Độc Sủng Tử Thần Nữ Vương

Ở địa phủ, người người đang xếp hàng chờ được uống canh Mạnh bà, chỉ có một nam một nữ ngồi ở cạnh sông Vong Xuyên nhìn một tản đá, nữ tử gục đầu tựa vào vai nam tử, nam tử tựa vào đầu nữ tử rồi nói:
- Không có tay, không thể ôm lấy nàng, chân không còn, không thể cùng nàng bước tiếp, dù thế nào vẫn không hối hận vì được ở cùng nàng ... Nguyệt, ta yêu nàng.
- Nàng ... nàng không thể nói chuyện được nữa phải không?
Thủy Nguyệt đưa tay ra viết lên không khí:
- Thiên Viễn, thiếp yêu chàng.
Ánh mắt chàng trìu mến híp lại, chàng nói:
- Ta biết ...
Đằng sau có tiếng nói vọng đến chỗ hai người:
- Này nam tử kia, mau bay đến đây uống canh Mạnh Bà rồi đi đi. Cô nương bên cạnh mau trở về trần thế đi, số cô chưa tận không thể ở đây.
Thủy Nguyệt run rẩy ôm lấy Thiên Viễn lắc đầu, lại nghe chàng nói:

- Ta đi rồi thì ai chăm sóc nàng ấy, ta uống canh Mạnh Bà ta quên nàng thì phải làm sao, ta thế thế luân hồi ta biết tìm nàng ở đâu ... chi bằng ta ở sông Vong Xuyên cùng nàng ...
Quỷ sai trợn mắt chỉ tay về phía chàng nói lớn:
- Ngươi ...
Thủy Nguyệt cùng Thiên Viễn đưa mắt nhìn nhau, bàn tay nàng ôm lấy chàng rồi gật đầu, cả hai gieo mình xuống sông Vong Xuyên, dòng sông đen thẫm sôi ùng ục, chỉ thấy toàn thân hai người phát sáng, một cái bóng đen lướt qua đem vong hồn của hai người bay đến cầu Nại Hà, một tiếng cười rùng rợn vang lên:
- Ha ha ha ha.
Nữ tử tóc tai rũ rượi hiện ra, quần áo xộc xệch, hai mắt đỏ hau từ từ nhìn lên khiến Mạnh bà cùng quỷ sai hoảng sợ, Mạnh bà nói lớn:
- Tử thần yêu nữ ... sao lại là người ... một nghìn năm trước không phải người đã hồn bay phách tán rồi sao.
Nữ tử ngửa đầu cười lớn:
- Ha ha ha ha, bà mong ta hồn bay phách tán lắm sao Mạnh bà.
Mạnh bà lùi lại một bước ú ớ:
- Không ... không có ... sao người lại ở đây.
Nữ tử đôi mắt đỏ hau khẽ đưa tay vuốt tóc ra phía sau, một nửa khuôn mặt bị hủy của nàng lộ ra, nàng nhếch môi hừ lạnh nói:
- Ta ngủ lâu như vậy cũng phải tỉnh chứ ... bà nói xem ta ở đây để làm gì?
Nàng quay sang nhìn Thủy Nguyệt rồi nói :
- Ngươi ... có muốn cùng hắn trăm năm hẹn ước duyên tiền định, ngàn kiếp không phai trọn ước thề không?
Thủy Nguyệt còn đang ngây ngốc, nghe được lời này miệng nàng mở ra:
- Muốn.
Nói xong nàng đưa tay lên miệng mừng rỡ, quay sang nhìn Thiên Viễn thì đôi mắt nàng mở to ngạc nhiên, chàng tay chân liền lại mỉm cười nhìn nàng rồi nói:

- Nguyệt nhi, nàng nói được rồi.
Chàng gắt gao ôm lấy nàng siết lại, nàng bật khóc ôm lấy chàng:
- Thiên Viễn ... hu hu hu.
Mạnh bà mí mắt giật giật nuốt xuống 1 ngụm nước miếng:
- Tử thần yêu nữ, người định làm gì a.
Chỉ thấy nữ tử ngoắc một ngón tay, cái chén không trên tay Mạnh bà bay đến, nàng lơ đi lời nói của Mạnh bà cầm chén đi đến cạnh Thủy Nguyệt rồi nói:
- Cùng ta ký khế ước, cho ta thân xác của ngươi ở trần thế, ta mang hai ngươi đi đầu thai kết mối duyên ngàn năm, đồng ý thì cho ta xin mười giọt máu.
Mạnh bà run lên sợ hãi:
- Tử thần yêu nữ ... không thể làm như vậy ... Diêm Vương sẽ ...
Nữ tử liếc sang nhìn Mạnh bà:
- Bà không nói, quỷ sai không nói ... phụ vương ta làm sao biết được ...
Mạnh bà cùng quỷ sai giật mình, tử thần yêu nữ quay sang nhìn Thủy Nguyệt và Thiên Viễn:

- Đồng ý không.
Thủy Nguyệt sụt sịt buôn Thiên Viễn ra đưa tay lau nước mắt, nàng đưa ngón trỏ lên miệng cắn một cái, dùng ngón cái ịn xuống dưới vết cắn rồi chìa tay về phía miệng chén, từng giọt máu nhỏ xuống, 10 giọt máu đã ở trong chén, tử thần yêu nữ đưa chén lên miệng uống cạn.
Uống xong nàng bóp cái chén vỡ vụn thành bụi, đưa ngón trỏ chỉ về phía hai người, hai giọt máu bắn ra hướng cổ tay hai người lao tới, một ấn ký hình ngọn lửa màu đen ở trên cổ tay hai người, tử thần yêu nữ mỉm cười nhìn hai người rồi nói:
- Đi đi, ấn ký của ta sẽ giúp hai người nghìn kiếp ở bên nhau.
Cả hai nắm lấy tay nhau cúi đầu hướng tử thần yêu nữ nói:
- Xin đa tạ người.
Cả hai đi qua cầu nại hà, tử thần yêu nữ ngáp một cái rồi biến mất, chỉ để lại thiên lý truyền âm:
- Chuyện ta tỉnh lại các người mà nói cho phụ vương biết ... ta không ngại phá tan chỗ này ... hư hư hư ...
Mạnh bà cùng quỷ sai run sợ đưa mắt ngó xung quanh, không gian yên tỉnh trở lại, Mạnh bà đưa tay lau đi giọt mồ hôi đen trên mặt rồi tiếp tục công việc của mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui