Về phía Lâm Hàn, hắn ta đợi mãi vẫn không thấy mẹ Kiều lên tiếng thì vô cùng tức giận mà hét lớn…
**Nhanh lên, mau nói đi…**
Lâm Hàn gần như mất đi lí trí, sau đó đứng dậy bước đến chỗ chiếc bàn lấy một con dao nhỏ, trực tiếp cắt một đường khá sâu vào bắp tay mẹ Kiều…
Cơn đau ngay lập tức kéo đến, khiến cho mẹ Kiều không thể chịu đựng được mà hét lớn lên…
**Á…**
Kiều Uyển Đình vừa nghe đã nhận ra giọng của mẹ Kiều ngay, có thể cảm nhận được rằng bà ấy đang rất đau đớn…
Điều nầy làm cho Kiều Uyển Đình vô cùng lo lắng mà hét lớn lên ngay…
**Mẹ người bị làm sao vậy, mau nói con biết đi…**
**Đình Đình mẹ không sao con đừng đến đây, hắn ta điên rồi, sẽ làm hại con đấy…**
Mẹ Kiều cố kìm nén cơn đau, vội vã nói cho Kiều Uyển Đình biết bà không sao, căn dặn cô không nên nghe theo lời hắn ta mà đến đây cứu bà…
Về phía Lâm Hàn, ngay khi mẹ Kiều dứt lời hắn ta liền lấy băng keo dán chặt miệng bà lại, không để bà nói thêm lời nào nữa cả…
**Mẹ, hãy đợi con, con nhất định sẽ đến cứu mẹ ngay…**
**Lâm Hàn anh không được làm bà ấy bị thương, nếu không tôi sẽ không tha cho anh đâu…**
Ngay sau đó Kiều Uyển Đình chỉ còn nghe thấy tiếng ú ớ cửa mẹ Kiều, cô cũng đoán được Lâm Hàn đã bịt miệng bà ấy lại…
Bởi vì cô từ nhỏ cũng đã trải qua những chuyện như vậy, nên cô cũng dần hiểu được tâm lý của những kẻ phạm tội…
Ngay khi đi đến bước đường cùng bọn họ sẽ làm liều, chắc chắn Lâm Hàn đã gặp phải chuyện gì rồi, mới có thể khiến hắn trở nên điên loạn như vậy…
**Haha Vũ phu nhân thật biết nói đùa, tôi đây làm sao dám động tay động chân với mẹ vợ của Vũ tổng chứ…**
**Tôi chỉ là muốn thử xem con dao trên tay của tôi có sắc bén hay không vậy mà…**
**Lâm Hàn anh không được làm bậy, tôi sẽ giết anh đấy…**
Kiều Uyển Đình vô cùng lo lắng cho sự an toàn của mẹ Kiều, tức giận mà hét lớn…
**Nếu cô không muốn bà ta chết thì ngay lập tức đến đây một mình, không được nói với ai cả, nếu không thì chờ mà nhặt xác mẹ cô đi…**
**Được tôi sẽ đến ngay…**
Ngay lúc này thật sự quá gấp rút, hôm nay Vũ Liên Hách lại có cuộc họp cổ đông, cô không thể vì chuyện riêng của mình mà khiến anh bỏ lỡ được…
Sau đó điện thoại nhận được một tin nhắn lạ, nội dung tin nhắn chính là vị trí mà Lâm Hàn đang bắt giữ mẹ Kiều…
Kiều Uyển Đình không còn thời gian để chờ đợi Vũ Liên Hách được nữa, cô nhanh chóng quay về nhà cầm lấy cây súng, cất vào túi quần sau đó đi đến chỗ Lâm Hàn…
Trước khi đi Kiều Uyển Đình rất cẩn thận gửi vị trí cho Vũ Liên Hách, chắc chắn sau khi cuộc họp kết thúc anh sẽ nhìn thấy tin nhắn ngay…
Mẹ Kiều đau đớn nằm vật vã dưới đất, trong khi miệng vết thương đang không ngừng chảy máu, nhưng những lời vừa rồi mà Lâm Hàn đã nói, khiến cho mẹ Kiều vô cùng bất ngờ…
Bà không ngừng cựa quậy để Lâm Hàn mở miếng băng keo trên miệng xuống, bà nhất định phải hỏi cho ra lẽ mọi chuyện…
Để lỡ như hôm nay mẹ Kiều có chết đi, bà cũng không hối tiếc…
Lâm Hàn cũng khá thông minh, hắn ta nhanh chóng bước đến, nhưng lại không thoá miếng băng keo trên miệng mẹ Kiều xuống, trực tiếp bóp chặt lấy khuôn mặt của bà điểu cán lên tiếng…
**Chắc là bà đang rất là thắc mắc vì sao tôi lại gọi con gái bà như vậy phải không…**
**Haha, bởi vì cô ta và cái tên chết tiệt Vũ Liên Hách kia đã đến cục dân chính đăng ký kết hôn rồi…**
**Bởi vì cô ta muốn cứu lấy Kiều thị của các người đấy, chuyện gì cô ta cũng dám làm hết, kể cả lén lút ở phía sau hai người, đồng ý kết hôn với một người bị hủy dung, người mà các cô gái ở Giang Thành này đều né tránh…**
**Haha chắc bà đang rất sốc có phải không, cứ chờ mà xem, một lúc nữa thôi, bà sẽ được xem một việc rất kích thích đấy, haha…**
Ngay lúc này mẹ Kiều thật sự rất sốc, bà không còn khả năng chống cự nữa, ngồi rục xuống nền đất lạnh lẽo mà tự trách bản thân…
Bởi vì sự nghiệp của Kiều thị mà Kiều Uyển Đình đã đánh đổi quá nhiều, đến ngay cả hạnh phúc lớn nhất của người con gái cũng phải chấp nhận buông bỏ…
Hơn hai tiếng đồng hồ sau…
Địa điểm mà Lâm Hàn gởi vị trí cho Kiều Uyển Đình, nằm ở phía sâu trong rừng, lái xe được một lúc cô phải dừng lại để đi bộ vào bên trong…
Kiều Uyển Đình vô cùng cẩn trọng, vừa đi cô vừa chăm chú quan sát xung quanh, tránh tình trạng bị phục kích…
Đi khoảng năm phút Kiều Uyển Đình có vẻ đã nhìn thấy người của Lâm Hàn thuê đến, cô nhẹ nhàng nắp phía sau một thân cây to…
Âm thầm quan sát xem bọn họ có khoảng bao nhiêu người, trong đó toàn là những tên đàn ông khá là to lớn, mà Kiều Uyển Đình chỉ có một mình lúc này, e là không thể đánh lại bọn chúng…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...