lại, hắn liên tục giết đến.
Thấy Độc Nhĩ Kha như hổ vào bầy gà thì trong lòng Huyết Tàn Thương cảm thấy run sợ, cảnh tượng máu tanh này thực sự khiến hắn run sợ, mặc dù hắn tu luyện Huyết công nhưng mà cảnh tượng này quả thực hắn còn chưa làm được.
Huyết Tàn Thương cắn răng hắn nhìn chiến trường là sảnh ăn của khách điếm giờ đã thành một đống lộn xộn, huyết nhục tóe tung khắp nơi.
Hắn hét lên:
Các ngươi còn chờ gì nữa, thi triển nó đi.
Hắn không nói rõ nó là gì, nhưng mà những người nghe được thì đều hiểu, trong mắt hiện lên vẻ lăng lệ tàn nhẫn, một số tên không đối chiến với Độc Nhĩ Kha thì lùi lại, vận chuyển bí kỹ nhất thời tạo nên một cảnh tượng kinh hoàng.
Chỉ thấy máu tươi trên sàn nhà bỗng nhiên tụ họp lại phía những người này, chúng như có sinh mệnh bắn ra những tia máu nhập thẳng vào những người này, sau đó mấy tên này thì sắc mặt hiện lên vẻ thống khổ xen lẫn hưởng thụ nhưng sau đó khí tức trên người chúng trở nên lăng lệ cuồng bạo.
Không dừng ở đó những người này còn cắn lưỡi phun ra một ngụm tinh huyết càng làm cho khí tức trên người bọn chúng thêm cuồng bạo.
Những chuyện như thế vẫn còn chưa chấm dứt, chỉ thấy những máu huyết của những tên mới bị Độc Nhĩ Kha giết chết thì bỗng nhiên đều hướng về phía người bọn chúng, tất cả tạo thành những cái lưới tia máu do rất nhiều người đan vào nhìn rất là hung lệ.
Dù đang chiến đấu nhưng Độc Nhĩ Kha đã sớm chú ý tới sự việc ở đây rồi.
Hắn cảm giác sau khi những người kia thi triển bí kỹ gì đó hấp thu huyết nhục thì tu vi của bọn chúng được đề thăng một mảng lớn, khí tức trở nên cuồng bạo.
Những tên tu vi Đại Linh Sư thì khí tức phát ra là Linh Tướng Hạ Giai, còn những tên Linh Tướng Hạ Giai thì trực tiếp tấn thăng Linh Tướng Trung Giai.
Lúc này chỉ còn có mười lăm tên hộ vệ mà thôi nhưng mà đội ngũ này lại rất chất lượng.
Độc Nhĩ Kha cảm giác nguy hiểm, huyết dịch trong người có cảm giác muốn sôi lên, nhộn nhạo muốn thoát ra ngoài, Độc Nhĩ Kha vội vàng vận chuyển Âm Dương Độc Công và Ngũ Hành Luyện Thể áp chế chúng lúc này mới thấy đỡ hơn.
Độc Nhĩ Kha nhìn cảnh tượng trước mắt sắc mặt cũng ngưng trọng, hắn cũng dừng lại không tiếp tục tấn công nữa mà lấy ra hai viên Linh thạch Trung Phẩm và một ít Bát Bộ Diêm Vương Đoạt Mạng ra điên cuồng hấp thụ linh khí và chuyển hóa độc tính thành độc công sau đó nén chúng lại.
Độc Nhĩ Kha cũng có thể dùng cách khác là trực tiếp hạ độc bọn chúng nhưng mà hắn không làm như vậy, hắn vẫn muốn chiến đấu để tăng kinh nghiệm thực chiến và có thể đột phá.
Với lại tính cách của hắn tuy rằng không cố kỵ kiểu hạ độc này nhưng mà sâu trong nội tâm hắn cũng không thích cách làm đó.
Độc Nhĩ Kha hiểu được hạ độc là thứ yếu, nếu như không có thực lực mà sau này gặp phải một người như hắn bách độc bất xâm thì hắn lấy gì chiến đấu với họ đây.
Với lại nếu như độc công của hắn xâm nhập vào kinh mạch của người khác thì độc tính của nó cũng chẳng kém.
Mười lăm người kia bắt đầu trở nên điên cuồng, thần trí cũng trở nên dần mất đi, sát khí trong mắt càng thịnh, bọn chúng nhìn Độc Nhĩ Kha chỉ còn một chữ là phải giết chết kẻ trước mặt này.
Tất cả đều như những con hung thú đều điên cuồng phát ra sát chiêu đánh tới Độc Nhĩ Kha muốn đem Độc Nhĩ Kha chém thành một bãi huyết nhục.
Khi bên kia tấn công thì bên này Độc Nhĩ Kha cũng đã chuẩn bị được phần nào.
Hắn cũng đã thu công, thu lại hai viên linh thạch trung phẩm bị hấp thu dở dang.
Một tay đưa ta Hàn Băng Chưởng Hàn Băng Tỏa Thiên được gia trì khí nén đánh tới một tên gần nhất trong số đó, dưới chân bộ pháp cũng không đổi, lực lượng khí nén rót vào làm cho tốc độ của hắn tăng lên nhanh chóng Độc Nhĩ Kha bước ra chỉ để lại một tàn ảnh.
-Bùm.
Độc Nhĩ Kha vừa bước ra thì liên tiếp mười mấy đại đao chém tới hắn.
nhưng mà không có huyết nhục bắn tứa tung mà trực tiếp bị chém tan.
-Tàn ảnh.
Huyết Tàn Thương thấy thể thì hô lên:
-Không hay, mau lùi lại.
Nhưng mà hắn hô lên thì đã chậm, Độc Nhĩ Kha đã tới sau lưng ba tên tay cầm đại đao liên tiếp xuất ra ba chưởng, nhanh như thiểm điện, chưởng thủ hoa lên, liên tiếp ba tiếp nổ vang lên
-Á.
Bùm.
Liên tiếp ba tiếng hét thảm vang lên sau đó là tiếng huyết nhục nổ tung.
Độc Nhĩ Kha không dừng lại, bộ pháp bước ra liên tục gặt hái sinh mạng chẳng mấy chốc chỉ còn ba tên.
Độc Nhĩ Kha lại lóe lên chặn trước mặt một tên đệ tử Huyết Đao Môn sau đó chưởng thủ lại nện thẳng vào ngực hắn.
Đúng lúc chưởng thủ chỉ cách ngực tên kia chỉ một chút thì liên tiếp có hai đoàn kình phong ép tới sau đó là hai tiếng nổ kinh trời.
Tiếng nổ khiến cho cả gian khách điếm vách rách tươm, ngươi bên ngoài thì bị giật mình kinh động.
Vụ nổ ép tới làm cho Độc Nhĩ Kha choáng váng, linh lực chấn động khiến cho hắn thổ huyết, khuôn mặt tái nhợt, quần áo cũng rách tươm.
Nhiều chỗ còn thấy máu tươi rướm ra.
Độc Nhĩ Kha thầm nhủ mình quá chủ quan, để cho hai người kia tự bạo muốn đồng quy vu tận với hắn.
Nếu như hắn mà không có nhục thân cường đại thì rất có thể bị thương nặng.
hai người bọn họ tự bạo quá bất chợt làm cho Độc Nhĩ Kha còn chưa kịp thi triển Hàn Băng Thuẫn.
Nhưng Độc Nhĩ Kha còn chưa kịp điều chỉnh trạng thái thì phía sau vang lên tiếng phá gió.
Hắn cảm giác nguy hiểm tới gần.
Độc Nhĩ Kha bộ pháp bước ra, cả người tiến về phía trước sau đó vặn người xoay nửa vòng, hai tay thi triển ra Hàn Băng Thuẫn đỡ lại thế sát chiêu tới gần.
-Bang.
Đại đao đỏ lòm của Huyết Tàn Thương chém lên Hàn Băng Thuẫn thì không thể tiến thêm được chút nào, Hàn Băng Thuẫn cũng không bị tổn thương mảy may.
-Không thể nào! Tại sao hai người bọn họ cùng nhau tự bạo mà ngươi lại không bị thương.
Tại sao Huyết Bạo dùng vũ khí hạ phẩm của ta không thể chém được ngươi.
Lúc này Độc Nhĩ Kha nhìn lại thì ra Huyết Tàn Thương tay cầm đại đao mà hắn nói là Vũ khí Hạ Phẩm miệng thì gào lên “Không thể nào” biểu hiện vẻ hoang đường.
Nhưng mà hắn không biết nếu như Huyết Bạo của hắn khi thường chém lên Hàn Băng Thuẫn thì có thể chém vỡ được nó nhưng lúc này Hàn Băng Thuẫn được hình thành trên nền khí nén càng làm cho nó thêm vững chắc cho dù một kích toàn lực của hắn dùng vũ khí Trung Phẩm thì cũng chỉ chém vỡ được nó mà thôi.
Chỉ là chém vỡ mà không thể tổn thương Độc Nhĩ Kha.
Độc Nhĩ Kha nhìn tên đáng ghét này tay vung lên nắm chặt thanh đại đao của hắn lực lượng và khí nén gia trì bóp mạnh.
Nhất thời thanh vũ khí Hạ Phẩm bị bóp cho méo đi sau đó bắt đầu nghe tiếng ‘rắc’ thanh đại đao bắt đầu nứt ra sau đó gãy thành hai đoạn.
Huyết Tàn Thương nhìn thanh đại đao từ từ méo mó đến lúc gãy làm hai dưới sức bóp của bàn tay Độc Nhĩ Kha thì hai mắt hắn như muốn lồi ra.
Biểu tình như nhìn thấy ma, khuôn mặt co lại, gân thì nổi lên, hắn có cảm giác cái bóp vừa nãy là đang bóp vào đầu hắn.
Nghĩ tới đây mồ hôi lạnh tràn ra đầy đầu, sắc mặt tái xanh không còn chút huyết sắc nào.
Lúc này hắn còn quên cả việc buông đại đao lùi về, quên phản kháng Độc Nhĩ Kha.
Độc Nhĩ Kha không dừng lại, tay trái nắm lấy cổ của hắn, tay phải nắm lấy cánh tay phải của hắn.
Huyết Tàn Thương lúc này bị bóp chặt cổ mới có chút tỉnh táo, hắn cảm giác khó thở ho lên một tiếng, khuôn mặt đỏ bừng.
hắn chỉ rắng lên một tiếng:
-Ngươi…ngươi muốn làm gì?
-Á.
Hắn vừa nói xong thì kêu thảm lên một tiếng đau đớn.
Bởi vì Độc Nhĩ Kha lúc này tay phải dùng lực vặn lấy cánh tay của hắn.
-Rắc.
-Á.
Huyết Tàn Thương lại hét thảm lại lên một tiếng.
cả người rú lên đau đớn như một con dã thú bị người ta chọc tiết.
Nhưng mà Độc Nhĩ Kha không dừng lại, tay lại đưa ra nắm lấy một cánh tay kia của Huyết Tàn Thương bắt đầu vặn.
-Rắc.
-Á.
Ngươi… thả ta ra.
Ngươi có biết ta là ai không? Ta là thiếu môn chủ Huyết Đao Môn thành Biên Hoang này.
Ngươi dám làm tổn thương ta, cha ta sẽ không tha cho ngươi.
Cha ta là Linh Tôn Trung Giai.
Ha ha, hôm nay ngươi động tới ta thì cha ta sẽ giết chết ngươi.
Đợi cha ta đến thì ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết.
-Mau thả ta ra.
Sau đó quỳ xuống cầu xin ta ta sẽ tha cho ngươi một mạng.
Huyết Tàn Thương có gằn lên nói trong đau đớn.
Hắn nói ra thân phận của hắn để hù dọa Độc Nhĩ Kha, tiếp theo nói tu vi của cha hắn là Linh Tôn Trung Giai làm cho Độc Nhĩ Kha chùn tay sẽ thả hắn.
Độc Nhĩ Kha nhìn hắn vẻ mặt không nhìn ra biểu tình chỉ phun ra hai chữ:
-Ngu ngốc.
-Giết ngươi thì sao? Cho dù cha ngươi là thiên vương lão tử thì ta cũng giết.
Hôm nay cha ngươi cũng không thể cứu ngươi.
Lão thiên cũng không thể cứu ngươi.
Đi chết đi.
Vừa nói xong thì Độc Nhĩ Kha vung tay lên, Hàn Băng Tỏa Thiên nện thẳng vào đầu của Huyết Tàn Thương.
Huyết Tàn Thương vừa nghe Độc Nhĩ Kha nói vậy thì trong mắt hiện lên vẻ khủng hoảng.
Hắn nhìn ra Độc Nhĩ Kha không hề nói láo, lại nhìn thấy thủ chưởng của Độc Nhĩ Kha đánh tới thì hai mắt hiện lên vẻ khiếp sợ.
hắn ráng gào lên tiếng cuối cùng:
-Không..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...